Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 115
Cập nhật lúc: 2024-11-25 15:03:28
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngự Thiện Phòng theo lời Vân Tự, đưa gà ăn mày đến Thanh Ngọc uyển. Tô tiệp dư hề , cũng rõ trùng hợp mà nàng ăn một ít.
Toàn bộ cung nhân Thanh Ngọc uyển đều vui mừng khôn xiết, Bạch Thược nhịn thở phào nhẹ nhõm:
“Ngự Thiện Phòng thật tâm, còn cố ý nghĩ món ăn .”
Tô tiệp dư cũng thở phào, nàng thẳng dậy, một tay đặt lên bụng : “Ngươi tự mang thưởng đến Ngự Thiện Phòng một chuyến.”
Bạch Thược lời, Ngự Thiện Phòng dám nhận công, kể rõ sự tình cho Bạch Thược. Nàng kinh ngạc, hỏi hỏi một phen mới rõ ngọn nguồn.
Tô tiệp dư , tâm tình vì ăn đồ ăn liền tiêu tan ít nhiều, nàng nhíu mày.
Cả Thanh Ngọc uyển đều Tô tiệp dư ưa Vân Tự.
Một lát , Tô tiệp dư nhạt: "Ta thành bè cho nàng , nàng lợi dụng để Dung chiêu nghi tức chết.”
Tô tiệp dư tin Vân Tự thật lòng cho nàng , chỉ cần nghĩ đến Vân Tự lợi dụng, Tô tiệp dư liền cảm thấy nghẹn khuất chết.
Sắc mặt nàng lạnh xuống, ma ma trong điện thấy , khuyên nhủ:
“Bất luận vị Vân Tự cô nương gì, hiện giờ điều quan trọng nhất là chủ tử dưỡng cho thể.”
Bị lợi dụng thì , chủ tử cũng lợi từ đó.
Hai vị ma ma là do Hoàng Hậu nương nương cố ý phái tới chiếu cố Tô tiệp dư dưỡng thai, trong Thanh Ngọc uyển đều là những nô tài chuyện, Tô tiệp dư đối với Hoàng Hậu nương nương một phen khổ tâm vô cùng cảm kích, lời hai vị ma ma cũng thể lọt tai.
Nghe , Tô tiệp dư dù trong lòng thoải mái, cũng chỉ đành nuốt xuống sự bất mãn.
*****
Khôn Ninh cung,
Bách Chi nhận tin tức từ Thanh Ngọc Uyển, lắc đầu : “May mà nàng còn lời nương nương.”
Hoàng Hậu nương nương chậm rãi lật xem ghi chép, gì.
Bách Chi thấy nương nương đang xem ghi chép của Kính Sự Phòng, khỏi liếc mắt thêm một cái, thấy trang giấy chi chít những Dưỡng Tâm điện gọi nước, khỏi bĩu môi.
Bách Chi thấp giọng lẩm bẩm:
“Phi tần khắp hậu cung , còn bằng một nô tài tranh sủng.”
Bách Chi thể thừa nhận, về phương diện ân sủng, Tô tiệp dư thật sự bằng Vân Tự, nếu nương nương cố ý nâng đỡ, Tô tiệp dư hoài long tự, e là đợi đến bao giờ.
Sớm thế, nương nương còn bằng trực tiếp nâng đỡ Vân Tự cho đỡ chuyện.
Hoàng Hậu liếc Bách Chi, dường như suy nghĩ của nàng , thản nhiên : “Bổn cung thích giao tiếp với thông minh, nhưng thích hợp tác với thông minh.”
Hay đúng hơn là hợp tác, mà là lợi dụng.
Người thông minh luôn tranh thủ lợi ích cho , trong đó tốn bao nhiêu tâm tư, tuyệt nhiên bằng ngu dốt dễ sai khiến.
Mà lợi dụng loại , chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ phản phệ.
Nói tiếp……
Hoàng Hậu ghi chép trong tay, thấy Dưỡng Tâm điện gọi nước trong tháng vượt quá ba , trong mắt nàng hiện lên một tia cảm xúc u tối.
Đạo lý đơn giản, Vân Tự sủng ái, chỉ cần giữ sự sủng ái đó là đủ, nàng cần kết minh với ai.
Thân phận Vân Tự khác với những phi tần khác trong hậu cung, nàng bất kỳ ngoại thích nào giúp đỡ, điều nghĩa là nàng cô độc trong cung. Đối với nắm quyền như Hoàng Thượng, đây là một khuyết điểm, ngược thể khiến Hoàng Thượng đối với nàng sinh vô hạn thương tiếc.
Nàng càng cô lập, Hoàng Thượng càng thương tiếc nàng.
Đặt cảnh của khác, nếu Hoàng Hậu nương nương ở vị trí của Vân Tự, nàng tuyệt đối sẽ hợp tác với bất kỳ ai để phá hủy ưu thế của .
Nếu , lúc Hoàng Hậu cũng sẽ bỏ gần cầu xa mà lựa chọn Tô tiệp dư.
Hoàng Hậu buông ghi chép của Kính Sự Phòng xuống, mở một quyển khác, liền dừng , nhíu mày hỏi
“Tĩnh phi tháng bệnh nặng thật ?”
Bách Chi ngạc nhiên vì nương nương nhắc đến chuyện : “Tĩnh phi nương nương chẳng ba ngày hai bữa bệnh một .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-115.html.]
