Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 157
Cập nhật lúc: 2024-11-26 05:31:05
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi , lúc thì nghi ngờ Đức phi, lúc thấy chứng cứ của Dung chiêu nghi vô cùng xác thực, chẳng thể phân biệt ai mới là chủ mưu thật sự.
Đàm Viên Sơ chằm chằm Đức phi đang quỳ mặt đất. Đức phi hề hoảng loạn, giọng bình tĩnh kiêu ngạo cũng xu nịnh:
“Hoàng Thượng, đúng là thần đề nghị hồ, nhưng thần thật sự chuyện , xin Hoàng Thượng minh xét.”
Quy Thu, cung nữ của Đức phi cũng nhíu mày : “Nương nương phân phó chuyện mời hồ từ chiều qua, hôm nay mới phái đến mời các vị chủ tử. Nếu kẻ nào đó cố tình sắp xếp nô tài ở nhà thủy tạ khi tin thì cũng là chuyện khó.”
Dung chiêu nghi lạnh lùng : “Ngươi ý gì?”
Quy Thu cung kính cúi đầu: "Nô tỳ chỉ sự thật, nếu gì mạo phạm, xin chiêu nghi nương nương thứ tội.”
Vân Tự mím môi, chỉ với một câu , Quy Thu gỡ bỏ phần lớn tình nghi cho Đức phi. Nói cho cùng, việc hoài nghi Đức phi là chủ mưu cũng chỉ là suy đoán, hề bất kỳ chứng cứ nào.
Trong khi chứng cứ, định tội Đức phi đang hoàng trưởng tử, quả là khó như lên trời.
Vân Tự từ bỏ ý định.
Nàng nhắm mắt , nhẹ nhàng dựa lòng Đàm Viên Sơ, thấp giọng : “Hoàng Thượng, tần thấy khó chịu.”
Đàm Viên Sơ ba vị cung phi đang quỳ mặt đất, ánh mắt lạnh lẽo. Hắn vẫn còn nhớ rõ vẻ hoảng loạn của Vân Tự khi ở nước, đến giờ vẫn còn thấy sợ hãi. Hắn lạnh giọng :
“Kéo xuống đánh chết.”
Hứa Thuận Phúc hiệu cho Lộ Nguyên, Lộ Nguyên lập tức tiến lên, cùng các cung nhân khác kéo Xuân Thúy xuống.
Xuân Thúy dám tin tai khi thấy hai chữ "đánh chết". Nàng vùng vẫy, gào thét khi kéo : “Tha mạng! Hoàng Thượng tha mạng! Nô tỳ sai ! Hoàng Thượng tha mạng...."
Xuân Thúy kéo khỏi điện, còn thấy bóng dáng, nhưng tiếng kêu thảm thiết vẫn còn văng vẳng trong điện khiến vô thức nhíu mày, cảm thấy khó chịu.
Đàm Viên Sơ sang Lưu ngự nữ. Lưu ngự nữ bắt gặp ánh mắt của , cả run lên. Ánh mắt Hoàng Thượng quá lạnh lùng, hiểu nàng một dự cảm chẳng lành.
Lưu ngự nữ lập tức phủ nhận suy nghĩ đó. Dù nàng cũng là cung phi, lúc Lư tài nhân sảy thai, nàng cũng chỉ giáng vị, hơn nữa Vân tiệp dư chẳng đấy thôi?
Nàng là ngự nữ, thể giáng xuống vị phân thấp hơn nữa, cùng lắm thì chỉ biếm quan nữ tử.
Quan nữ tử với ngự nữ thì gì khác chứ?
Trong mắt Hoàng Thượng nàng , nàng chỉ thể dựa Đức phi để sinh tồn trong cung .
hiểu , dù Lưu ngự nữ tự an ủi thế nào thì cảm giác bất an trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.
Chẳng mấy chốc, dự cảm trở thành sự thật.
“Ngươi cho rằng là chủ tử, còn nàng chỉ là nô tài nên dù ngươi sai cũng đáng c.h.ế.t ?”
Như thấu suy nghĩ trong lòng nàng , Đàm Viên Sơ thản nhiên hỏi ngược . Câu khiến Lưu ngự nữ giật thót tim, nàng hoảng sợ ngẩng đầu lên: “…… Hoàng Thượng?”
Đàm Viên Sơ nàng bằng ánh mắt lạnh nhạt, thờ ơ :
“Lưu thị mưu hại chủ tử, đoạt vị phân, phạt biếm thứ dân. Nếu thích hành cung như thì cứ ở đây cả đời !”
