Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 132
Cập nhật lúc: 2024-11-25 15:03:59
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Hậu mới về đến Khôn Ninh cung, còn sắp xếp thỏa cho tiểu công chúa, tin Tô tiệp dư xảy chuyện.
Không ai ngờ trong một ngày xảy nhiều chuyện như , các phi tần đến Thanh Ngọc uyển đều giấu vẻ kinh ngạc mặt.
Trong Thanh Ngọc uyển chỉ tiếng kêu thảm thiết của Tô tiệp dư. Đàm Viên Sơ giường, Vân Tự qua Đàm Viên Sơ đưa mắt về phía Tô tiệp dư. Nàng đau đớn đến run rẩy, tóc tai rối bời dính má, sắc mặt trắng bệch nước mắt ngừng rơi, tiếng kêu đau vang vọng khắp điện.
Nhìn xuống phía , một mảng đỏ sẫm loang lổ Tô tiệp dư, mùi m.á.u tươi nồng nặc tràn ngập trong điện khiến buồn nôn.
Vân Tự thu hồi tầm mắt, cúi đầu xuống. Trong tình cảnh , cần thái y chẩn đoán, nàng cũng đoán đứa con trong bụng Tô tiệp dư khó mà giữ .
Quả nhiên, Thường thái y quỳ xuống, dập đầu:
“Xin Hoàng Thượng nén bi thương, đứa bé trong bụng Tô tiệp dư... giữ .”
Đàm Viên Sơ nhắm mắt . Khi thấy Tô tiệp dư, mơ hồ nhận điều . Tuy trong lòng đau xót nhưng hề thất thố, chỉ Tô tiệp dư thật lâu.
Nghe thấy lời Thường thái y, Tô tiệp dư bỗng cứng đờ , tiếng như nghẹn trong cổ họng.
Bạch Thược đột nhiên quỳ xuống mặt Hoàng thượng: “Hoàng Thượng! Chủ tử sảy thai tuyệt đối ngoài ý ! Xin Hoàng Thượng chủ cho chủ tử và tiểu hoàng tử kịp chào đời!”
Lời dứt, khí trong điện lập tức đổi. Vân Tự lặng lẽ quan sát .
Thực , Vân Tự cảm thấy phiền phức.
Tính tình của Tô tiệp dư khiến nàng kết oán ít trong cung, ngay cả Vân Tự cũng đôi chút mâu thuẫn với nàng . Muốn tìm ai là hại Tô tiệp dư chuyện dễ dàng.
Hoàng Hậu thấy Tô tiệp dư giãy giụa dậy, liền nhíu mày:
“Thái y, xem thử Tô tiệp dư còn vết thương nào khác ?”
Nói xong, Hoàng Hậu xoay Đàm Viên Sơ: “Hoàng Thượng, chuyện Tô tiệp dư sảy thai chắc chắn ẩn tình, chúng ngoài chuyện.”
Tô tiệp dư mới sảy thai, cứ nhắc đến chuyện mặt nàng , dễ khiến nàng kích động.
Đàm Viên Sơ cũng hiểu điều , cung nhân trong điện: “Chăm sóc Tô tiệp dư cho .”
Hắn xoay định rời , bỗng cảm thấy tay áo kéo . Đàm Viên Sơ đầu, thấy Tô tiệp dư đang nắm c.h.ặ.t t.a.y áo , sắc mặt trắng bệch còn chút máu. Nàng , khàn giọng hỏi:
“Người sẽ đòi công đạo cho tần , ?”
Vừa câu , Vân Tự liền cảm thấy .
Nói gì ? Long thai chỉ là con của một Tô tiệp dư, lẽ nào Đàm Viên Sơ tìm hung thủ hãm hại long thai?
Cho dù trong lòng nghi ngờ Đàm Viên Sơ thể thiên vị, cũng nên hỏi thẳng thừng như .
Đàm Viên Sơ Tô tiệp dư, cảm xúc nhạt nhiều, thậm chí trả lời câu hỏi , lạnh nhạt : “Hôm nay nàng sảy thai, tâm trạng định, hãy nghỉ ngơi cho .”
Vân Tự cảm thấy cảnh tượng mắt thật khó diễn tả thành lời, nàng thầm thở dài tiếc nuối cho Tô tiệp dư.
