Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 169

Cập nhật lúc: 2024-11-26 05:31:27
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng nắm lấy tay Đàm Viên Sơ, Đàm Viên Sơ sang nàng. Nàng đỏ ửng mặt, ghé sát tai nhỏ vài câu.

Đàm Viên Sơ khẽ ho một tiếng, gật đầu với vẻ tự nhiên:

"Đi ."

Đức phi vẫn còn mặt đất, chậm chạp gọi dậy. Vân Tự thèm liếc nàng lấy một cái, xoay vội vã cùng Thu Viện nội điện.

Chờ bóng dáng hai khuất dạng cánh cửa, Đàm Viên Sơ mới rũ bỏ vẻ tự nhiên khi đối diện với Đức phi. Hắn nàng , hiệu cho nàng dậy, thanh âm nhàn nhạt:

"Nàng hẳn là trẫm cho Hứa Thuận Phúc gọi nàng đến đây là vì chuyện gì."

Đức phi dậy, Quy Thu vẫn quỳ mặt đất. Nàng gật đầu, khẽ thở dài:

"Hứa công công với thần , nhưng chuyện e là hiểu lầm? Hôm đó Quy Thu vẫn luôn ở Bảo Tương lâu hầu hạ, từng ngoài, thể hãm hại Lưu thị?"

Nàng cau mày, hề tỏ hoảng loạn, chỉ sự nghi hoặc chân thành.

Đàm Viên Sơ gần như thể nhận mà nhướng mày.

Hứa Thuận Phúc thấy , vội vàng cúi đầu, cảm thấy gáy ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Không ai phát hiện sự khác thường của hai chủ tớ.

Đức phi đầu chậm rãi những đang trong điện: Kỳ quý tần, Ninh tần, An tài nhân. Đức phi gần như ngay lập tức nhận ai là tố cáo Quy Thu.

Đức phi bình tĩnh An tài nhân. Từ lúc Đức phi bước , An tài nhân giấu nổi vẻ mặt biến sắc, giờ phút chỉ miễn cưỡng giữ bình tĩnh, nhưng vẫn Đức phi thấu.

An tài nhân nghi hoặc Đức phi, thấy Đức phi thật sự hề hoảng loạn, nàng chút chần chừ, thậm chí bắt đầu tin tưởng. Chẳng lẽ nàng thật sự nhầm?

thể nào nàng và Quế Xuân cùng nhầm !

DTV

An tài nhân bỗng nhiên nhớ tới Quy Thu hôm đó, khi đẩy Lưu thị xuống nước cũng bình tĩnh như , hề chút sợ hãi hoảng loạn nào. Đức phi nương nương lúc chẳng cũng giống Quy Thu ngày đó ?

Không ảo giác , An tài nhân cảm thấy ánh mắt Đức phi chút lạnh lẽo khiến nàng rùng , giống như ngày đó thấy Quy Thu bình tĩnh bên bờ chờ Lưu thị chìm xuống, sởn cả gai ốc.

Cuối cùng cũng ý thức chọc một phiền toái lớn, An tài nhân nuốt nước bọt, trong lòng ngừng hối hận. Sao nàng kiềm chế miệng chứ!

Hối hận cũng muộn, An tài nhân chỉ thể căng da đầu :

"Hoàng Thượng, tần thật sự thấy Quy Thu, nếu tần dám vu oan cho Đúc phi nương nương ?"

An tài nhân , nàng thật mà chẳng ai tin?

Ninh tần thấy Đức phi đến, rõ ràng thả lỏng hơn. Nàng giơ tay che miệng chậm rãi : "Không ai tin ngươi, chỉ là Kỳ quý tần hỏi ngươi một câu, ngươi cứ khăng khăng là Quy Thu hãm hại Lưu thị, dù cũng đưa bằng chứng."

Ninh tần nhắc nhở An tài nhân đưa bằng chứng, nhắc đến Kỳ quý tần, chẳng qua là đang cho Đức phi tình hình trong điện.

Vân Tự y phục trong nội điện, nhưng cũng rõ ràng cuộc đối thoại bên ngoài.

Thu Biện cùng nàng trao đổi ánh mắt, đè thấp giọng hỏi: "Chủ tử cảm thấy An tài nhân thể đưa bằng chứng ?"

Vân Tự thực sự hy vọng , nhưng nàng vẫn lắc đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-169.html.]

"Khó."

