Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 158
Cập nhật lúc: 2024-11-26 05:31:07
Lượt xem: 94
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bảo Tương Lâu vẫn luôn yên ắng, tĩnh lặng đến mức dường như ở.
Bên trong lâu, Quy Thu nương nương với vẻ mặt bình tĩnh, liếc Lục Tùng đang cụp mắt, nàng khẽ nhíu mày.
Đêm khuya, Quy Thu chuẩn nước ấm. Gần đây sức khỏe nương nương , thái y nương nương nên thường xuyên ngâm chân nước ấm, Quy Thu dám lơ là.
khi nước ấm mang tới, Quy Thu lùi một bước, nàng đầu về phía đang cụp mắt .
Ngay đó, vị trí đổi chỗ, Lục Tùng Quy Thu quỳ xuống mặt Đức phi, nâng chân nàng lên, nhẹ nhàng rửa sạch.
Đức phi vốn là nuông chiều từ bé, đôi chân cũng chăm sóc kỹ lưỡng, trắng nõn mịn màng khiến chỉ chạm . Lục Tùng dám nhiều, cung kính cúi đầu, động tác rửa chân vô cùng cẩn thận.
Đức phi tựa trường kỷ, bỗng nhiên đặt ngón tay lên đầu Lục Tùng, giọng ôn hòa như thường ngày:
“Ngươi gặp Vân tiệp dư?”
Lục Tùng căng thẳng, vội đáp: “Nô tài .”
Đức phi chậm rãi nhướng mày, tin nhưng nụ của nàng hề chạm đến đáy mắt. Đột nhiên, nàng đá một chân vai Lục Tùng, khiến nước b.ắ.n tung tóe lên . Lục Tùng biến sắc dám lau, vội vàng quỳ xuống.
Đức phi Lục Tùng, chậm rãi : "Ngươi gặp Vân tiệp dư, Vân tiệp dư kế hoạch của bổn cung?”
Trong lúc rơi xuống nước, nàng hề để lộ sơ hở nào.
Lục Tùng nhíu mày biện giải cho : “Nương nương, nô tài luôn ở trong điện, cho dù ngoài cũng là theo nương nương, thể gặp Vân tiệp dư ?!”
Hắn chút lo lắng.
Đức phi nheo mắt chằm chằm , thấy vẻ mặt giống giả vờ, Quy Thu cũng nhỏ giọng bên tai nàng : “Nô tỳ từng thấy rời .”
Sắc mặt Đức phi mới dần dịu xuống, nàng dậy tự đỡ Lục Tùng lên, giọng cũng nhẹ nhàng hơn:
“Là bổn cung đúng, hiểu lầm ngươi.”
Nàng đưa tay nhẹ nhàng lau những giọt nước mặt Lục Tùng. Động tác của nàng dịu dàng, cách giữa hai gần, dường như chút mờ ám.
Đức phi áy náy, nhỏ giọng :
“Ngươi ở trong cung của bổn cung cũng hơn một năm, bổn cung đối xử với ngươi thế nào, ngươi tự rõ. Hôm nay bổn cung đột nhiên nghi ngờ ngươi phản bội nên mới nổi giận, ngươi trách bổn cung ?”
Lục Tùng thẳng , liền lắc đầu.
Một lát Lục Tùng khẽ thở dài. Hắn ngoại hình khá , ngũ quan thanh tú, từng sách, dù hiện tại nô tài nhưng vẫn toát lên vẻ thư sinh.
Hắn nhỏ giọng : “Nương nương, nước sắp lạnh .”
Hắn nhận thua. Đức phi mỉm , nàng đặt chân lên đầu gối Lục Tùng. Lục Tùng cúi đầu lau sạch bọt nước chân nàng .
Trong điện chỉ còn ba . Quy Thu cúi đầu, liếc mắt để ý đến hai nữa.
Thật , Quy Thu cũng chuyện trở nên như thế từ khi nào.
Ban đầu điều Lục Tùng đến Dực Hòa cung chỉ là vì nương nương điều tra mối quan hệ giữa Lục Tùng và Vân Tự. Khi gặp Lục Tùng, Quy Thu cũng chút kinh ngạc, so với những cung nhân khác, ngoại hình Lục Tùng quả thật nổi bật.
Nương nương kích thích Vân tiệp dư nên cố ý điều Lục Tùng đến hầu hạ bên cạnh, thậm chí còn mang theo đến yến tiệc Trung Thu.
Trung thu năm đó, nương nương bận rộn nên nhiễm chút phong hàn, nhưng cung yến, Hoàng Thượng đến Khôn Ninh cung.
Nương nương vốn lo lắng cung yến kiểm soát khiến Hoàng Thượng mất hứng, nhưng cũng gì.