Mất đứa con, Đàm Viên Sơ vốn còn chút thương xót dành cho Tô tiệp dư, nhưng những lời của nàng phá hỏng .
Thà rằng nàng đừng gì còn hơn!
Mọi đến ngoại điện, Thu Viện nhỏ giọng gì đó với Vân Tự, Vân Tự kinh ngạc.
Có thấy biểu cảm của Vân Tự, liền hỏi: “Vân tiệp dư đang gì với cung nhân ?”
Không khí trong điện đang căng thẳng, câu hỏi đột ngột vang lên khiến đồng loạt về phía Vân Tự. Vân Tự liếc lên tiếng, vẫn là quen cũ, An tài nhân.
Vân Tự chút buồn bực, An tài nhân lấy gan lớn mà cứ thích gây chuyện ?
Vân Tự rảnh để ý đến nàng , xoay Đàm Viên Sơ, nhẹ giọng : “Người của tần phát hiện dầu trơn đường Tô tiệp dư ngã.”
Ai cũng nàng sai giúp Tô tiệp dư nâng nghi trượng, việc cung nhân của nàng phát hiện điều bất thường mặt đất cũng là chuyện bình thường.
khó tránh khỏi nghi ngờ nàng, thậm chí cả của Thanh Ngọc uyển.
Để điều tra rõ chân tướng cho chủ tử, Bạch Thược cũng theo ngoài. Nàng Vân Tự với ánh mắt đầy nghi ngờ:
“Sao Vân tiệp dư bụng giúp đỡ chủ tử của nô tỳ?”
Vân Tự ngẩn , thậm chí còn thấy buồn : “Ta bụng giúp chủ tử của ngươi, chẳng lẽ là sai lầm?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-132.html.]
Bị hỏi ngược , Bạch Thược cũng thấy hổ. Chủ tử của nàng mới sảy thai, nàng chỉ tìm hung thủ, bỏ qua bất kỳ dấu vết nào.
Nàng hỏi: “Ai mà Vân tiệp dư và chủ tử nhà ưa gì !”
Vân Tự liếc nàng , chỉ sai trong lời của nàng :
“Bạch Thược cô nương đùa , hôm qua mới tấn phong, đây vẫn luôn việc ở Dưỡng Tâm điện, đối với Tô tiệp dư luôn cung kính, Bạch Thược cô nương ưa là từ ?”
Bạch Thược cứng họng, một lúc lâu nên lời.
là Tô tiệp dư thích Vân Tự, nhưng thực tế, Vân Tự từng gì bất kính với Tô tiệp dư.
DTV
An tài nhân thấy nàng gì, trong lòng hận rèn sắt thành thép, nhịn xen :
“Tần thấy, nghi trượng của Vân tiệp dư và Tô tiệp dư vốn cùng đường, nhưng đến gần chỗ Tô tiệp dư gặp chuyện thì nghi trượng của Vân tiệp dư bỗng nhiên đầu rời , trùng hợp như , chẳng lẽ gì mờ ám ?”
Vân Tự lạnh lùng liếc An tài nhân, chuyện thì liên quan gì đến nàng ?
Vân Tự hề khách khí với nàng :
“An tài nhân nhất nên giữ mồm giữ miệng, bằng chứng mà dám vu khống khác, ai cho ngươi cái gan đó?”
An tài nhân ánh mắt của nàng dọa sợ, những lời buột miệng , đợi đến khi kịp phản ứng thì hối hận.
Nàng hổ dời mắt , dám thẳng Vân Tự.
Bạch Thược gợi ý, nàng nhíu mày Vân Tự. Thấy nàng thật sự hỏi, Vân Tự khẽ nheo mắt, lạnh nhạt :
“Vì cho nghi trượng đầu, An tài nhân , chẳng lẽ Bạch Thược cô nương cũng rõ ràng ?”
Sắc mặt Bạch Thược chợt trở nên lúng túng. Nàng cũng nhớ lúc chính chủ tử cố ý chặn đường, Vân tiệp dư mới đổi sang đường nhỏ.
Mọi thấy vẻ mặt nàng tự nhiên, dám chất vấn Vân Tự nữa, trong lòng đều hiểu rõ, chắc chắn lúc đó Tô tiệp dư điều gì đó mờ ám.