Lưu ngự nữ ngẩng phắt đầu lên, dám tin tai :
“Hoàng Thượng!"
Khi còn ở nhà, nàng từng một vị hôn thê đưa đến thôn trang sống những ngày tháng khổ cực. Lưu ngự nữ bao giờ nghĩ đến điều đó.
Giờ đây Hoàng Thượng nàng ở hành cung cả đời, hơn nữa còn là một thứ dân vô danh vô phận. Người trong hành cung nàng chọc giận Hoàng Thượng, họ sẽ đối xử với nàng thế nào đây?
Lưu ngự nữ run rẩy.
Nàng hoảng sợ túm lấy vạt áo Đàm Viên Sơ, ngừng dập đầu cầu xin: “Hoàng Thượng thứ tội! Hoàng Thượng thứ tội! Tần sai , tần thật sự sai , xin ngài tha cho tần một !”
Đàm Viên Sơ đá văng tay nàng . Hứa Thuận Phúc hiệu cho kéo nàng . Khi kéo ngoài, Lưu ngự nữ theo bản năng cầu xin Đức phi, nhưng khi chạm ánh mắt của Đức phi, nàng bỗng nhiên tỉnh táo . Tiếng kêu cứu nghẹn trong cổ họng, nàng ngã quỵ xuống đất, lóc kéo khỏi điện.
So với Xuân Thúy, Lưu ngự nữ ít còn giữ mạng sống, nhưng cảm thấy hình phạt mới thật sự đáng sợ.
Lưu ngự nữ phận giống họ, điều càng khiến họ dễ dàng đồng cảm hơn. Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh ngộ của Lưu ngự nữ , họ liền nhịn mà rùng .
DTV
Sau khi hai đó kéo , trong điện bỗng chốc im lặng. Mọi đều dám lên tiếng, chỉ len lén hai còn đang quỳ mặt đất.
Vân Tự cúi đầu gì, thêm mắm dặm muối, cũng chẳng lóc ỉ ôi để Đàm Viên Sơ trừng phạt hai .
chính sự im lặng của nàng khiến Đàm Viên Sơ thể coi trọng chuyện .
Hắn hiểu rõ nàng đang chờ đợi, chờ xem sẽ xử lý việc thế nào, nàng suýt mất mạng, liệu thể cho nàng một công đạo .
Đàm Viên Sơ Dung chiêu nghi đang nhíu mày và Đức phi với vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt dần trở nên sâu thẳm:
“Dung chiêu nghi mưu hại phi tần, chứng cứ rõ ràng, từ hôm nay phế truất phong hào, giáng quý tần.”
Quý tần?
Mọi đều ồ lên kinh ngạc. Trực tiếp từ chiêu nghi chính tam phẩm xuống quý tần tứ phẩm, giáng ba bậc. Quan trọng nhất là, tứ phẩm chủ vị một cung, hơn nữa theo quy củ của triều đình, phi tần tam phẩm nuôi dưỡng hoàng tử, công chúa.
Mọi , ánh mắt đầy ẩn ý.
Quý tần, chỉ thấp hơn tiệp dư một bậc.
Nói Hoàng Thượng cố ý trừng phạt Dung chiêu nghi, ai mà tin ?
Vân Tự run rẩy mà chớp mắt.
Dung chiêu nghi ngẩng phắt đầu lên, dám tin: “Hoàng Thượng?!”
Đàm Viên Sơ thẳng nàng , ánh mắt hề d.a.o động, lạnh nhạt :
“Trước Tô quý tần sảy thai, trẫm nghĩ đến công lao chăm sóc tiểu công chúa của nàng nên từng trách cứ. Nàng ở địa vị cao quá lâu, đánh mất bản tâm, nên tự xem .”
Kỳ quý tần lắc đầu dám tin. Đánh mất bản tâm? Tự xem ?
Hoàng Thượng đối xử với nàng như ?
Chuyện rõ ràng của nàng ! Nàng chẳng gì cả!
Kỳ quý tần đau đớn, nước mắt cứ thế tuôn rơi. Hoàng Thượng giáng nàng xuống quý tần, liệu từng nghĩ đến nàng ?
Tiểu công chúa ?
Phi tần địa vị cao chỉ mấy , ngoài Đức phi và Tĩnh phi, phi tần tam phẩm chỉ còn vài nhưng đều tiếng , chỉ dựa thâm niên mà sống yên trong cung.
