Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1062: Cô Hai đến rồi.

Cập nhật lúc: 2025-06-02 16:49:41
Lượt xem: 193

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi livestream hôm nay đúng là tiết mục chính, dù anh ta không đăng thông báo trước, thì cũng có khối người bật chế độ thông báo để canh chờ.

Nhưng… vẫn phải đăng một dòng thông báo, nói rõ là cảnh làm thịt heo không thể livestream được.

m.á.u me quá, không qua nổi kiểm duyệt.

Thế mà thông báo vừa đăng lên xong, đã nghe thấy Tần Quân gọi vọng từ hành lang:

“Trương Yến Bình, hình như mẹ anh tới rồi.”

“Đừng đùa kiểu đó nha, tôi cảnh cáo cậu đấy.” Anh ta đứng dậy định đi xuống lầu, đồng thời trừng mắt nhìn Tần Quân:

“Gần Tết rồi, buôn bán hoa quả còn đang đắt hàng, mẹ tôi làm gì có thời gian… mẹ kiếp!”

Gương mặt “đại ca hắc đạo” của Trương Yến Bình như muốn nứt toác: “Đúng là mẹ tôi thật rồi!”

“Đại ca” lập tức mất phương hướng, lúc này như một con chuột cống c.uống c.uồng tìm đường chạy trốn, nhưng c.uối cùng vẫn là hít sâu một hơi, quyết chí liều mình:

“Thôi kệ! Tết đến nơi rồi, còn trốn nỗi gì nữa!”

...

Lần này Ngô Phương đến thật sự là để giúp Ngô Lan, dù sao làm thịt heo xưa nay vốn là việc lớn, phải có họ hàng thân thích đến phụ một tay, có điều bà cũng không ngờ, giờ đây cả sân đông nghịt người, rõ ràng chẳng thiếu sức lao động của bà là bao.

Chỉ là…

“Nhà mấy người g.i.ế.t heo mà cũng mời nhiều người thế à?”

Bà chợt thấy xót ruột: “Chiêu đãi nhiều vậy lỗ vốn mất thôi!”

Nhưng Ngô Lan thì giờ thoải mái rồi, trong bụng thầm nghĩ: Chị còn chưa biết bọn em lỗ đến cỡ nào đâu! Lúc này chỉ cười ha ha:

“Mới chỉ bắt đầu thôi mà? Hôm nay tổng cộng có mười lăm mười sáu mâm đấy. Chị mà nói sớm là chị tới thì hay rồi, ở trên thành phố bọn em có thuê xe, tiện đường đã đưa chị về luôn rồi.”

Người trong nhà ai cũng bận việc riêng, Ngô Lan cũng chỉ tiện miệng nhắc đến thôi, vốn không định rủ họ tới, dù sao lát nữa mổ heo xong chia thịt, cho bọn nhỏ mang qua là được rồi.

Không ngờ Ngô Phương lại tự về.

Lúc này bà còn đảo mắt nhìn quanh: “Cậu Hai đâu? Hôm nay cậu ấy không tới giúp à?”

Nói đến là cậu Hai của Đàm Đàm, Ngô Lan liền xua tay: “Hôm nay đông người quá, ồn ào lắm, em nhờ anh ấy ở bên trại cỏ trông giúp rồi, sợ lộn xộn xảy ra chuyện.”

“Đúng đúng đúng!” Đám bò dê giờ đáng giá lắm, Ngô Phương rất hiểu chuyện.

Đang nói thì cô Hai Tống Hồng Mai cũng chen qua, tay còn cầm điện thoại:

“Ngô Lan, em coi nè, sáng nay chị đăng bài lên vòng bạn bè, anh cả mình ở dưới để lại bình luận…”

Hai nhà lâu nay đã cắt đứt qua lại, trong lòng cô Hai hiểu rõ, chỉ là nhất thời chưa sửa cách xưng hô.

Ngô Lan cũng không để tâm, lúc này cúi nhìn điện thoại, thấy bài đăng của cô Hai ghi:

[Nhà em trai hôm nay mổ năm con heo, mình cũng tới ké không khí đây nè!]

Hình kèm theo là ảnh bà ấy chụp lúc ghé chơi dịp Trung thu.

Thao Dang

Bài đăng là từ hơn một tiếng trước, bên dưới rất nhiều bình luận, phần lớn là hỏi mua thịt heo, cô Hai đều nghiêm túc trả lời từng cái một: không bán.

Chỉ có một bình luận là không trả lời, của Tống Đại Phương.

[Người ta coi trọng cô à mà cô đi ké không khí? Huyết thống ruột thịt không bằng hai tờ tiền nhân dân tệ. Tiệc sát trư thái không mời cả anh ruột, hừ!]

Trời ạ! Ngô Lan lập tức tức điên:

“Xì! Ai mà huyết thống ruột thịt không bằng hai tờ tiền? Không phải là ông ta đấy sao?!”

“Tôi mà không nhổ nước miếng vào mặt ông ta là còn tử tế rồi, còn mời ông ta? Mơ đi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1062-co-hai-den-roi.html.]

Tống Đàm thấy từ xa, liền vội chạy lại hỏi: “Gì vậy ạ? Mới sáng ra đã nổi giận rồi à?”

