Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 21
Cập nhật lúc: 2025-12-04 14:17:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-04 14:17:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Xung quanh thứ đều lạ lẫm, những gương mặt xa lạ, môi trường lạ lẫm. Những kẻ chằm chằm bé đều ánh mắt hung tợn. Cậu bé mở miệng nhưng kịp thấy đám sống sờ sờ đ.á.n.h một bé trạc tuổi đến tàn phế.
Vào lúc , Dương Bất Thúc gần như quên mất cuộc sống đây của .
Suốt một năm qua, đầu tiên bé bán hoa, mỗi ngày bán bao nhiêu bông mới một bát cơm nguội ăn. Nếu bán thì sẽ đánh.
Lúc đầu, bé thường xuyên bán , cũng chi chít vô vết roi.
Sau , bé vứt bỏ sĩ diện, cố tình nhét hoa tay những cặp tình nhân. Mặc dù mắng c.h.ử.i nhưng may mắn , cuối cùng bé cũng thoát khỏi những ngày tháng đ.á.n.h đập.
Bởi vì đàn ông canh gác bọn họ , nếu vô dụng thì sẽ đ.á.n.h cho tàn phế bắt ăn xin.
Dương Bất Thúc tận mắt chứng kiến những đứa trẻ lóc đ.á.n.h đến mức quằn quại nền đất, la hét.
Rồi đó, chúng dần dần biến mất và những đứa trẻ bắt cóc cũng trở nên ngoan ngoãn hơn.
“Người phòng một theo tao ngoài tắm.” Quyền Chính liếc bọn chúng, móc một chùm chìa khóa lớn từ thắt lưng , đến cửa phòng một mở khóa.
“Tất cả xếp hàng ngoài cho ông!”
Dương Bất Thúc cúi đầu dậy, theo hàng ngoài, lòng bàn chân trần dẫm nền đất đen kịt, in xuống từng dấu chân lộn xộn.
“Hà!” Giang Mãn Y ngáp một cái, vì buồn ngủ mà là vì tiểu thuyết đường quá lâu nên mệt mỏi.
Cô liếc một đống chấm đỏ hiển thị ở vị trí năm trăm mét phía điểm đến bản đồ.
Giang Mãn Y nghĩ ngợi một lát triệu Tôn Soái lên. Cô định sai một con quỷ xem xét tình hình bên trong .
Mặc dù cô sợ đám buôn nhưng vấn đề chính là trong ổ chắc chắn trẻ con. Lỡ đám buôn đó bắt trẻ con con tin thì .
Phải rằng đám thể bất cứ chuyện gì.
“Giúp một việc nhé.” Giang Mãn Y Tôn Soái xuất hiện mà .
Tôn Soái nãy còn đang tiểu thuyết, đột nhiên triệu lên nên vẫn còn mơ màng: “Việc gì ạ?”
Cậu quanh, lúc mới nhận đây là ký túc xá.
“Sao cô đến nơi hoang vu hẻo lánh thế ?”
Giang Mãn Y chỉ về phía : “Cậu thấy cái sân nhỏ của nhà nông ? Đó là ổ buôn , định hốt gọn bọn chúng.”
Đã là ban đêm, cái sân nhỏ của nhà nông sáng lên ánh đèn vàng vọt, trông đặc biệt nổi bật giữa chốn hoang vu hẻo lánh .
Tôn Soái lập tức tỉnh táo, quanh: “Buôn ! Không ai canh gác ?”
Giang Mãn Y lắc đầu: “Không . Bây giờ cần giúp thăm dò tình hình bên trong, nhất là vẽ một cái bản đồ.”
Một đống chấm đỏ dày đặc hiển thị bản đồ nhỏ của cô chắc hẳn là những kẻ buôn , tất cả đều ở bên trong điểm đến, bên ngoài thì ai canh gác.
Nếu thì cô cũng dám hồn nhiên đậu xe ở đây.
“Khoan , mang điện thoại ?” Giang Mãn Y chợt nhớ .
Anan
Tôn Soái là quỷ, dùng điện thoại Âm giới, dương gian thể thấy và điện thoại của .
Cậu trực tiếp dùng điện thoại chụp chẳng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-21.html.]
Cô ý tưởng của , Tôn Soái cũng gật đầu theo: “Mang theo ạ.”
“Ừm, trong thăm dò thông tin cẩn thận, đó chúng sẽ sắp xếp chiến thuật!” Giang Mãn Y .
Tôn Soái ừ một tiếng, cả đời từng chuyện nào kích thích như nên nhất thời cảm thấy gánh nặng vai nặng nề.
“Vút...”
Tôn Soái b.ắ.n vụt như một mũi phi tiêu.
“Ting ting ting ting...”
Cậu mới đến cửa thì điện thoại của reo lên. Tôn Soái thấy nhiều gã đàn ông vạm vỡ bên trong cửa mà sợ đến mức suýt đ.á.n.h rơi điện thoại.
Cậu liếc thấy đám đàn ông phản ứng gì mới thở phào nhẹ nhõm. Cậu mở điện thoại xem, là Giang Mãn Y gọi đến.
“Chị.” Tôn Soái nhận cuộc gọi video, nhỏ giọng .
Giọng Giang Mãn Y truyền đến từ phía điện thoại: “Cậu nhỏ thế gì, bọn họ thấy , cũng thấy chuyện.”
Tôn Soái gãi đầu: “...”
“Chẳng là vẫn quen với vai trò là một con quỷ , đây!”
“Khoan , lật camera .” Giang Mãn Y ngậm một cây kẹo mút ống kính điện thoại.
Ống kính bên rung lên một chút, nhanh chuyển từ cằm Tôn Soái sang cổng lớn của cái sân nhỏ nhà nông.
Bên ngoài cổng lớn một camera, cánh cổng mở toang. Bên trong, một đám đàn ông cởi trần đang quây quần quanh bàn ăn cơm và trò chuyện.
Ống kính dịch chuyển qua, giọng Tôn Soái truyền đến: “Này, bây giờ đây?”
Giang Mãn Y lấy cây kẹo mút khỏi miệng: “Trước tiên tìm những đứa trẻ giam giữ.”
Đám đang uống rượu chuyện phiếm, chắc còn mất một lúc nữa. Trước tiên cô xác nhận vị trí của bọn trẻ.
Thực khi nhận hai nhiệm vụ phụ, cô cũng do dự một lúc, là tìm Hứa Vân đến ổ buôn .
Cuối cùng cô quyết định đến đây , dù Hứa Vân khi mất tích mới hai tuổi, ở cái tuổi đó chắc hẳn là bán .
Dù thì nơi Hứa Vân đang ở chỉ hiển thị một chấm đỏ duy nhất.
Còn những đứa trẻ trong ổ buôn thì khác. Nếu đến muộn thì bọn trẻ sẽ bán , e rằng sẽ khó tìm .
Giang Mãn Y nhíu mày, thầm mắng một câu trong lòng.
C.h.ế.t tiệt, bọn buôn c.h.ế.t hết !
Tôn Soái lượn lờ lung tung trong cái sân nhỏ nhà nông . Sau khi cửa, thấy bên trong cũng khá bình thường, dường như gì đặc biệt.
Cậu lượn một lúc lên đến tầng , còn thấy một đang ngủ trong phòng. Sau khi thăm dò rõ tình hình tầng một và tầng hai, Tôn Soái đầu xuyên xuống tầng , trở tầng một.
Đợi đến khi lượn thêm một vòng nữa, Tôn Soái bối rối.
“Này, cô chắc chắn ở đây thật sự trẻ con ?”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.