Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-11-27 04:15:33
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đàm Viên Sơ vẫn luôn là một quân tử đoan chính cấm dục, nếu đúng như , sẽ bắt đầu vướng mắc với Vân Tự ở Hòa Nghi điện.
Bên trong điện tối tăm, vuốt ve gương mặt nữ tử, lòng bàn tay là làn da mịn màng, nàng khẩn trương thẳng trong điện, đôi mắt ngấn lệ suýt nữa thì quỳ xuống.
Nói thế nào nhỉ, nàng chỉ khi đắc ý mới thể đối với nhu tình mật ý.
Lúc Lư tần còn sống, mối quan hệ giữa hai bề ngoài là chủ động, thực tế vẫn luôn là nàng ngấm ngầm quyến rũ.
Ngày xưa Đàm Viên Sơ nhịn , cho dù rõ nữ tử đối với mục đích khác.
chờ nàng vị phân, thể thấy rõ ràng, nàng dần dần trở nên qua loa.
Nàng tỉnh táo, hiện giờ đang mang thai, chỉ cần nàng bình an sinh hạ hoàng tử, cho dù ngày đối với nàng đổi tâm tư cũng sẽ ban thêm ân điển cho nàng, giống như Đức phi và Kỳ quý tần đây.
Nàng đạt mục đích, vì thế trở nên còn quan trọng nữa.
Chỉ một ngọn nến le lói trong điện, ánh sáng lờ mờ, Đàm Viên Sơ nhắm mắt , rõ cảm xúc của , ngón tay thon dài của nhẹ nhàng gõ lên ngự án, trong điện vang lên một tràng tiếng động tiết tấu mà nặng nề.
Không ai đêm nay Đàm Viên Sơ đang suy nghĩ điều gì.
Ánh mắt dừng ở góc điện, trong điện yên tĩnh, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.
Chậu bạch ngọc lan trong Dưỡng Tâm điện từ khi nào bằng hoa , ánh trăng nhàn nhạt chiếu lên những bông hoa trắng, toát lên vẻ nhu nhược động lòng .
Hoa nở tháng mười. Mà hiện giờ đúng lúc là tháng mười.
Vân Tự một chuyến Dưỡng Tâm điện, cảm xúc về chuyện hoa kỳ thật phai nhạt nhiều.
Cho đến hôm thỉnh an, Vân Tự nhận thấy đều đang bàn tán về nàng, lời đều là hâm mộ Đàm Viên Sơ coi trọng nàng.
Vân Tự nửa canh giờ lời chua chát, chờ thỉnh an kết thúc, Hoàng Hậu nương nương nàng một cái, lắc đầu :
"Giai đoạn đầu mang thai dễ dàng, ngươi cần ngày nào cũng đến thỉnh an."
Hàng mi Vân Tự run lên, nàng hiểu hàm ý trong lời của Hoàng Hậu nương nương, đầu tiên đưa tay đỡ lấy bụng mặt , giây , nàng khom đáp lời:
"Thần rõ."
Mang thai là chuyện , sủng ái cũng là chuyện , nhưng trong cung hiện giờ chỉ nàng sủng ái, chỉ nàng mang thai, thì chắc là chuyện .
Mọi sẽ dồn sự chú ý nàng.
Vân Tự trở về Chử Án cung, việc đầu tiên là sai Thu Viện đến Kính Sự Phòng lấy lục đầu bài của nàng xuống. Theo lý mà , khi nàng xác nhận thai, lục đầu bài nên gỡ xuống, nhưng Hoàng Thượng và Hoàng Hậu đều hạ lệnh, nên lục đầu bài của nàng vẫn luôn treo ở Kính Sự Phòng.
Mang thai mà còn tranh giành cơ hội thị tẩm, sẽ dễ oán hận.
Đàm Viên Sơ hạ lệnh cho Lâm thái y chuyên môn chăm sóc cái thai của nàng. Vân Tự mời Lâm thái y đến Chử Án cung một chuyến, kiểm tra kỹ lưỡng nơi, xác nhận vấn đề gì mới cho Tùng Phúc đến Khôn Ninh cung cáo bệnh.
Sắp xếp thỏa việc, Vân Tự hành lang về phía cửa Chử Án cung, hai cung nhân một trái một đóng cửa cung .
Con đường màu đỏ ngăn cách ngoài tầm mắt, Vân Tự khẽ mím môi.
Khi nhận tin tức, việc định, ai ngờ nàng sẽ cam tâm tình nguyện lui về ở ẩn trong Chử Án cung lúc . Có cảm thấy nhẹ nhõm, Vân Tự thì cơ hội thị tẩm sẽ nhiều hơn ít, nhưng cũng gần như thể nhận mà khẽ nhíu mày.
Mỗi một tâm tư khác .
Trong Chử Án cung là một mảnh yên bình, Vân Tự chuẩn an tâm dưỡng thai, tin tức truyền đến ngự tiền, Đàm Viên Sơ chỉ dừng một chút nhẹ nhàng bâng quơ: "Khá ."
Hoa trắng bên ngoài Chử Án cung nở rộ một vùng.
Đáng tiếc, vốn nên thưởng thức cảnh lúc bỏ lỡ.
Vân Tự quyết định an tâm dưỡng thai, nhưng nghĩa là những còn cũng thấy cảnh .
Trong cung sóng ngầm mãnh liệt.
*****
Trong Dực Hòa cung.
Bên ngoài cung nhân canh giữ, Đức phi giường. Từ khi bệnh nặng, ả ép uống thuốc do ngự tiền đưa tới ba , thể ngày một suy yếu, hiện tại ngay cả giường ả cũng gần như xuống .