Kỳ quý tần luôn ỷ việc tiểu công chúa nên phần kiêu ngạo. Nàng rõ, Hoàng Thượng yêu thương tiểu công chúa nên sẽ gì nàng .
bây giờ thì khác, Hoàng Thượng thật sự giáng vị nàng , tiểu công chúa ?
Sẽ giao cho ai nuôi dưỡng?
Mất vị phân, Kỳ quý tần bỗng nhiên ý thức sự nhẫn nhịn của Hoàng Thượng là giới hạn, thể nào vì tiểu công chúa mà mãi dung túng cho nàng . Nàng bắt đầu cảm thấy hoảng loạn.
Nếu tiểu công chúa giao cho khác nuôi dưỡng, nàng sẽ khó mà xoay chuyển tình thế!
Kỳ quý tần còn cầu xin, nhưng Đồng Vân nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng , lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-157.html.]
Vân tiệp dư mới gặp nạn, đang là lúc Hoàng Thượng thương tiếc, nương nương lúc cầu xin cũng sẽ kết quả.
Hoàng Thượng coi trọng hoàng tử công chúa, tiểu công chúa chính là cơ hội để nương nương lật ngược tình thế, thể lãng phí cơ hội .
Vân Tự Kỳ quý tần thở chút gấp gáp. Gần như ngay lập tức, nàng nhận đây là thời cơ để hạ bệ Kỳ quý tần.
Đàm Viên Sơ sang Đức phi, trầm mặc một lát.
Mọi đều nghi hoặc, chuyện rõ ràng, là Kỳ quý tần hãm hại Vân tiệp dư rơi xuống nước, Hoàng Thượng còn đang suy nghĩ gì nữa?
Một lúc , Đàm Viên Sơ thản nhiên :
“Vân tiệp dư gặp chuyện trong yến tiệc do nàng tổ chức, nàng khó mà thoát khỏi trách nhiệm.”
Đức phi biện giải cho .
Đàm Viên Sơ gật đầu: “Đưa Đức phi xuống.”
Hắn chỉ ngắn gọn một câu, nhưng ai cũng hiểu đây là cấm túc trá hình.
Mọi đều kinh ngạc, nhưng ai dám lên tiếng.
Họ cũng nhận Hoàng Thượng đang tức giận vì chuyện Vân tiệp dư rơi xuống nước, nếu sẽ cấm túc cả Đức phi nương nương, vốn liên quan đến chuyện .
Tất cả những liên quan đến chuyện Vân tiệp dư rơi xuống nước đều phạt. Thấy Vân tiệp dư vẻ mệt mỏi, các phi tần dám nán lâu, nhanh chóng rời khỏi Tụng Nhã hiên. Tụng Nhã hiên cũng dần yên tĩnh trở .
Thu Viện bưng thuốc an thần đến, Vân Tự từ chối, nàng nhíu mày bưng chén thuốc lên uống cạn một .
Thu Viện lui ngoài, Đàm Viên Sơ nhẹ nhàng vuốt lưng Vân Tự, thấp giọng hỏi:
“Còn khó chịu ?”
Không rõ đang hỏi về thể xác tinh thần, hoặc cả hai.
Vân Tự nhẹ nhàng lắc đầu trong lòng , thanh âm mơ hồ:
“Người sủng ái nàng lâu như , nỡ để nàng chịu khổ?”
Đàm Viên Sơ: “Nếu trẫm xử lý nhẹ nhàng, sẽ cho rằng trẫm bất công.”
Dù cũng chịu khổ, nàng ủy khuất, chịu khổ nên là nàng.
Vân Tự bĩu môi, phủ nhận:
“Tần .”
Đàm Viên Sơ nàng, chậm rãi : “Trẫm còn là nàng, nàng vội vàng nhận ?”
Vân Tự bực đánh một cái, nhưng thật sự còn chút sức lực nào, hôm nay nàng quá mệt mỏi.
Đàm Viên Sơ nhận điều đó, vỗ nhẹ lưng nàng, thấp giọng :
“Ngủ , trẫm ở đây với nàng.”
Nàng khẽ dịch chuyển trong lòng , nhẹ nhàng đáp , phá lệ ngoan ngoãn: "Người cũng đừng quên uống chút canh gừng nhé.”
Nàng vẫn còn chút lương tâm, nhớ đến cũng rơi xuống nước.
Trong lòng Đàm Viên Sơ dâng lên một cảm xúc khó tả, cúi đầu hôn lên trán nàng.
