Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1047: Sì ha sì ha [Nhiều bình luận].

Cập nhật lúc: 2025-05-31 11:53:47
Lượt xem: 178

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nỗi đau của người khác, Kiều Kiều không hiểu. Cậu chỉ biết các bạn nhỏ thì phải học thêm nhiều kiến thức.

Lúc này cậu hào hứng kêu lên:

“Nhìn kìa, sắp làm rồi! Mọi người nhất định phải học nghiêm túc nhé, mai mốt không đi được tiệc sát trư thái thì cũng có thể tự làm ở nhà ăn!”

[Thầy ơi, thầy nói tiếng người được không?]

[Được rồi được rồi, muốn đ.â.m vào tim tôi đúng không?]

[Dân làm công khóc ròng, tôi có thuê nổi bếp đâu, hay có số mà được mời đi tiệc sát trư thái?]

[Lương tháng 3500 mà còn trúng giải, ai hiểu nỗi khổ của tôi chứ!]

[Lại “phè phỡn” chứ gì! Nói đại đi có đi hay không?!]

[Mở sổ ra học hành đàng hoàng! Hết Tết nộp hồ sơ lại có thêm một kỹ năng mới!]

[À à… cảm ơn thầy Kiều Kiều! Ở chỗ tôi có đơn vị đang tuyển người học ngành thực phẩm, mà phải biết nấu ăn!]

[???]

[Nối tiếp cái ở trên, tôi đứng ba vòng phỏng vấn, nhưng trong hồ sơ có viết biết muối dưa, làm dây bí xào, phơi khoai lang, xào đậu chua, làm đậu tương…]

[Tiếp luôn: Á á tôi trúng tuyển rồi! Cảm ơn thầy Kiều Kiều!!]

[…]

[Không chịu nổi nữa rồi mấy má, người ta xem livestream mà còn nhận được offer, còn tôi thì tay trắng lại không giật nổi đồ ăn.]

[Cái gì?! Đúng là học thêm kỹ năng có ích thiệt! Thầy Kiều Kiều chờ em với, em lấy sổ ra liền!]

Thao Dang

Thật ra món “tiêu diệp tử” này làm đơn giản lắm, đập trứng vào bột mì, rồi cho thêm mè đen với muối, sau đó thêm chút nước, khuấy đều tới khi thành hỗn hợp vụn vụn là được.

Ông chú Bảy thì không yên tâm chút nào với mấy ông cụ luống c.uống này, cứ dặn tới dặn lui:

“Nước nhất định phải cho ít thôi, đổ từ từ thôi… ít nữa, ít nữa, đừng để nó nhão ra thành hồ bột!”

“Ấy ấy, sao tuổi này rồi mà tay đã run rồi? Tôi bảo ít nước thôi mà… không được không được, thêm tí bột vào đi.”

“Hai chậu này khuấy tới độ vụn vụn là được, không biết vụn là thế nào hả… hả, chưa thấy bao giờ à? Thôi thôi, cứ trộn tiếp đi, lát tôi nói tiếp.”

“Cái này được nè, cái này trộn đẹp đó, giờ nặn thành cục bột đi, nặn sao cũng được hết…”

“Được rồi được rồi, cục bột này nhào xong là xong, dùng màng bọc thực phẩm đậy chậu lại, để bột nghỉ 20 phút là ổn.”

[Hahahahaha thấy giống mình quá trời.]

[Ui trời, nhìn mấy bàn tay nhăn nheo lao động vất vả kìa, mấy ông cụ trong làng cũng bị lôi đi làm hả?]

[Câu này tôi biết! Cứ mạnh dạn làm đi ông ơi! Nước nhiều thì thêm bột, bột nhiều thì thêm nước.]

[Đúng vậy! Chậu to thế cơ mà, thêm gì chẳng được, lo gì!]

[Trời đất, ai vậy, già vậy rồi mà còn chưa biết nhào bột là sao? Sống sướng quá rồi đó nha!]

Bình luận rôm rả náo nhiệt, khiến người ta không khỏi lại mơ mộng về không khí tưng bừng của tiệc sát trư thái.

Ông chú Bảy thì đi tới đi lui, liên tục chỉ dẫn.

Các ông già thì tay chân lóng ngóng, cẩn thận từng chút, lại liếc nhìn mấy người như Tiểu Đỗ đang rửa đồ bên ngoài với ánh mắt đầy ghen tị, thầm nghĩ làm mấy việc không cần động não kia có khi còn dễ hơn!

Dù vậy, vì đây là việc cơ bản dễ làm, nên sau một hồi loay hoay, c.uối cùng ai cũng làm được.

Tính cả phần của ông chú Bảy và Kiều Kiều, tổng cộng có 6 chậu bột được xếp ngay ngắn trên chiếc bàn dài. Chỉ có mỗi lão Dương đang chán ngán với nhiệm vụ nấu nước sôi là bưng ấm nước ra, thấy ai ai cũng vui vẻ, lòng đầy đố kỵ.

Nhưng chẳng bao lâu sau, ông cũng hết ganh tị rồi, vì khi bỏ củi vào bếp, ông phát hiện một củ khoai lang nằm lạc trong góc!

Hehehe! Đúng là nghề nhóm bếp không tệ nha! Vừa ấm vừa nhàn, còn có quà bất ngờ nữa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1047-si-ha-si-ha-nhieu-binh-luan.html.]

