Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 253

Cập nhật lúc: 2024-11-27 10:10:07
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với những lời , Đàm Viên Sơ chỉ đáp một câu: "Mẫu hậu, nhi thần là kẻ bủn xỉn."

Đàm Viên Sơ một nước cờ, ván cờ kết thúc. Hắn nhẹ nhàng dậy, chút để ý : "Nhi thần thua, mẫu hậu cờ nghệ càng thêm tinh thông."

Thái Hậu bàn cờ, bày mưu tính kế nhưng đến cuối cùng vẫn lặng lẽ nhường bà, tặng bà một chiến thắng tưởng như hảo.

Rời khỏi Từ Ninh cung, Đàm Viên Sơ bảo Hứa Thuận Phúc trở về Dưỡng Tâm điện.

Dưỡng Tâm điện yên tĩnh lạ thường. Hoa sơn tàn từ lâu, nhưng chậu hoa vẫn đặt ở đó, từng mới.

Hương tuyết trúc lạnh lẽo tỏa từ lư hương, khói trắng lượn lờ bay lên. Người duy nhất trong điện nét mặt chút cảm xúc, đang suy nghĩ điều gì.

Những lời mẫu hậu , từng nghĩ tới. Lòng sẽ đổi, nếu một ngày còn yêu Vân Tự nữa thì ?

Sau khi cho nàng nhiều vinh sủng như , nếu sự đổi nào thì với sự nhạy bén của nàng, chắc chắn sẽ dễ dàng nhận .

Thật mẫu hậu sai một chút, bao giờ cố gắng để nàng đáp tình cảm của . Những thứ cho nàng chỉ là vì vui vẻ khi điều đó.

Nếu nàng thật sự vui vẻ vì , Đàm Viên Sơ cũng thích những lời đó.

Đàm Viên Sơ suy nghĩ lâu về vấn đề , thế nên, bao giờ để lộ suy nghĩ thật sự của mặt nàng.

Hơn nữa, Đàm Viên Sơ hiểu bản . như với Thái Hậu, là một kẻ bủn xỉn.

Cùng một thứ tình cảm nồng đậm, kẻ điên mới vội vàng trao cho thứ hai.

Điều cần suy xét là nếu còn yêu Vân Tự nữa thì nàng .

Mà là để thể luôn yêu Vân Tự.

Chuyện cách giải quyết. Con , ai cũng coi trọng những gì bỏ .

Chỉ cần dành hết tâm sức đối xử với Vân Tự, đầu tư đủ nhiều công sức, thì đến một ngày nào đó, cho dù thu hồi tình cảm cũng sẽ luyến tiếc.

Đàm Viên Sơ cầm bút, cúi đầu chậm rãi lên giấy Tuyên Thành.

Hứa Thuận Phúc bưng , vô tình liếc chữ giấy, kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt. Chưa để Hoàng thượng phát hiện, vội vàng cúi đầu dám thêm nữa.

*****

Giữa tháng 7, khí trong cung chút căng thẳng, đều nhịn mà hướng sự chú ý về phía Chử Án cung.

Ngày dự sinh của Hi tu dung qua từ lâu.

Cung nhân Chử Án cung dám lơ là, luôn túc trực bên cạnh nương nương, sợ nàng bất chợt chuyển .

Đàm Viên Sơ cũng gác việc, thường xuyên đến Chử Án cung. Các công công ở Kính Sự Phòng cũng nghỉ ngơi, chẳng buồn đến ngự tiền dâng thẻ bài, bởi vì Hoàng thượng cũng chẳng chọn.

Vân Tự chuyển một đêm tối trời.

Màn đêm đen đặc như mực, cung đình khóa cổng, đều chìm giấc ngủ, chỉ còn tiếng ve kêu râm ran vọng từ xa.

lúc , Vân Tự bỗng cảm thấy một cơn đau dữ dội, sắc mặt nàng trắng bệch. Suốt thời gian qua, bà đỡ dặn dò kỹ càng về quá trình sinh nở, khuyên nàng đừng quá lo lắng. Vân Tự luôn ghi nhớ những lời , tuy trong lòng chút hoang mang bất an, nhưng nàng nhanh chóng lấy bình tĩnh. Cơn đau khiến mồ hôi lạnh túa trán, nàng cắn răng cố gắng giữ tỉnh táo, đưa tay lay Đàm Viên Sơ đang ngủ bên cạnh.

Đàm Viên Sơ tỉnh dậy ngay lập tức.

Vân Tự mặt mày tái nhợt nắm lấy tay , nước mắt tuôn rơi vì đau đớn: "Hoàng Thượng..."

Đàm Viên Sơ đưa tay sờ trán nàng, vội vàng gọi . Chẳng mấy chốc, Chử Án cung đèn đuốc sáng trưng.

Cả hoàng cung đều đánh thức.

Vân Tự đưa đến phòng sinh, nàng chỉ cảm thấy thứ gì đó chảy từ hạ ướt xiêm y. Nàng đau đến bật , nước mắt giàn giụa, nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng. Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Đàm Viên Sơ dám buông, thều thào: "Hoàng Thượng... đau quá... sợ..."

Người thường sinh con là một chân bước quỷ môn quan, những lời dặn dò ngày thường của bà đỡ lúc cũng thể xua tan nỗi sợ hãi trong lòng Vân Tự.

Đàm Viên Sơ nhíu mày nàng, lòng nặng trĩu. Hắn cúi đầu hôn lên trán nàng, thanh âm khàn khàn an ủi: "A Tự đừng sợ, sẽ ."

