Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 154
Cập nhật lúc: 2024-11-25 15:12:21
Lượt xem: 88
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa điện mở , bước . Đàm Viên Sơ và Vân Tự mặc y phục chỉnh tề. Dung chiêu nghi lên, nữ tử mặc bộ cung trang gấm màu xanh hồ nước, mái tóc đen ướt át xõa vai. Nàng khẽ nức nở, đôi mắt hạnh vẫn còn ngấn lệ, ửng đỏ.
Nữ tử nép lòng nam nhân, ngẩng đầu nhỏ điều gì đó. Nam nhân gật đầu với nàng, nàng vén vạt áo, đôi mắt long lanh tình ý. Nam nhân cũng thấp giọng dịu dàng, thật là một cảnh tượng tình ý .
Dung chiêu nghi cảm nhận khí ấm áp trong điện, chỉ thấy nghẹn ngào khó tả.
DTV
Nàng tốn bao nhiêu tâm tư, bao nhiêu công sức mới khiến Hoàng Thượng chút tức giận với Vân Tự, mà một màn rơi xuống nước phá hỏng tất cả!
Dung chiêu nghi hận đến nghiến răng, chỉ thể siết c.h.ặ.t t.a.y để kìm nén cảm xúc, lạnh lùng nữ tử trường kỷ, thậm chí khoảnh khắc nghi ngờ nàng đang diễn trò.
Bởi vì trong mắt Dung chiêu nghi, Vân Tự từng tiền án.
Vân Tự nhận thấy ánh mắt lạnh lẽo đang , nàng tựa lòng Đàm Viên Sơ lặng lẽ sang. Bắt gặp ánh mắt Dung chiêu nghi, nàng run rẩy, càng vùi sâu lòng Đàm Viên Sơ hơn.
Nàng cố ý .
Dung chiêu nghi liếc mắt một cái nhận sự khiêu khích cố ý của nàng. Nàng tức giận nhưng thể phát tiết, chỉ thể nuốt nghẹn trong.
lúc Dung chiêu nghi cắn chặt răng thì Đức phi tiến lên một bước, vẻ mặt lo lắng quan sát Vân Tự một lượt ân cần hỏi han:
"Hoàng Thượng, Vân tiệp dư thế nào ? Có chỗ nào khỏe ? Có thương ?"
Giọng của nàng vang lên, khí trong điện bỗng trở nên nghiêm túc. Vân Tự lặng lẽ lên, Đức phi nương nương với vẻ mặt quan tâm, chút gì khác thường.
Vân Tự thầm cảnh giác, chỉ một chạm mặt, nàng nhận Đức phi khó đối phó hơn Dung chiêu nghi nhiều.
Ai cũng điểm yếu.
Dung chiêu nghi sủng ái nên đắc thế, nhưng sớm lộ điểm yếu. Nàng quá quan tâm đến sự sủng ái của Đàm Viên Sơ, một khi cho rằng đe dọa đến địa vị của trong lòng , nàng sẽ tự loạn trận tuyến.
Đức phi thì khác.
Sau khi Vân Tự phong vị, Đàm Viên Sơ đối xử với nàng phần đặc biệt nhưng Đức phi vẫn giữ thái độ như . Nếu vì chuyện hôm nay, sẽ nghĩ rằng nàng hề để tâm.
Hoàng Hậu nương nương ở đây, Đức phi là vị phân cao nhất. Từ thái độ của Đức phi, Vân Tự mơ hồ cảm thấy chút quen thuộc.
Vân Tự khỏi nhớ tới Hoàng Hậu nương nương.
Hình ảnh Đức phi lúc giống Hoàng Hậu nương nương ngày thường bao? Có lẽ chính Đức phi cũng nhận điều đó.
Nàng điều đó, ngay từ đầu bộc lộ .
Cung yến luôn do Hoàng Hậu nương nương tự lo liệu, chỉ duy nhất Trung Thu yến, Hoàng Hậu nương nương sẽ giao cho Đức phi. Đức phi cũng từ chối. Trước khi Lư tài nhân còn ở đây, Vân Tự nhận Đức phi để ý việc nàng xử lý cung yến thỏa .
Hoặc lẽ nàng quan tâm đến cung yến.
Mà là thông qua những việc để cho thấy nàng thể những việc thua kém gì Hoàng hậu nương nương.
Dã tâm của Đức phi thật rõ ràng!
Vân Tự siết chặt tay, vùi đầu vai Đàm Viên Sơ, ai, cũng gì.
Đàm Viên Sơ đầu , trả lời câu hỏi của Đức phi mà lạnh lùng hỏi:
"Người ?"
Hứa Thuận Phúc hiệu, nhanh, cung nữ lóc thảm thiết dẫn tới. Các phi tần tản , cung nữ ấn quỳ xuống đất. Khi hai vị chủ tử tắm gội, nàng ở bên ngoài lóc ngừng, hiện giờ nước mắt đầm đìa. Vừa điện, nàng ngừng dập đầu:
"Hoàng Thượng tha mạng! Nương nương tha mạng! Nô tỳ cố ý! Cầu Hoàng Thượng và nương nương minh giám! Nô tỳ thật sự cố ý!"
