Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 61

Cập nhật lúc: 2024-11-23 09:13:41
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày mười lăm, Vân Tự mãi đến giờ Thìn mới tỉnh giấc. Hôm qua nàng trở về muộn, cung nhân trong điện Dưỡng Tâm đều là tinh ý, thấy chuyện xảy trong điện cũng chỉ như , càng ai dám đem chuyện ngoài bàn tán.

Trước cửa phòng chuẩn sẵn nước ấm cho nàng, nhiệt độ .

Vân Tự cúi đầu chậu nước, trong mắt thoáng nét trầm tư. Nàng liếc sang phòng bên cạnh, trừ nàng , cung nhân khác đều việc.

Vân Tự dám chậm trễ, vội vàng rửa mặt chạy đến chính điện.

Hôm nay buổi chầu, trong điện yên tĩnh một tiếng động. Hứa Thuận Phúc cùng các thái giám khác canh giữ ở cửa chờ Hoàng Thượng triệu kiến. Vân Tự thở phào nhẹ nhõm, may mà đến muộn.

Nàng , bên trong liền truyền đến tiếng động. Hứa Thuận Phúc nghiêm chỉnh nét mặt, cung kính cúi đầu đẩy cửa bước .

Vân Tự theo , Đàm Viên Sơ khẽ liếc nàng.

Vân Tự bất giác rũ mắt xuống. Dù hôm qua về muộn nhưng nàng dám ngủ ngay, bởi vì lâu nên sợ sáng hôm mắt sẽ sưng húp, thể gặp ai. Nàng dùng nước ấm chườm mắt đến nửa đêm. Sáng nay tỉnh dậy còn cố ý soi gương đồng, thấy còn dấu vết gì mới yên tâm.

Mọi việc vẫn diễn như thường lệ, Vân Tự và Đàm Viên Sơ đều nhắc đến chuyện hôm qua.

Cho đến buổi trưa...

Vân Tự ăn cơm cùng Thu Viện. Trong điện lúc Hứa Thuận Phúc hầu hạ. Vân Tự tranh thủ lúc rảnh rỗi nhận Thu Viện cứ liếc nàng.

Nhớ đến chậu nước ấm cửa sáng nay, Vân Tự thấy khó hiểu, liền chủ động hỏi: "Sao ?”

Thu Viện khựng , cúi đầu ăn vội hai miếng cơm, ngẩng lên Vân Tự nhắc nhở: “Hôm nay là mười lăm.”

Vân Tự ngẩn , hiểu ý nàng .

thấy vẻ mặt khác lạ của Thu Viện, Vân Tự lập tức hiểu . Hôm nay là mười lăm, theo quy củ tổ huấn, Hoàng Thượng đến cung Khôn Ninh.

Mà nàng là theo hầu hạ Hoàng Thượng, tám chín phần mười là cùng đến cung Khôn Ninh.

Tình cảnh khiến nàng chút hổ.

Thảo nào lúc nãy Thu Viện nhắc nhở nàng vẻ lúng túng.

Vân Tự rũ mắt xuống, cơm trong miệng bỗng trở nên nhạt nhẽo. Kỳ thực nàng thấy hổ, nhưng đến mức như Thu Viện nghĩ.

DTV

Trước đây khi hầu hạ ở điện Hòa Nghi, nàng cũng từng gặp Lư tài nhân thị tẩm, thậm chí còn canh giữ bên ngoài cả đêm.

Nếu nàng để tâm đến chuyện , ngay từ đầu chọn con đường .

Nàng rõ ràng đang theo đuổi điều gì.

Hiện tại, nàng lo lắng là Đàm Viên Sơ cho nàng theo hầu hạ ? Vừa nghĩ đến đây, Vân Tự đáp án. Nàng cho rằng Đàm Viên Sơ sẽ để ý đến chuyện .

Con luôn hành động theo ý .

Ăn cơm xong, Vân Tự trong điện hầu hạ. Nàng cúi đầu im, các đại thần đến , đến. Không xảy chuyện gì mà Đàm Viên Sơ nổi trận lôi đình.

Tấu chương ném xuống đất, khói hương trong điện nghi ngút, suýt chút nữa rơi trúng đầu các đại thần.

Vân Tự mới đến ngự tiền lâu, đầu tiên gặp cảnh tượng , theo bản năng nàng định quỳ xuống. Trong hậu cung nếu chủ tử nổi giận, cung nhân đều quỳ xuống cầu xin chủ tử bớt giận. kịp quỳ xuống thì Hứa Thuận Phúc nhanh tay kéo nàng .

Vân Tự giật thót tim, suýt chút nữa thì phạm sai lầm.

Đàm Viên Sơ thản nhiên liếc nàng.

Không chỉ nàng, các đại thần cũng hành động của Đàm Viên Sơ dọa đến toát mồ hôi lạnh.