Hoàng Hậu mặc kệ nàng , Tĩnh phi quả thật thường xuyên đau ốm, nhưng đó là bệnh tình mang từ trong bụng , chủ yếu là thể nhược. Tĩnh phi khi tiến cung thường xuyên đến cung Từ Ninh thỉnh an, mà tháng một cũng đến.
DTV
Tương ứng với đó, Vĩnh Ninh cung lấy ít thuốc từ Thái Y Viện.
Trong mắt Hoàng Hậu hiện lên vẻ trầm tư, khi đẩy ghi chép , nàng bỗng nhiên phân phó:
“Chuẩn nghi trượng, bổn cung thăm Tĩnh phi.”
Bách Chi kinh ngạc, nàng sắc trời bên ngoài, tháng bảy giữa trưa đúng lúc là thời điểm nóng nhất, bèn ngăn cản: “Trời nóng như , nô tỳ nương nương một chuyến là , tự gì.”
Hoàng Hậu liếc nàng , nhàn nhạt : “Ngươi gì khác ?”
Bách Chi bĩu môi: “Nương nương đả kích nô tỳ.”
Hoàng Hậu đưa ngón tay điểm nhẹ lên trán nàng :
“Ai bảo ngươi bao nhiêu năm mà vẫn tiến bộ chút nào.”
Bách Chi ủ rũ cúi đầu, nàng chán nản kéo khăn tay: “Là nô tỳ ngu dốt, nương nương ghét bỏ nô tỳ ?”
Hoàng Hậu nàng , ngữ khí nhàn nhạt: "Bổn cung chỉ mong ngươi mãi như .”
Nếu thể, ai mà mãi giống như thời niên thiếu? Nàng thì , nhưng Bách Chi sự che chở của nàng thì thể.
*****
Vĩnh Ninh cung.
Tĩnh phi Hoàng Hậu nương nương đến, nàng khựng một chút mới ngẩng mắt lên, bình thản : “Chuyện gì trong cung cũng thể gạt Hoàng Hậu.”
Liễu Quế liền rụt đầu, thấp giọng thầm: "Vậy chúng gặp Hoàng Hậu”
Tĩnh phi chọc , khẽ bật : “Nói mê sảng gì đó, mau thỉnh nương nương .”
Vĩnh Ninh cung tràn ngập mùi thuốc chua xót xộc thẳng mũi. Bách Chi bước liền nhíu mày, Hoàng Hậu thần sắc đổi, vẫn ôn hòa như cũ. Nàng ngăn Tĩnh phi đang hành lễ, đợi xuống mới thở dài:
“Thấy tháng khỏi cửa nào, nên bổn cung đến xem .”
Lời nàng thẳng thắn, hề che giấu nguyên nhân đến đây.
Tĩnh phi cúi đầu khẽ ho một tiếng, nàng ho đến mức nắm chặt các ngón tay, gương mặt lộ vẻ ửng đỏ bệnh tật dị thường, run rẩy kịch liệt, phảng phất ho cả ngũ tạng lục phủ.
Bách Chi mà kinh hãi.
Hoàng Hậu bước tới vỗ nhẹ lưng cho nàng , nhíu mày : “Có bệnh tình nặng thêm ?”
Khuôn mặt Tĩnh phi bình tĩnh, cố nén cơn ho khan mang đến đau đớn, mới nhẹ nhàng khổ: "Đa tạ nương nương quan tâm, thần đây là bệnh cũ.”
Hoàng Hậu theo lệ hỏi han cung nhân trong điện tận tâm hầu hạ , một lúc lâu mới bâng quơ : “Mùi thuốc trong điện hình như nồng hơn , chẳng lẽ Thái Y Viện đổi phương thuốc?”
Tĩnh phi rõ đây mới là mục đích Hoàng Hậu đến Vĩnh Ninh cung, cũng giấu giếm mà thành thật :
“Khoảng thời gian thần nhiễm phong hàn, Thường công công kê cho thần một phương thuốc khác.”
Hoàng Hậu như chỉ là thuận miệng hỏi, tiếp tục truy vấn thêm về vấn đề , thêm một lát ở cung Vĩnh Ninh mới rời .
Liễu Quế thấy khó hiểu: “Nương nương, Hoàng Hậu nương nương đến đây gì ạ?”
Tĩnh phi cúi đầu, giọng điệu nhàn nhạt: "Muốn thử xem chuyện nàng sắp thôi.”
Liễu Quế vẫn hiểu.
Tĩnh phi giải thích với Liễu Quế, nàng chỉ ngẩng mắt đống thuốc trong điện, đều đang bàn tán về vận may của Tô tiệp dư khi mang thai long tự.
quên mất khi mang thai, Tô tiệp dư từng phong hàn một thời gian, mà trong thời gian đó, Thanh Ngọc Uyển đến Thái Y Viện lấy thuốc cũng thường xuyên như Vĩnh Ninh cung.
Ban đầu Tĩnh phi chỉ nghi ngờ, giờ thì xác định cái thai của Tô tiệp dư nhất định ẩn tình.
Mà chuyến thăm hôm nay của Hoàng Hậu nương nương cũng khiến Tĩnh phi hiểu rõ một chuyện....
Tô tiệp dư giữ đứa bé trong bụng.
Trước vẻ mặt nghi hoặc của Liễu Quế, Tĩnh phi ngoài cửa sổ, trong mắt chút hoảng hốt, khẽ thở dài: "Cuối cùng nàng vẫn con đường .”