Cung nữ vẫn luôn việc ở hành cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-154.html.]
Nàng liên tục kêu "nương nương tha mạng", khiến các phi tần khó chịu, nhíu mày. Vân tiệp dư dù sủng ái cũng chỉ là tứ phẩm, còn xa mới đến vị trí tam phẩm nương nương.
Dung chiêu nghi lạnh lùng cung nữ đang lóc thảm thiết, nàng liên tục gọi "nương nương", cảm thấy như xúc phạm.
dù trong lòng khó chịu, cũng chỉ nhẫn nhịn vì Đàm Viên Sơ hề lên tiếng chỉ trích cách xưng hô của cung nữ .
Vân Tự nghiêng đầu, nhẹ nhàng cọ má vai Đàm Viên Sơ.
Nương nương?
Người ngoài cung quả nhiên khéo ăn , cũng cần quá câu nệ quy củ.
Đàm Viên Sơ nhận thấy Vân Tự liếc cung nữ, cúi đầu nàng, cuối cùng như phát hiện điều gì, gì, cũng ngăn cản cung nữ .
Cung nữ vẫn lóc: "Nhà thủy tạ cũng là nước, nô tỳ vô ý trượt chân mới đụng nương nương. Nô tỳ gọi nương nương tránh , nô tỳ thật sự cố ý! Cầu Hoàng Thượng và nương nương khai ân, tha cho nô tỳ một !"
Nàng ngừng dập đầu, trán va mặt đất phát tiếng động nặng nề.
Nàng thảm thiết, cái trán sưng tím.
những ở đây đều là trong cung, từng chứng kiến cảnh tượng thảm khốc hơn nhiều nên ai động lòng. Mọi nhíu mày cung nữ đó, ánh mắt thoáng vẻ suy tư.
Phải rằng, đoàn họ mới đến hành cung hôm qua, đến nay đầy một ngày.
Rốt cuộc là ai thể sai khiến của hành cung nhanh như ?
Hành động dứt khoát nhanh gọn, dù là hãm hại, nhưng cũng khiến lạnh sống lưng. Hôm nay là Vân tiệp dư, ngày khi là ?
Dù hả hê khi thấy Vân tiệp dư gặp nạn, nhưng lúc , họ thật lòng mong tìm kẻ chủ mưu.
Nếu , với kẻ ẩn nấp trong bóng tối mà họ là ai, họ sẽ cẩn thận đề phòng lúc nơi, chuyến tránh nóng e rằng sẽ bất an.
Đàm Viên Sơ cung nữ , trực tiếp lệnh cho Hứa Thuận Phúc:
"Đi tra, hai ngày nay nàng tiếp xúc với những ai."
Hứa Thuận Phúc lui .
Vân Tự vùi mặt n.g.ự.c Đàm Viên Sơ, chút khó chịu nên đưa tay ấn trán, dựa vai Đàm Viên Sơ, lâu nên giọng khàn đặc mang theo chút nũng nịu:
"Hoàng Thượng, nàng ồn ào khiến tần đau đầu."
Tiếng trong điện đột ngột im bặt, cung nữ cắn chặt môi, dám thành tiếng nữa.
Vân Tự chậm rãi cung nữ, hít hít mũi yếu ớt nép lòng Đàm Viên Sơ:
"Lúc ở nước, nước tràn miệng tần , khiến tần chỉ c.h.ế.t cho , đỡ chịu đựng tra tấn."
Giọng nàng nhẹ như tan biến trong khí, nhưng khiến lạnh sống lưng.
Đàm Viên Sơ nhẹ nhàng vuốt ve lưng Vân Tự. Lưng nàng mỏng manh, khiến Đàm Viên Sơ nhớ đến lúc thấy nàng nước, sắc mặt trắng bệch như sắp tan trong nước. Đàm Viên Sơ chớp mắt, lạnh lùng phân phó:
"Kéo xuống ."
Cung nữ ngẩng đầu với vẻ mặt hoảng sợ, kêu gào thảm thiết: "Hoàng Thượng tha mạng!"
Lộ Nguyên vội vàng hiệu, mấy cung nhân tiến lên kéo cung nữ đó ngoài. Cung nữ giãy giụa, hai chân bám chặt xuống đất, đế giày dính đầy bùn đất bẩn sàn nhà, để những vết bẩn loang lổ.
Vân Tự nhẹ nhàng cau mày, vùi mặt lòng Đàm Viên Sơ. Nàng dường như khó chịu, môi trắng bệch. Đàm Viên Sơ nhíu mày, che tai nàng .
Vân Tự ngẩng đầu , Đàm Viên Sơ nhẹ giọng : "Quá ồn."
Thấy , Lộ Nguyên lạnh lùng lấy khăn bịt miệng cung nữ. Cho đến khi cung nữ kéo khỏi điện, chỉ còn những tiếng thút thít hoảng sợ.