Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 43

Cập nhật lúc: 2024-11-23 08:52:30
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng do dự một chút, Dung chiêu nghi đột nhiên lên tiếng:

"Ấp úng gì, cứ cúi đầu mãi, chẳng lẽ là chột ?"

Dung chiêu nghi sủng ái công chúa, luôn thờ ơ với những tranh đấu trong hậu cung, hiếm khi thấy nàng như . Hoàng hậu và Đức phi đều khỏi về phía nàng , chỉ thấy Dung chiêu nghi lười biếng dựa ghế, đầu ngón tay vuốt cằm, dường như chỉ thuận miệng một câu.

Vân Tự bỗng nhiên cứng đờ , nhưng nàng dám chần chừ, vội vàng ngẩng cằm lên, đủ để rõ mặt nàng, quá mức thất lễ.

, trong điện vẫn im lặng.

Ánh nến chiếu sáng khắp đại điện. Trong điện trải một tấm thảm, thảm là hoa văn trắng, ánh nến mờ nhạt hắt lên hoa văn. Nữ tử mặc một áo váy màu xanh nhạt, lúc mới chú ý thấy lớp váy áo dày cũng che vòng eo thon thả của nàng. Gương mặt nàng trắng bệch, là do sợ hãi vì điều gì khác, đôi mắt hạnh long lanh chút kinh hoàng mà run rẩy, môi và chóp mũi điểm chút phấn hồng, trông như một đóa trắng nở rộ giữa mùa đông.

DTV

kinh ngạc, biến sắc, cũng .

Hoàng Hậu và Đức phi Dung chiêu nghi tiên, tại nàng cung nữ ngẩng đầu, chẳng lẽ sớm nhận điều gì?

Nhận điểm , Hoàng Hậu liếc Hoàng Thượng, Đàm Viên Sơ thần sắc nhàn nhạt, dường như biến cố quấy nhiễu, chỉ lướt qua gương mặt nữ tử thu hồi tầm mắt.

Vân Tự kìm mà nắm chặt khăn tay, chuyện ngoài dự liệu của nàng, thở nàng chút rối loạn. Người đầu tiên khôi phục bình tĩnh là Hoàng Hậu, nàng thản nhiên hỏi tiếp:

"Hơn nữa cái gì?"

Vân Tự cắn môi , mới : "Hoàng Thượng từng khen hương cao mặt Lư tài nhân, nên Lư tài nhân ngày nào cũng dùng."

Thanh âm dứt, cảm xúc trong mắt Đàm Viên Sơ càng thêm nhạt.

Hoàng Hậu chút tức giận vì sự ngu ngốc của Lư tài nhân, lúc mang thai mà cũng dám tùy tiện dùng đồ khác tặng?

Vì lời Vân Tự nhắc tới một khác, Khâu tài nhân vội vàng : "Thần đúng là tặng Lư tài nhân mấy hộp hương cao, nhưng cố ý. Khi đó Lư tài nhân vẫn là Lư tần, nàng thích, thần dám cho."

Hoàng hậu che miệng, vẻ mặt khó nên lời. Dù thế nào nữa, nếu thật sự là do hương cao, thì dù Khâu tài nhân cố ý vô tình, nàng cũng khó thoát khỏi liên quan.

Khâu tài nhân quỳ giữa đại điện, mặt là vẻ chua xót giấu .

Thái y cuối cùng cũng bước , trong tay chỉ còn một hộp hương cao nhỏ, khẳng định lời Vân Tự:

"Bẩm Hoàng Thượng, vi thần kiểm tra khắp trong ngoài điện, chỉ hương cao chứa âm hàn chi vật."

Khâu tài nhân cứng họng, ngàn phòng vạn phòng ngờ vẫn xảy chuyện, nàng khổ lắc đầu.

Thấy , Vân Tự bỗng nhiên : "Nô tỳ nhớ rõ, ngày Khâu tài nhân từng , hương cao là do ngài lấy từ chỗ Lưu bảo lâm."

Vẻ mặt Lưu bảo lâm mờ mịt, dường như ngờ chuyện liên quan đến , vội vàng biện giải:

"Thần cái gì cũng , chuyện liên quan đến thần !"

"Hương cao là thần cùng Khâu tài nhân để dùng, căn bản ngờ Lư tài nhân , xin Hoàng Thượng và nương nương minh giám."

Thái y cũng nhíu mày, khó xử giải thích: "Trong hương cao một ít hoa hồng và trúc đào, đối với nữ tử bình thường thì hại, thậm chí còn thể điều hòa kinh nguyệt. Chỉ là Lư tài nhân đang mang thai, mới xảy chuyện như ."

Lời , Lưu bảo lâm lập tức phụ họa gật đầu: "Trúc đào và hoa hồng chỉ dùng để tạo mùi hương, thần thật sự ngờ Lư tài nhân thích."

Hoàng Hậu về phía Khâu tài nhân: "Khi đưa hương cao cho Lư tài nhân, ngươi nhắc đến điều ?"