Đức phi rõ trong lòng, ả sống bao lâu nữa.
Sau khi gả vương phủ, ả nhiều chuyện, ví dụ như Hoàng Hậu nương nương, ả từng luôn cho rằng Hoàng Hậu nương nương sẽ ả.
Đến lúc đó, ngôi vị Hoàng Hậu, ả dễ như trở bàn tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-216.html.]
sự tình đời chính là trớ trêu như , ai thể tính toán hết .
Đức phi bỗng nhiên ho khan hồi lâu, ả ở Dực Hòa cung chờ đợi lâu, ả cho rằng Hoàng Hậu nương nương sẽ đến "bỏ đá xuống giếng", nhưng thời gian của ả hiện tại còn nhiều, vẫn đợi Hoàng Hậu nương nương.
Sắc mặt bệnh tật của Đức phi ửng đỏ, nghĩ đến Hoàng Hậu nương nương, ả khỏi châm chọc mà kéo khóe môi.
Vị Hoàng Hậu nương nương của bọn họ thật là tấm lòng Bồ Tát.
Bị phản bội , mà vẫn dễ dàng mềm lòng như .
Thật là một chút cũng nhớ lâu.
lúc Đức phi đang ho khan, cửa điện đẩy , một cung nữ bước , sắc mặt nàng cũng chút tái nhợt. Sau khi trong, nàng quỳ xuống đất thấp giọng :
"Nương nương, Tô tiệp dư cho đưa lời tới."
Bất quá là nương nương sắp xếp của nàng trong cung.
Đức phi lạnh, khó khăn : "Thật là... khụ khụ... nhịn , tính tình... khụ khụ khụ..."
Vọng Thu lo lắng về phía nương nương, nếu ngoài thấy, lẽ chỉ cần một cái liếc mắt cũng thể nhận nương nương là dầu hết đèn tắt.
"Vậy nương nương đáp ứng Tô tiệp dư ?"
Đức phi nhắm mắt trả lời: "... Đương nhiên."
Dù ả cũng sống lâu nữa, tự nhiên là hy vọng hậu cung rối loạn.
Tô tiệp dư và Vân Tự hiềm khích, một khi Tô tiệp dư để sai khiến, nàng tuyệt đối sẽ bỏ qua Vân Tự.
Đức phi và Vân Tự kỳ thật thù hận gì, nhưng ai bảo Vân Tự lúc đang mang long thai, khi chết, dù ả cũng giúp đứa trẻ "trải đường".
Vọng Thu khó hiểu hỏi: "Vậy tại nương nương vẫn luôn cho Tô tiệp dư hồi đáp?"
DTV
Đức phi lạnh lùng châm chọc:
"Bổn cung... tin nàng ."
Không tin lời Tô tiệp dư , mà là tin năng lực của Tô tiệp dư.
Tô tiệp dư? Chỉ là một kẻ ngu xuẩn, thậm chí còn bằng Kỳ quý tần xa trông rộng, trông chờ nàng lật đổ Vân Tự, chi bằng mơ còn nhanh hơn.
Đức phi bỗng nhiên ho liên tục, ả nắm chặt đệm chăn, gân xanh mu bàn tay nổi lên, cả đều run rẩy dữ dội, rõ ràng là đang thống khổ.
Vọng Thu kinh hãi.
Hồi lâu , Đức phi mới ngừng .
Trên mặt đất rơi xuống một mảng đỏ thẫm.
Đức phi chằm chằm vệt m.á.u đó, ả rõ trong lòng đại nạn của ả đến, cho dù kéo dài thêm nữa, cũng kéo bao lâu.
ả tin Tô tiệp dư.
Ả khẽ nheo mắt về phía Vọng Thu: "... Bổn cung khi chết... ngươi nguyện ý... đến... bên đại hoàng tử hầu hạ ?"
Đức phi ngốc, chờ ả , cung nhân trong Dực Hòa cung đều sống , Đàm Viên Sơ khả năng giữ nhiều chuyện thị phi của hoàng thất như .
Cách duy nhất thể bảo tính mạng cho Vọng Thu, chính là đưa Vọng Thu đến bên cạnh đại hoàng tử.
Đôi mắt Vọng Thu đỏ hoe: "Nô tỳ nguyện ý theo nương nương."
Nàng và Quy Thu đều cùng theo nương nương gả vương phủ, chỉ là nương nương sinh hạ đại hoàng tử, nàng điều đến bên cạnh đại hoàng tử hầu hạ. đó Dực Hòa cung xảy biến cố, đại hoàng tử đưa đến Hoàng Tử Sở, Vọng Thu yên tâm về nương nương, cuối cùng cầu xin nương nương giữ .
Thanh âm Đức phi yếu ớt: "Đừng lời ngốc nghếch."
"Ngươi còn sống... là để bổn cung... bảo vệ Sơ nhi!"
Vọng Thu nhịn thành tiếng.
Ánh mắt Đức phi âm trầm, khó nhọc : "Giao cho... Tô tiệp dư, đó... ngươi bảo nàng ... tìm... Kỳ quý tần..."
Vọng Thu ngẩng đầu, hốc mắt vẫn còn đỏ nhưng hỏi điều khó hiểu:
"Nàng vì nương nương mà biếm vị, còn sẽ lời nương nương ?"
Đức phi nhếch môi.
Kỳ quý tần chính là một kẻ ngốc, nàng sẽ tin lời ả , nhưng nàng nỡ lòng nào từ bỏ Hoàng Thượng, nỡ lòng nào từ bỏ tiểu công chúa ?