Quy Thu nhớ rõ đêm đó Lục Tùng trực đêm. Sáng hôm , nàng nương nương tỉnh giấc một ban đêm, chắc là do khỏe, nhưng Quy Thu cũng rốt cuộc đêm đó xảy chuyện gì. Sau đó, thái độ của nương nương với Lục Tùng rõ ràng khác.
Hơn một năm trôi qua, chuyện dần dần biến thành như bây giờ.
Từ lúc đầu lo sợ, đến giờ Quy Thu thể ngơ khi tận mắt chứng kiến, thậm chí đôi khi nàng còn giúp che giấu.
dù , trong lòng Quy Thu vẫn chút lo lắng.
Chắc hẳn chỉ nàng lo lắng, nương nương hẳn cũng chút cảnh giác, nếu sẽ để nàng giám sát Lục Tùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-158.html.]
Thậm chí, nương nương cho Lục Tùng tự ý rời khỏi Dực Hòa cung, đến hành cung cũng cho rời khỏi Bảo Tương Lâu.
Liệu Lục Tùng thật sự lời?
Một cung phi chỉ phép mang theo hai nô tài khỏi cung, Đức phi chỉ dẫn theo Quy Thu và Lục Tùng. Đợi đến đêm khuya, Đức phi Quy Thu, bảo nàng lui xuống nghỉ ngơi.
Quy Thu định xoay , Đức phi gọi nàng :
“Lưu thị vẫn còn ở Toái Thưởng Hiên?”
Quy Thu do dự gật đầu: “Lưu thị hiện giờ phận khó xử, những bên chắc cũng .”
Đức phi uể oải ngáp một cái, giọng chút lười biếng:
“Con khi dồn đường cùng, khó tránh khỏi sẽ mất lý trí. Bổn cung thích mạo hiểm, tìm cơ hội khiến nàng câm miệng .”
Lục Tùng cúi đầu, ai rõ biểu cảm của .
Quy Thu hề bất ngờ lời căn dặn của nương nương, nàng nhỏ giọng nhắc nhở: “Hoàng Thượng cấm túc , lẽ cũng chút nghi ngờ . Bảo Tương Lâu gần đây nên động tĩnh gì, vẫn nên cẩn thận.”
Đức phi gật đầu, cũng để ý đến thời gian, chỉ dặn dò:
DTV
“Tóm , đừng để nàng chuyện.”
*****
Kỳ quý tần Đồng Vân dìu về Tuy Ngọc Uyển, đó cứ im trường kỷ, hồi lâu gì.
Ánh sáng bên ngoài dần tắt, trong điện tối sầm , một lát mới sáng trở , là Đồng Vân thắp nến.
Đồng Vân đầu , xổm xuống bên cạnh Kỳ quý tần, nàng mở miệng:
“Nương nương……”
Thanh âm đột nhiên dừng , bởi vì Kỳ quý tần còn là Dung chiêu nghi nữa, nàng nên gọi là nương nương nữa.
Kỳ quý tần bỗng nhiên nhắm mắt , hai hàng nước mắt lặng lẽ rơi xuống, nghẹn ngào : “Ta bây giờ còn là nương nương gì nữa.”
Đồng Vân im lặng.
Hồi lâu , nàng mới lên tiếng: “Trong lòng nô tỳ, mãi mãi là nương nương.”
Nàng hề do dự tiếp:
“Việc đến nước , nương nương chẳng lẽ cứ mãi suy sụp? Đức phi hề ơn năm đó, chỉ bịt miệng .”
“Người cứ mãi suy sụp như , chẳng đúng ý nàng ?”
Đồng Vân ngẩng đầu: “Nương nương, tiểu công chúa còn đang chờ trong cung, thể gục ngã.”
Lời Đồng Vân như một cây gai đ.â.m tim Kỳ quý tần, đau đớn khiến nàng tỉnh ngộ.
Kỳ quý tần hít sâu một , nghiêng đầu lau nước mắt.
Đồng Vân đúng, nàng còn tiểu công chúa, thể cứ mãi suy sụp.
Quý tần thì ?
Khi Hoàng Thượng mới đăng cơ, vị phân ban cho nàng cũng chỉ là quý tần, chẳng qua là con đường cũ một nữa thôi. Nàng còn tiểu công chúa, lý nào con đường khó khăn hơn !
Đồng Vân do dự một chút, mới nhỏ giọng :
“Nô tỳ luôn cảm thấy lời Hoàng Thượng ẩn ý……”
Kỳ quý tần khựng .
Đồng Vân thấp giọng: “Hoàng Thượng nương nương ở địa vị cao quá lâu, đánh mất bản tâm, nô tỳ nghĩ, lẽ Hoàng Thượng cho rằng chuyện hôm nay là của nương nương, nhưng chứng cứ rõ ràng, ngài thể phạt.”
“Nương nương nhiều mắc , cho dù hung thủ nhưng cũng chịu trách nhiệm vì tội quản lý nghiêm.”