Không nói hai lời, quăng củ khoai vào lò liền!

Trong lúc bột đang nghỉ, Kiều Kiều lại cầm điện thoại đi ra khỏi sân.

Ngoài cổng, trên khoảng sân xi măng rộng lớn, anh Tiểu Đỗ đang ngồi xổm, cầm bàn chải chà xát cái thùng gỗ hình bầu dục bị lật úp, khiến khán giả trong livestream thi nhau bình luận: sì ha sì ha (tiếng xuýt xoa) …

[Cái vòng eo kia kìa chị em ơi! Nói thật là, sao không nói sớm là tiệc sát trư thái còn có phúc lợi thế này chứ huhu…]

[Ối trời ơi chị em nhìn kìa, người đang cọ cái tấm ván gỗ to ấy! m.ô.n.g cong quá đi mất!]

[Cái kia cái kia! Người đang nhấc móc sắt ra từ thùng nước nóng ấy, tay dài eo thon! A a a sao tỷ lệ cơ thể lại đẹp thế chứ!]

[Được được được! Một buổi tiệc sát trư thái nho nhỏ mà lại tụ hội nhiều cực phẩm như thế, có bản lĩnh thì cho bọn tôi xem mặt đi chứ!]

[Thầy giáo Kiều Kiều ơi, nói thật đi, mấy người đó có phải là công nhân trong làng về quê ăn Tết không? A a a tôi muốn vác cả đoàn tàu đêm đến đó ngay lập tức!]

[??? Ai làm rơi quần sịp lên đầu tôi vậy? Có mười mấy vạn người đang xem đấy nhé!]

[Tỉnh táo lại đi các vị, trên mạng không có ai là người nhà các vị chắc?]

[Xời… con gái trên mạng giờ ai cũng hoang dã táo bạo vậy sao?]

[Ngoài đời thì e dè khép nép, lên mạng lại “sì ha sì ha”]

[Ơ nhưng mà, không ai quan tâm mấy cái dụng cụ à? Nhìn quen lắm, giống mấy thứ hồi nhỏ nhà tôi dùng để làm thịt heo ấy]

[Đúng đúng đúng, tôi cũng thấy quen lắm, cái tấm ván to kia có phải là tấm cửa tháo ra không?]

[Còn cái thùng to kia, có phải là để đổ nước sôi cạo lông heo không?]

[??? Hả? Làm thịt heo lại nhiều công đoạn vậy à? Sao phải tháo cả cửa ra?]

[Vì tận dụng tại chỗ mà, cửa gỗ kiểu cũ ở quê tháo ra là dùng được ngay, tiện lợi]

[A a a mổ heo truyền thống kiểu cũ! Thầy giáo Kiều Kiều! Livestream đi a a a!]

[Chắc là không livestream được đâu, mấy cảnh m.á.u me ấy… mà sau khi heo c.h.ế.t rồi, m.ổ b.ụ.n.g phanh thịt thì chắc chiếu được đấy]

Nhưng Kiều Kiều thì chẳng thèm để ý tới bình luận, cậu nhóc chỉ đi một vòng quanh sân, vừa đi vừa giải thích cho mọi người:

“Cái này là thùng tắm dùng khi g.i.ế.t heo, bây giờ chỉ còn nhà mấy tay thợ mổ mới có, trong làng giờ ai cũng tắm vòi sen, không xài cái này nữa.”

“Còn cái tấm cửa kia là đồ làm thịt heo hay dùng ngày xưa, sau này xây nhà mới cũng không vứt, giờ đem ra dùng lại…”

“Cái khung sắt kia là để treo heo lên sau khi mổ, rồi phân chia thịt. Mấy cái móc này, nhìn có dữ dằn không ạ? Lúc nãy anh Tiểu Tề tráng nước sôi rồi.”

Vừa nói đến đây, cậu lại thở dài một hơi:

“Heo đáng thương quá đi mất… nhưng chị nói, sáng sớm mùng Tám sẽ cho heo ăn rượu nếp trước khi làm thịt, ăn xong là ngủ liền, như vậy sẽ không thấy đau, cũng không sợ nữa!”

[…]

[Không hổ là thầy giáo Kiều Kiều, heo heo đáng thương như vậy, sao lại có thể… ngon đến thế chứ huhu!]

[Ngủ rồi mới g.i.ế.t… khó mà đánh giá, nhưng cũng tốt mà.]

[Từng thấy heo giãy giụa đau đớn rồi mới c.h.ế.t, đúng là cho ngủ trước thì tốt hơn thật.]

[Rượu nếp để nấu rượu mà lại dùng cho heo ăn… huhu kẻ nghiện rượu như tôi muốn tự thay heo luôn cho rồi!]

[Ờ… người trước nói hơi quá, thịt người không ai ăn đâu.]

[Xời, cảnh tượng đột nhiên hơi m.á.u me, nhưng tôi vẫn phải hỏi: thịt heo có bán không?]

[Đáng giận đáng giận đáng giận, sao người được tham gia tiệc sát trư thái lại không phải là tôi!!!]

[Ờ thì… báo cho mọi người biết nhé, nhóm tụi tôi đi dự tiệc sát trư thái đã xuống ga tàu cao tốc rồi nha hahahaha!]

[A a a đồ khốn nạn đợi đấy!]

Loading...