Khâu tài nhân mím môi lắc đầu: "Thần trong hương cao những thứ đó."

Hoàng hậu nhíu mày, Lưu bảo lâm liền tỏ vẻ ủy khuất: "Thần cũng Khâu tài nhân sẽ đưa cho Lư tài nhân."

Nghe hai xong, đều chút mơ hồ, bởi vì chuyện như một sự hiểu lầm do thiếu thông tin.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-43.html.]

liên quan đến long thai, ai dám xem nhẹ.

Vân Tự Lưu bảo lâm với vẻ mặt vô tội ủy khuất, nàng tin trong cung chuyện trùng hợp như .

Khâu tài nhân và Lư tài nhân luôn giao hảo, đây là điều ai cũng trong cung.

Vừa lúc Lư tài nhân mang thai, Lưu bảo lâm liền hương cao, thậm chí còn rủ rê Khâu tài nhân cùng ? Theo Vân Tự , đây Khâu tài nhân thường xuyên giao du với khác, quan hệ với Lưu bảo lâm cũng thiết như .

Quá nhiều sự trùng hợp gộp sẽ trở thành tất yếu. Dù Lư tài nhân đích mở lời, thì cái gọi là hương cao cuối cùng cũng sẽ đến tay nàng .

Đến nước , truy cứu những điều đó cũng còn ý nghĩa, quan trọng nhất là bằng chứng chứng minh Lưu bảo lâm hãm hại Lư tài nhân, hương cao cũng chỉ là trùng hợp.

Vân Tự cúi đầu khẽ nhíu mày, chỉ là Lưu bảo lâm rốt cuộc là của ai?

Dương tiệp dư che miệng, giả vờ : "Xem vận khí của Lư tài nhân , chung quy vẫn là tại nàng cẩn thận với long thai."

Hoàng Hậu Hoàng Thượng, khó , bèn thẳng:

"Dù nữa, Lư tài nhân sinh non là do hai các ngươi, Khâu tài nhân giáng xuống bảo lâm, Lưu bảo lâm giáng xuống ngự nữ, cấm túc ba tháng, phạt bổng lộc một năm, các ngươi ý kiến gì ?"

Liên quan đến long thai, hình phạt nhẹ, Khâu tài nhân quỳ xuống đất dập đầu:

"Thần ý kiến, tạ ơn Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương."

Lưu bảo lâm dù ý kiến cũng dám , chỉ lau nước mắt, chịu đựng ủy khuất: "Thần cũng ý kiến."

Chờ việc xong xuôi, Đàm Viên Sơ dậy, lạnh nhạt một câu "Chăm sóc Lư tài nhân cho " xoay rời , hề tỏ vẻ gì với Lư tài nhân mới sinh non.

Thái độ khiến ngầm hiểu.

Vân Tự cũng khỏi giật , phản ứng của Hoàng Thượng đúng lắm. So với thái độ của khi Dương tiệp dư trúng độc còn hơn một chút, giống như chẳng buồn quan tâm đến Lư tài nhân nữa.

Vân Tự cúi đầu nhíu chặt mày, cảm xúc trong mắt khó đoán.

Đàm Viên Sơ , những còn cũng dần dần tản . Dung chiêu nghi ngang qua Vân Tự, dừng một chút, nàng khẽ cúi đầu, khẽ với vẻ mặt khó hiểu: "Hiếm khi thấy cung nhân tư sắc như trong cung."

Vân Tự bỗng nhiên căng thẳng.

Dung chiêu nghi xong câu đó cũng gì thêm, trực tiếp xoay rời . Lời của nàng khiến những còn đều Vân Tự, ai nấy đều nhíu mày.

Chờ tất cả phi tần rời , Tiểu Dung Tử và Thu Linh vội vàng chạy tới đỡ Vân Tự dậy. Thu Linh lo lắng hỏi: "Tỷ tỷ, giờ ?"

Vân Tự đè nén suy nghĩ trong đầu, nắm chặt tay: "Chủ tử thế nào ?"

Thu Linh sụt sịt: "Thái y kê thuốc, uống xong thì ngủ ."

Nàng nhịn than thở: "Sao xảy chuyện chứ! Chủ tử sinh non, Hoàng Thượng chút thương xót nào ?"

Không chỉ nàng buồn bực, mà tất cả trong điện đều ủ rũ. Lúc tài nhân mới cung, bọn họ thật sự nở mày nở mặt một thời gian, nhưng nhanh tàn.

Bọn họ vốn thể dựa việc chủ tử mang long thai để an ủi bản , mà giờ đây, chút an ủi đó cũng còn.

Bọn họ điện Hòa Nghi, vinh nhục đều gắn liền với chủ tử, khỏi đều chút lo lắng bất an.

Vân Tự đưa tay day trán, đau đầu, nhẹ nhàng khuyên nhủ:

"Mọi cứ việc của , chờ chủ tử tỉnh tính tiếp."

Mọi im lặng, đúng , đợi chủ tử tỉnh sinh non, e là sẽ nổi trận lôi đình.

Loading...