Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 252
Cập nhật lúc: 2024-11-27 10:10:05
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hao phí nửa năm trời tuyển tú, cuối cùng chỉ chọn hai vị tân phi. Thánh chỉ sắc phong vị phân của tân phi đưa nhanh, cả hai đều chỉ là Bảo Lâm, chẳng cần tốn chút tâm tư nào.
Rõ ràng là cho lệ.
Kết quả lẽ khiến nhiều bất mãn, nhưng cuộc đối thoại giữa Hoàng Thượng và Hi tu dung trong buổi điện tuyển truyền ngoài. Vì thế triều đình bỗng im bặt, một ai dám dị nghị nửa lời về kết quả tuyển tú.
Các quan viên trong triều thể leo lên vị trí đều là những kẻ khôn khéo, tinh ranh. Họ nào ngu ngốc đến mức hiểu rằng những lời tuy là với Hi tu dung, nhưng thực chất là để cảnh cáo bọn họ.
...... Việc đồng ý tuyển tú là nể mặt bọn họ , nếu còn voi đòi tiên thì cũng chẳng ngại ngần trở mặt.
Hai vị tân phi tiến cung qua cổng Thuận Trinh. Vì vị phân quá thấp nên họ chẳng tạo chút sóng gió nào trong hậu cung. Chúng phi tần tin, ai nấy đều ngầm cảm thấy buồn . Chuyện tuyển tú ầm ĩ một hồi, kết quả qua loa đến thế, thật khiến gì.
Khôn Ninh cung lâu lắm mới đón khách.
Hoàng Hậu nương nương Bách Chi đỡ tựa đầu giường. Vân Tự mang thai lớn, bụng nàng khiến giật . Hoàng Hậu lắc đầu nàng:
"Sao ở trong cung dưỡng thai, chạy đến đây gì?"
Vân Tự thấy sắc mặt nương nương hơn nhiều so với hôm , bèn nhẹ giọng đáp: "Lâu gặp nương nương, đến trò chuyện cùng ."
Thực , nàng thấy những chuyện xảy trong buổi điện tuyển hôm thật kỳ lạ, trong lòng đầy nghi hoặc nhưng nên với ai.
Hơn nữa, cuối cùng nàng cũng hiểu lời của Bách Chi hôm đó dường như hàm ý khác, như nàng nghĩ ban đầu.
Vân Tự hỏi thăm tình hình sức khỏe của Hoàng Hậu, cẩn thận quan sát sắc mặt của nương nương:
"Nương nương thấy trong thế nào ạ?"
Hoàng hậu mỉm : "Hoàng Thượng gần như chuyển hết thuốc bổ của Thái Y Viện Khôn Ninh cung. Nếu chút khí sắc nào, chẳng phụ lòng ở Thái Y Viện ?"
Vừa dứt lời, Hoàng Hậu liền khẽ ho một tiếng, nhưng nghiêm trọng như , chỉ là giọng vẫn còn khàn. Nàng trấn an Vân Tự: "Đến ngày ngươi sinh nở, nhất định sẽ đến."
Vân Tự tính toán thời gian, thấy cũng chẳng còn bao lâu nữa, trong lòng đoán rằng khi đó việc thỉnh an cũng sẽ khôi phục.
Chỉ điều, cái gọi là "khỏi bệnh" của nương nương kéo dài bao lâu.
những điều nên do Vân Tự hỏi. Nàng Bách Chi nhẹ giọng : "Thần hiểu lời Bách Chi cô nương hôm , mong nương nương giải thích cho thần ."
Nàng thuật lời Bách Chi hôm đó.
Hoàng Hậu thấy sự do dự trong mắt nàng, trong lòng hiểu rõ. Thực nàng hiểu, chỉ là dám tin. Hoàng Hậu bỗng nhiên mỉm , lắc đầu: "Hi Tu dung đáp án trong lòng , ?"
Vân Tự cảm thấy lúng túng. Thực nàng , việc nàng đến hỏi Hoàng Hậu nương nương vấn đề là , nhưng trong cung , nàng nên tâm sự cùng ai.Nói cũng buồn , nàng khao khát ngôi vị Hoàng Hậu, thế nhưng trong các phi tần, duy nhất nàng tin tưởng chính là Hoàng Hậu.
Thậm chí, Tĩnh phi nương nương cũng bằng Hoàng Hậu trong lòng nàng.
Trong gian yên tĩnh của tẩm điện, Hoàng Hậu bỗng nhiên đưa tay khẽ chạm bụng Vân Tự. Vân Tự do dự một chút để mặc cho Hoàng Hậu vuốt ve. Trong mắt Hoàng Hậu thoáng hiện vẻ mơ hồ:
"Đừng nóng vội, chờ ngươi sinh hạ hoàng nhi, chuyện sẽ đáp án."
Vân Tự cung kính rời khỏi Khôn Ninh cung. Chuyến là thu hoạch.