Bị Bạch Thược hỏi đến phiền phức, Vân Tự bĩu môi vẻ tủi Đàm Viên Sơ: “Hoàng thượng, tần bụng giúp , mà rước họa , chủ cho tần . Nếu còn gặp tình huống nữa, tần cũng dám tay giúp đỡ .”
Đàm Viên Sơ ngước mắt lên, còn kịp lên tiếng thấy nàng nửa dựa lòng Thu Viện. Hiểu ý, cung nhân trong Thanh Ngọc uyển, lạnh nhạt :
“Dọn chỗ cho các vị chủ tử.”
Lập tức mang ghế . Các phi tần phẩm cấp từ tam phẩm trở lên đều xuống. Đàm Viên Sơ vẫn giữ vẻ mặt bình thản. Hứa Thuận Phúc thầm mắng đám cung nhân mắt , hiệu cho Lộ Nguyên. Chẳng mấy chốc, một chiếc ghế đặt phía Vân Tự.
Đến lúc , ai cũng hiểu rõ mệnh lệnh dọn chỗ của Đàm Viên Sơ là dành cho ai.
Đàm Viên Sơ trực tiếp đáp lời Vân Tự, nhưng kết quả khiến sắc mặt Bạch Thược càng thêm khó coi. Hoàng Thượng rõ ràng tin tưởng Vân tiệp dư, mà nàng vu oan giá họa cho Vân tiệp dư, chỉ khiến Hoàng Thượng càng thêm chán ghét.
Bạch Thược cuối cùng cũng lấy lý trí, gây thêm phiền phức cho chủ tử.
Hơn nữa, trong lòng nàng hiểu rõ, trong tình huống đó Vân tiệp dư tay giúp đỡ là điều đáng quý, nàng bằng chứng mà cứ khăng khăng Vân tiệp dư ý đồ khác, quả thực chút quá đáng.
ngoài Vân tiệp dư , còn ai thể hãm hại chủ tử?
Bách Chi thấy nàng chất vấn lòng vòng mà hỏi đến trọng điểm, giờ im lặng, trong lòng khỏi cảm thấy bất lực. Vân tiệp dư đường dầu trơn, chẳng lẽ nàng thấy ?
Trầm mặc một lát, Hoàng Hậu mới ngẩng lên Hoàng Thượng, nhíu mày :
“Hôm nay Hoàng Thượng đưa thái y thăm tiểu công chúa, các vị phi tần tin cũng đến Trường Xuân cung. Lúc thì , lúc về đường dầu trơn, là ai, khi đều đang lo lắng cho tiểu công chúa, tâm trí chuyện .”
Vân Tự khỏi Hoàng Hậu.
Không nàng ảo giác , nàng cảm thấy Hoàng Hậu cố tình kéo tiểu công chúa chuyện ?
Ý của Hoàng Hậu chẳng là kẻ chỉ hãm hại long thai trong bụng Tô tiệp dư, mà còn nhân lúc Hoàng Thượng thăm tiểu công chúa mới cơ hội tay ?
Hãm hại long thai, quan tâm đến bệnh tình của tiểu công chúa, bất kính với Hoàng Thượng.
Chỉ với một câu , Hoàng Hậu gán cho hung thủ ba tội danh.
Trong những mặt, cũng hiểu ý ngoài lời của Hoàng Hậu. Dung chiêu nghi vẫn mặc y phục ở Trường Xuân cung, trang điểm, trông vẻ tiều tụy. Hôm nay nàng trầm lặng, nhưng khi thấy lời Hoàng Hậu, sắc mặt liền lạnh xuống.
Nghe lợi dụng tiểu công chúa, Dung chiêu nghi thể vui cho ?
Nàng lạnh lùng : “Mỗi con đường trong cung đều cung nhân quét dọn, thậm chí còn cấm quân tuần tra, chỉ cần tra hỏi xem ai xuất hiện con đường đó Tô tiệp dư, sẽ ngay hung thủ là ai.”
Việc quét dọn đường nhỏ trong cung phiền phức, mặt đất lá rụng, cung nhân thường xuyên quét dọn, cách khác, họ liên tục , thậm chí luôn túc trực ở đó.