Trong lúc đó, Vân Tự ngoài một chuyến, Hứa Thuận Phúc cũng theo. Hắn đưa tay lau mồ hôi trán, Vân Tự với :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-61.html.]

“Đa tạ công công kéo nô tỳ.”

Hứa Thuận Phúc với nàng: “Ở ngự tiền, nhất là khi Hoàng Thượng cùng các đại thần nghị sự, chúng chỉ cần như tồn tại là .”

Có khi Hoàng Thượng tức giận chỉ là để cho các đại thần thấy, lúc nô tài bất kỳ hành động nào cũng thể khiến khí trong điện thêm căng thẳng.

Vân Tự hiểu ý gật đầu.

Lúc trở điện, chỉ còn Đàm Viên Sơ ở đó. Thần sắc khôi phục như thường, Vân Tự trái cũng thấy chút dấu vết tức giận nào.

cung nhân trong điện đều cúi đầu, ai dám thở mạnh, khí chút ngưng trọng.

Đàm Viên Sơ liếc nàng, Vân Tự vội hồn, bưng chén đến: “Bận rộn cả ngày, Hoàng Thượng nghỉ ngơi một lát ạ.”

Lúc Hứa Thuận Phúc cũng bước , tay bưng một cái khay bạc.

Vân Tự len lén , Đàm Viên Sơ thấy nàng lén lút liền nhướng mắt: "Muốn thì cứ , lén lút gì.”

Vân Tự đỏ mặt, nhưng so với nàng, Hứa Thuận Phúc còn lúng túng hơn. Hắn hắng giọng : “Hoàng thượng, Dung chiêu nghi cho đưa đá bào và điểm tâm đến, còn dặn dò nô tài nhắc chú ý giữ gìn sức khỏe.”

Không khí trong điện bỗng chốc ngưng đọng.

Hứa Thuận Phúc dám ngẩng đầu, dám Hoàng Thượng, cũng dám sắc mặt Vân Tự.

Trong lòng đắng chát, cũng phá hỏng khí, nhưng đồ là do Dung chiêu nghi đưa đến, nào dám đắc tội.

Vân Tự quả thật chút bất ngờ. Từ khi đến điện Dưỡng Tâm, nàng từng thấy phi tần nào đưa đồ đến đây, đây là đầu tiên.

điều khiến nàng ngạc nhiên hơn cả là sự nghi hoặc trong lòng. Dung chiêu nghi đưa sớm đưa muộn, cố tình chọn đúng ngày Hoàng Thượng thị tẩm ở cung Khôn Ninh, rốt cuộc là cố ý vô tình? Đàm Viên Sơ lạnh lùng liếc Hứa Thuận Phúc. Hứa Thuận Phúc gượng, dè dặt hỏi:

“Hoàng Thượng, điểm tâm ……”

Đàm Viên Sơ liếc bên cạnh ngự án. Nàng đang cúi đầu một lời, chỉ động tác xoay nghiên mực chậm .

Đàm Viên Sơ bảo Hứa Thuận Phúc để đồ xuống.

Hứa Thuận Phúc cũng ngờ Hoàng Thượng hỏi Vân Tự: “Đói bụng ?”

Vân Tự và Hứa Thuận Phúc đồng thời ngạc nhiên ngẩng đầu Đàm Viên Sơ. Đàm Viên Sơ thấy câu hỏi của gì sai, thản nhiên tiếp:

“Phòng bếp nhỏ của cung Trường Xuân nổi tiếng là tay nghề điểm tâm ngon nhất nhì trong cung, nếu đói bụng thì cứ thử xem.”

Vân Tự nhất thời nghẹn lời.

Dung chiêu nghi đưa đồ cho Hoàng Thượng, Hoàng Thượng đưa cho nàng ăn? Vân Tự lúng túng.

Hứa Thuận Phúc cũng gì, chỉ khan với Vân Tự:

“Hoàng Thượng ngày thường ít khi ăn điểm tâm, là Vân Tự cô nương thử xem?”

Cuối cùng, đá bào và điểm tâm vẫn bụng Vân Tự. Nàng bên ngự án múc từng thìa đá bào, thứ thật sự mát, giải nhiệt .

Ăn xong, Vân Tự thừa nhận lời Đàm Viên Sơ sai, điểm tâm quả thật ngon hơn đồ Ngự Thiện Phòng nhiều.

Đàm Viên Sơ liếc nàng, nhưng nàng vẫn cúi đầu ăn, chẳng buồn lấy một cái. Đàm Viên Sơ nhạt.

Vừa còn lúng túng, ăn thì ngon lành.

Vân Tự đang nghĩ gì, cho dù cũng chẳng để tâm. Bị chê thì , đương sự còn thấy ngại, nàng là một nô tài thì ngại ngùng gì?

Cứ coi như chủ tử ban thưởng .

Loading...