Hoàng Hậu tưởng chừng như gì nhưng thực chất ám chỉ cho nàng đáp án. Trong lòng Vân Tự dâng lên cảm xúc khó tả. Nàng luôn Đàm Viên Sơ khác với thường, nhưng nàng ngờ rằng Đàm Viên Sơ tuyển tú nữa.
Điều khiến nàng cảm thấy khó hiểu, thậm chí chút hoang đường.
Trong khi nàng đang suy nghĩ về chuyện , cũng đang hỏi Đàm Viên Sơ rốt cuộc là nghĩ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-252.html.]
Ở Từ Ninh cung, Thái Hậu chẳng hề ngạc nhiên khi thấy Đàm Viên Sơ bước . Bà hiệu cho Trương ma ma rót , Đàm Viên Sơ xuống đối diện .
Ban nãy bà đang chơi cờ với Trương ma ma, ván cờ đang rối ren Đàm Viên Sơ đổ. Sau khi dọn dẹp bàn cờ, :
"Nhi thần chơi với mẫu hậu một ván."
Thái Hậu chút tình nguyện. Bà trình độ của , chơi cờ chỉ để giải khuây. sự tình nguyện nhanh chóng tan biến khi thấy vẻ mặt của Đàm Viên Sơ. Bà lắc đầu: "Ta quân đen."
Đàm Viên Sơ khẽ một tiếng, động tác "mời", nhường cho bà .
Sau khi dâng , Trương ma ma cùng Hứa Thuận Phúc dẫn các cung nhân lui ngoài. Họ đều hai con chuyện .
Thái Hậu bàn cờ, ánh mắt như dừng những quân cờ đen trắng, nhưng giọng mang theo ý tứ khác: "Con thật sự nghĩ chuyện tuyển tú ?"
Cũng là từng tiền lệ, ngay cả tiên đế, cuối đời cũng chẳng mấy mặn mà với việc tuyển tú.
Đàm Viên Sơ bình tĩnh đặt một quân cờ xuống, chậm rãi đáp: "Người nhiều ắt sinh loạn."
Dù là hậu phi hoàng tử, vị trí chỉ một, tranh đoạt là điều thể tránh khỏi. Hoàng tử càng nhiều tranh đấu càng khốc liệt, đó là điều ai cũng .
Bản Đàm Viên Sơ từng trải qua những cuộc tranh giành ngôi vị đó. Tiên đế vì mà dọn đường, cũng đủ tàn nhẫn, trong mười lăm hoàng tử của tiên đế, giờ chỉ còn và Thập Tam .
Thậm chí, Thập Tam thể sống đến ngày hôm nay cũng là nhờ bệnh tật bẩm sinh, một tấm bình phong cho sự nhân từ của .
Người thường hoàng thất vô tình, nhưng những hoàng tử đều lớn lên cùng , tự tay đ.â.m m.á.u mủ ruột thịt, cảm giác đó , Đàm Viên Sơ , cũng ai thấu hiểu.
Đàm Viên Sơ coi trọng huyết mạch, nhưng khi đại hoàng tử, đối với việc phi tần mang thai luôn giữ thái độ thờ ơ.
Nếu , sẽ bảo vệ đứa trẻ .
Nếu , cũng chẳng .
Ai tương lai sẽ , nếu giống như năm xưa, khi còn hơn.
Thái Hậu ý tứ trong lời của hoàng nhi, nhớ đến cảnh hậu cung tiên đế liên tục sinh con, sắc mặt bà cũng trở nên nhạt nhòa.
Một lúc lâu , Thái Hậu mới cất tiếng: "Nếu là hậu cung của con, chuyện tuyển tú tất nhiên là do con chủ."
Hắn bày tỏ rõ thái độ của , quan viên trong triều đều thấy rõ, căn bản cho ai cơ hội ngăn cản.
Bây giờ với bà như cũng chỉ là để cho bà , thứ đều do quyết định, nếu bà ý kiến gì, cũng đừng trút giận lên khác.
Còn khác là ai, thì nào hiểu chuyện tự khắc sẽ .
một điều...
Thái Hậu ngẩng đầu mặt. Bà từ bao giờ hoàng nhi của bà trưởng thành, đến mức ngay cả khi mặt, bà cũng khó lòng đoán suy nghĩ của .
Giọng của bà hề bộc lộ cảm xúc: "Hiện giờ con thích nàng , nhưng con nghĩ sẽ thích nàng đến bao giờ?"
Thời thế đổi, lòng cũng đổi , huống chi là thứ tình cảm vô hình, con thường mới nới cũ.
Thái Hậu khẽ: "Ta gặp nàng , là một cô nương cẩn thận, thông minh."
DTV
"Bây giờ con hao tâm tổn trí nàng đáp tình cảm của , cho nàng hy vọng, nếu tâm ý con đổi, con nghĩ đến nàng sẽ ?"
Nếu ngay từ đầu hy vọng thì cũng thôi, con , sợ nhất là hy vọng thất vọng.