Thuốc an thần bắt đầu tác dụng, nàng nhanh chóng chìm giấc ngủ. Một lúc lâu , Đàm Viên Sơ nàng mới dậy rời khỏi Tụng Nhã hiên.
Dưới hành lang, Hứa Thuận Phúc thấy liền dâng lên một chén canh gừng. Đàm Viên Sơ nhíu mày, vốn định uống nhưng nhớ đến điều gì đó, cuối cùng vẫn bưng lên uống cạn một .
Đàm Viên Sơ Thu Viện, dặn dò: "Chăm sóc chủ tử cho .”
Thu Viện cúi hành lễ.
Đàm Viên Sơ xoay rời . Ngoài hiên gần tối, bóng cây đổ dài, thong thả bước về Cần Chính Điện, Hứa Thuận Phúc theo .
Về đến Cần Chính Điện, Đàm Viên Sơ dựa lưng ghế, vẻ mệt mỏi, đưa tay day day ấn đường.
Hứa Thuận Phúc cúi đầu dám gì.
Hôm nay xảy quá nhiều chuyện, Hứa Thuận Phúc đoán tâm trạng Hoàng Thượng lúc , chỉ cẩn thận hầu hạ.
Một lúc , trong điện vang lên thanh âm của trầm thấp Đàm Viên Sơ:
“Tra gì ?”
Hứa Thuận Phúc cúi đầu thấp hơn: “Bẩm Hoàng Thượng, nô tài vẫn luôn cho theo dõi Bảo Tương Lâu, phát hiện bất kỳ động tĩnh gì.”
Bảo Tương Lâu là nơi ở của Đức phi tại hành cung.
Khi Hoàng Thượng cho đưa Đức phi , Hứa Thuận Phúc lập tức hiểu , Hoàng Thượng đang nghi ngờ Đức phi nương nương.
Điều cũng dễ hiểu, thì chứng cứ đều chỉ về phía Dung chiêu nghi, nhưng chỉ cần xem ai là lợi nhất thì thể đoán Đức phi chắc chắn liên quan.
Đặc biệt là việc Dung chiêu nghi thể trực tiếp nhắm Đức phi lên nhiều điều.
Chỉ là hiện giờ Đức phi đang hoàng trưởng tử, thứ hai là chứng cứ chứng minh Đức phi liên quan đến chuyện , cho dù nghi ngờ, Hoàng Thượng cũng thể gì tại Tụng Nhã hiên.
Hứa Thuận Phúc len lén Hoàng Thượng, nắm bắt ý của .
Một lúc , Đàm Viên Sơ ngẩng lên, giọng rõ cảm xúc:
“Trẫm nhớ Sơ Nhi năm nay 6 tuổi, hẳn là nên chuyển đến hoàng tử sở.”
Hứa Thuận Phúc ý tứ của , cúi đầu thấp hơn nữa.
Nói cho cùng, dù chứng cứ, Hoàng Thượng vẫn nghi ngờ Đức phi. Trong cung gần đây xảy ít chuyện, nếu chuyện hôm nay là do Đức phi , thì chuyện Lư tài nhân sảy thai chắc chắn cũng liên quan đến nàng .
Đàm Viên Sơ nhàn nhạt : “Chờ hồi kinh, chuyện nên đưa bàn bạc.”
Hứa Thuận Phúc đáp: "Nô tài ghi nhớ, đến lúc đó sẽ nhắc nhở Hoàng Thượng.”
Hứa Thuận Phúc định lui , nhưng phát hiện Hoàng Thượng dường như vẫn còn điều .
Đàm Viên Sơ cụp mắt, tại Đức phi hãm hại Vân Tự?
Mọi đều ở nhà thủy tạ, Vân Tự rơi xuống nước cũng sẽ nhanh chóng cứu lên, Đức phi thì ý nghĩa gì?
Những lời đồn đại đây trong cung hiện lên trong đầu , hơn nữa với chuyện hôm nay, điều duy nhất thể liên hệ Vân Tự với nước chỉ chuyện Lư tài nhân rơi xuống nước .
Đàm Viên Sơ nhắm mắt , giọng nhàn nhạt:
“Điều tra chuyện Lư thị rơi xuống nước đây.”
Nếu suy đoán của là đúng, Đức phi chỉ thử Vân Tự, thì chuyện Lư tài nhân chắc chắn liên quan đến nàng.
Trước nàng đối xử với Lư tài nhân , giống giả vờ, rốt cuộc Lư tài nhân gì với nàng?
Mới khiến nàng tay tàn nhẫn như .