Lúc nhìn đến bài đăng của cô Hai, Tống Đàm phá lên cười, lập tức bình luận bên dưới:

[Bác cả, con là Đàm Đàm đây. Bác càng lớn tuổi càng kém cỏi à? Đầu năm không nuôi nổi ông nội, c.uối năm đến miếng thịt heo cũng không ăn nổi rồi...]

Cô Hai: …

Bà lúng túng muốn c.h.ế.t, dù gì Tống Tam Thành với anh cả đã đoạn tuyệt, nhưng nhà bà vẫn còn giữ một chút thể diện mà.

Giờ con bé lại nhảy vô bình luận kiểu này…

Khụ.

Tống Đàm liếc mắt nhìn cô Hai, chỉ thấy cô đang cười mắt cong tít lại: “Cô Hai ơi, lát nữa lúc cô về con lấy cho cô một bộ lòng heo nhé!”

Lòng heo?!

Cô Hai lập tức đổi phe: “Ôi dào, con thật chẳng biết lo xa gì cả, giờ lòng heo mà làm sạch rồi là bán được bộn tiền đó… lát nữa để cô rửa cho, cô không ngại bẩn đâu!”

Vừa nói xong thì thấy Lục Xuyên dẫn theo Tần Vân và Hà Huống đi tới, sáng sớm thế mà đúng kiểu “mày ngài như họa”.

Anh hỏi: “Hôm qua cô bảo hôm nay bọn tôi lên núi hái rau, giờ hái luôn hả?”

Hôm nay anh thay áo sơ mi Denim màu xanh nhạt, nhìn sơ qua giống vải Oxford, nhưng nhìn kỹ mới thấy là dạ Cashmere siêu mịn. Làn da trắng ngần ẩn dưới lớp cổ áo, phối với khuôn mặt nổi bật khiến cô Hai phải đứng ngẩn ra.

Tống Đàm gật đầu: “Phải, ở đây đông người, lại ồn ào, sợ mấy anh không quen. Lên núi hái rau luôn đi, còn nhớ hái loại nào không?”

Lục Xuyên mỉm cười: “Yên tâm, hôm qua ông chú Bảy đã đưa bọn tôi danh sách, hái loại nào, bao nhiêu đều ghi rõ rồi.”

Tống Đàm lúc này mới an tâm: “Thế các anh biết đường lên núi không?”

Lục Xuyên cúi đầu nhìn cô, nhẹ nhàng “ừ” một tiếng: “Tôi biết rồi, cô cứ lo việc của cô đi, khỏi phải lo cho bọn tôi.”

Vừa thấy anh đi khuất, cô Hai mắt liền sáng rực như đèn LED: “Đàm Đàm à! Đây là người yêu của con đó hả… trời đất ơi! Ai giới thiệu cho con vậy? Đẹp trai quá trời luôn!”

Tống Đàm: …?

Cô ngơ ngác, rồi bật cười: “Cô ơi, cô nghĩ gì vậy? Đây là bạn con mà. Chỗ nào ra là người yêu chứ?”

Cô Hai trợn mắt, hận rèn sắt không thành thép: “Bạn bè cái gì mà bạn bè! Trai đẹp như thế, khí chất cũng tốt, con thấy mà còn coi là bạn được sao?”

“Con đúng là tim sắt đá đó à?”

Bà bắt đầu sốt ruột: “Sao con kém cỏi thế! Hai mươi tư hai mươi lăm tuổi rồi, đâu còn nhỏ nữa, phải tranh thủ đi chứ!”

Hôm nay đông người, Tống Đàm lười đôi co, liền gật bừa: “Được được được, lát nữa con hỏi anh ấy có bạn gái chưa là được mà, cô ơi, cô đi xa vậy mà còn bỏ luôn cả việc bán bánh trứng để về đây, con cảm động c.h.ế.t mất… nào nào, cô vô bếp giúp ông chú Bảy một tay đi…”

Cô đẩy cô Hai về phía bếp, ai ngờ ông chú Bảy không chịu nổi, trợn tròn mắt:

“Đừng! Đừng mà! Đừng gọi cô con vô bếp, ta mà thấy cái kiểu keo kiệt đó là ta nấu không vô luôn!”

Nói gì thì nói, lúc trước ông tiện tay chỉ bà Tống Hồng Mai cách làm bánh trứng, mỗi lần quét dầu lên chảo mà bà ấy còn tiếc rẻ muốn đếm từng giọt!

Đầu bếp giỏi thì quý nguyên liệu, nhưng không ai keo kiệt đến mức đó cả! Ông chú Bảy hừ một tiếng, bực bội bỏ đi.

Giờ nhìn cô Hai, đúng là bóng ma tâm lý.

Nghĩ một hồi, ông còn dặn thêm: “Đừng để cô con rửa rau luôn, rau héo bà ấy cũng tiếc không nỡ vứt.”

Tống Đàm:…

Được rồi được rồi! Đúng là tinh túy của cô Hai, không ngờ lại bị ông chú Bảy bắt bài hết!

Cô Hai cũng không vừa, làu bàu: “Đàm Đàm, con đừng để cô ở trong bếp, đầu bếp nấu ăn toàn kiểu tay to chân to, cô mà nhìn là tăng huyết áp mất, hay để cô lo dọn bàn đi, ủa?”

Bà rút điện thoại ra: “Bác con gọi tới nè!”

Loading...