Nàng đau đến run rẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-253.html.]

bà đỡ : "Nước ối vẫn vỡ, nương nương sức ? Có thể xuống vài vòng ?"

Vân Tự sợ hãi đến mức nước mắt giàn giụa, ánh mắt đầy kinh hoàng. Trong tình trạng nàng đau đến run , mà còn xuống đất ?

Lời bà đỡ là giả.

Đàm Viên Sơ nhíu chặt mày, bà đỡ giải thích: "Đây là vì sức khỏe của nương nương và hài tử trong bụng."

Nghe , Vân Tự cố nén nước mắt, chống hai chân run rẩy dậy. Nàng gần như ngã lòng Đàm Viên Sơ. Hắn ôm đỡ nàng, cảm nhận cơ thể nàng ướt đẫm mồ hôi, run lẩy bẩy. Sắc mặt vô cùng khó coi.

Mọi xung quanh thấy đều im lặng.

Hoàng Thượng đau lòng nương nương, lúc họ gì cũng dễ phạm sai lầm.

Tin tức Hi tu dung chuyển nhanh chóng lan khắp hoàng cung. Cổng hậu cung mở , cấm quân phi ngựa đến Thái Y Viện.

Thái Y Viện thái y trực, nhưng Đàm Viên Sơ vẫn yên tâm, hạ lệnh cho tất cả thái y đều cung.

Khi chúng phi tần đến Chử Án cung, họ chỉ thấy bóng lấp ló trong phòng sinh. Tùng Phúc dẫn cung nhân canh giữ bên ngoài, ai dám tiến lên nửa bước. Cung nhân Chử Án cung bận rộn bưng nước ấm, chẳng ai tiếp đón họ.

DTV

Họ quanh cũng thấy Hoàng Thượng.

ai cũng hôm nay Hoàng Thượng ngủ Chử Án cung, ở đây thì chỉ thể ở trong phòng sinh.

Nhận điều , sắc mặt chúng phi tần đều đổi.

Một nỗi lo lắng dâng lên trong lòng họ. Nếu Hi tu dung sinh công chúa thì , nhưng nếu là hoàng tử, với sự sủng ái hiện giờ của Hoàng Thượng dành cho Hi tu dung, họ dám tưởng tượng Hoàng Thượng sẽ ban thưởng những gì.

Bỗng tiếng bước chân ngoài cửa Chử Án cung. Mọi đầu , thấy Hoàng Hậu nương nương và Tĩnh phi nương nương gần như cùng lúc bước .

Nhìn thấy họ, đều ngạc nhiên.

Cả Hoàng Hậu và Tĩnh phi đều đang bệnh, lâu xuất hiện trong cung, mà hôm nay cùng đến.

Đặc biệt là Tĩnh phi.

Hoàng Hậu Tĩnh phi, khẽ hỏi: "Trước bao giờ thấy thích những chuyện náo nhiệt ."

Nàng và Tĩnh phi quen lâu, tự nhận là chút hiểu về Tĩnh phi.

Tĩnh phi cũng giấu giếm, dù những chuyện bí mật, chỉ cần điều tra là . Nàng hạ giọng gần như thể thấy: "Nàng là nữ nhi của dì."

Hoàng Hậu ngạc nhiên, đó mới hiểu vì hành cung tránh nóng, Tĩnh phi cố ý cùng.

Hoàng Hậu nhớ đến điều gì đó, khẽ : "Nếu mẫu tin , chắc chắn sẽ vui mừng."

Hoàng Hậu rõ vì mẫu nàng kết giao với Tĩnh phi, chẳng qua là nhờ đó mà che chở cho Tĩnh phi nơi nương tựa ở Cố phủ. Nguyên nhân sâu xa vẫn là vì của Tĩnh phi.

Hai chuyện nhiều. Dù thời thiếu nữ chút giao tình, nhưng Hoàng hậu gả chồng mười hai mười ba năm, cảnh còn mất, nàng và Tĩnh phi cũng chẳng còn chủ đề chung.

Hoàng Hậu về phía bóng in cửa sổ phòng sinh, cùng với tiếng thoang thoảng vọng , nàng bất giác nhớ đến bản , khẽ mím môi.

Nhớ đến lời hứa sẽ đến giúp Vân Tự toạ trấn, nàng nhẹ nhàng thở , quanh lên tiếng hỏi: "Nước ấm chuẩn xong ?"

Tùng Phúc vội vàng đáp lời.

Nàng cất tiếng, bên ngoài điện chủ trì, tựa như sự sắp xếp từ , hề chút hoang mang nào.

Hoàng Hậu : "Thái y chắc cũng sắp đến , nhớ chuẩn canh sâm."

Dừng một chút, Hoàng Hậu nghĩ đến thời gian hiện tại, bèn thêm: "Chuẩn thêm chút đồ ăn nóng mang , nương nương các ngươi mới tỉnh dậy, ăn chút gì lấy sức?"

Tùng Phúc dám chậm trễ, vội vàng chuẩn thứ.

Chỉ là vài phi tần khẽ nhíu mày. Họ ngờ Hoàng Hậu rộng lượng đến mức , giúp đỡ phi tần khác sinh con.

Hi tu dung sủng ái như , nếu sinh hoàng tử, Hoàng Hậu sợ vị trí của đe dọa ?

Thật hiểu Hoàng Hậu đang toan tính điều gì!

Loading...