An tài nhân năng lực, nếu thật sự bằng chứng, căn bản sẽ đợi đến bây giờ.

Giọng Vân Tự chút tiếc nuối.

Quả nhiên, An tài nhân tức hộc máu: "Tần tận mắt thấy, chẳng lẽ thể xem như bằng chứng ?"

Ninh tần cảm thấy buồn , hỏi :

"Nếu theo lời An tài nhân, thấy ngươi đẩy Lưu thị xuống nước, tính là bằng chứng ?"

An tài nhân lập tức á khẩu trả lời , một lúc lâu mới nghẹn một câu: "Ngươi, ngươi ngậm m.á.u phun !"

Ninh tần thấy nàng bức đến mức mà vẫn đưa bằng chứng, trong lòng thả lỏng, nàng lắc đầu:

"Người ngậm m.á.u phun hẳn là An tài nhân mới đúng."

Kỳ quý tần thấy An tài nhân nhanh chóng thất bại, chút xem thường, trong lòng ghét bỏ nàng vô dụng. Nàng lạnh lùng liếc Ninh tần đang mặt bênh vực Đức phi, định lên tiếng thì Đức phi cắt ngang:

"An tài nhân là thấy Quy Thu đẩy Lưu thị, An tài nhân còn nhớ rõ chi tiết lúc đó ? Ví dụ như thời gian, địa điểm và Quy Thu mặc y phục gì?"

Kỳ quý tần định Đức phi giành , trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.

Lời do chính Đức phi , sẽ giảm bớt sự nghi ngờ của đối với nàng . Xét cho cùng, nếu thật sự là Quy Thu hãm hại Lưu thị, Đức phi cần gì tỉ mỉ tra hỏi như ?

An tài nhân nhíu chặt mày cố gắng nhớ . Quế Xuân chuyện đến nước , nàng và chủ tử còn đường lui, bèn nhỏ giọng nhắc nhở:

"Màu xanh lục, hoa đỗ quyên."

Quế Xuân nhãn lực , hôm đó,m chủ tử chỉ mải mê nghĩ rằng nắm nhược điểm của Đức phi, còn Quế Xuân dám lơ là, ghi nhớ tất cả thứ.

An tài nhân sáng mắt , Quế Xuân nhắc nhở, nàng như xua tan mây mù thấy trời xanh, nhớ chi tiết hôm đó vội vàng : "Tần nhớ rõ! Hôm đó Quy Thu mặc một bộ cung trang màu xanh lục, thêu hoa văn đỗ quyên!"

"Nơi Lưu thị gặp nạn chỗ hôm nay vớt thi thể, mà là phía đình hóng mát cách Tụng Nhã hiên xa!"

An tài nhân chột , ánh mắt nàng thoáng lóe lên: "Hôm thể Vân tiệp dư bất an, tần đến thăm hỏi nhưng tiện, nên nghỉ ở đình hóng gió trong lâu một lát. Ai ngờ , khi chuẩn trở về thì chứng kiến cảnh tượng đó."

Vân Tự bước khỏi điện thấy câu , nàng khỏi nhướng mày.

Một lát?

Thanh âm An tài nhân dứt, Đức phi nhanh chóng phục hồi tinh thần, thản nhiên : "Kính xin Hoàng Thượng phái Hứa công công đến Bảo Tương lâu điều tra, để trả sự trong sạch cho thần ."

Vân Tự lướt mắt vẻ mặt tin tưởng của An tài nhân, thầm lắc đầu. Kẻ ngốc quả nhiên thật sự cho rằng thể tìm chứng cứ ở Bảo Tương lâu.

Đức phi dám , chắc chắn xóa sạch dấu vết.

Nàng liếc Đức phi, trong lòng thầm nghĩ: âm thầm hành sự mà còn diệt sạch chứng cứ, thật là cẩn thận quá mức.

Sự xuất hiện của Vân Tự phá vỡ bầu khí căng thẳng trong điện. Đàm Viên Sơ ngẩng đầu, gật đầu hiệu cho nàng xuống: "Trẫm cho chuẩn canh gừng cho nàng."

Một câu nhẹ nhàng bâng quơ chẳng liên quan gì đến vụ án, nhưng khiến cả điện bỗng chốc im lặng, đều hẹn mà cùng về phía Vân Tự.

Đức phi cũng ngước mắt lên, ánh mắt vô tình dừng Vân Tự một lát.

Loading...