Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1071: Chính là cái này!

Cập nhật lúc: 2025-06-04 10:45:23
Lượt xem: 175

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hay lắm hay lắm!

Cái boomerang nửa năm trước giờ lại bay ngược về trúng ngay mặt mình.

Nhưng Tống Đàm chẳng hề sợ hãi.

Cô khởi động xe, mặt mày bình tĩnh: “Cái đó á, cái đó vẫn chưa quyết đâu ạ… Chủ yếu lần này mổ heo tới mấy người từ thủ đô lận, điều kiện ai cũng tốt, làm việc cũng hăng… bà ngoại ơi, con thấy mấy cậu trai giỏi giang cũng nhiều lắm. Không vội, mình từ từ chọn.”

Bà ngoại lập tức phấn khởi hẳn lên: “Ái chà! Còn có mấy người cơ à? May mà con không đồng ý cái cậu mang hoa đến, không thì lần này khó chọn rồi đấy.”

Bà bám lấy lưng ghế phụ, mặt đầy hào hứng: “Con thấy đứa nào được nhất?”

Câu hỏi kiểu này…

Tống Đàm tự tin đáp: “Đều ổn cả, mỗi người một điểm mạnh điểm yếu, điều kiện kinh tế cũng chẳng tệ, có người đẹp trai, có người thể lực tốt, chỉ là con không muốn quen người xa thế thôi.”

Bà ngoại tặc lưỡi: “Nói nghe cứ như người ta ở thủ đô là cứ nhất định phải yêu đương với con vậy… Đàm Đàm à, bà là bà ngoại ruột của con, trong mắt bà thì con cái gì cũng tốt.”

“Nhưng mình cũng phải thực tế một chút, có lúc người ta đơn giản là không muốn tìm con gái nhà quê, con tuyệt đối đừng làm khổ bản thân.”

Tống Đàm nghĩ bụng: bà ngoại mấy kinh nghiệm khác thì chẳng dạy được gì, riêng cái chuyện chọn đàn ông là dạy không ít lần rồi.

Tiếc là đều phí công thôi, cô chỉ muốn kiếm tiền, c.uộc sống bây giờ sướng biết bao!

Nhưng ngoài miệng vẫn “dạ dạ” gật đầu: “Yên tâm đi bà ngoại, con biết chừng mực mà!”

Ngược lại, ông ngoại vẫn nãy giờ im lặng đột nhiên thở dài: “Sớm biết có nhiều cậu trai giỏi thế này, đáng lẽ nên bảo em họ con xin nghỉ về trước, cũng để nhìn ngó thêm chút.”

Tống Đàm ngẩn người, rồi mới nhớ ra là đang nói đến ai, em gái ruột của Ngô Lôi, là Ngô Linh.

Nhưng mà…

“Ông ơi, ông nghĩ cũng nhanh quá đấy ạ? Linh Linh còn chưa tốt nghiệp đại học mà!”

Tuy là anh em ruột, nhưng cô ấy với Ngô Lỗi đúng là hai kiểu người khác nhau, nghỉ hè thì Linh Linh đi làm thêm kiếm tiền, tích cực lắm.

Bây giờ đang học đại học, làm thêm ở một tiệm trà sữa ở Thanh Thành, đến tận hai tám tháng Chạp mới được nghỉ!

“Con biết gì!” ông ngoại cũng có lý lẽ riêng: “Linh Linh hồi Trung thu về một chuyến hình như đang quen ai đó, ông thấy nó ấp a ấp úng không nói rõ, chắc là đối phương điều kiện cũng không khá khẩm gì.”

“Con không phải nói trong nhà có mấy cậu trai giỏi sao? Gọi Linh Linh về xem thử, mở mang tầm mắt, biết đâu con bé nâng tiêu chuẩn chọn bạn trai lên thì sao?”

Nhà họ cũng không phải loại trọng phú khinh bần, cơ bản điều kiện cũng như thế rồi, nếu còn nghèo hơn nữa thì phải nghèo đến cỡ nào?

Con gái nhà người ta mà gả vô mấy hoàn cảnh đó thì khổ lắm.

Họ cũng đâu có nói sinh viên thì không được yêu đương, chỉ là thế này còn không dám kể ra, nghỉ xong là cắm đầu đi làm thêm…

Vậy chắc chắn là đối phương điều kiện đúng là chẳng ra sao.

Tống Đàm lại nghĩ: ông bà ngoại đúng là người tài, có bản lĩnh nhìn thấu từ chi tiết, quả không lệch chút nào!

Cô không nhịn được mà cảm thán: “Sao không nói sớm ạ! Nhà con cũng có nhiều việc có thể làm, cũng trả lương đàng hoàng. Mà đã yêu đương rồi, cậu Hai con lại để cho con bé ở ngoài làm thêm hoài vậy sao?”

Cặp đôi trẻ mà ở gần nhau thì quấn quít lắm, lỡ phát triển sâu hơn thì sao?

Tống Đàm không đến mức cho rằng ngủ với nhau là chuyện gì to tát, nhưng nhớ mang máng đây là mối tình đầu của Linh Linh thì phải? Lỡ như tình đầu mà lại yêu trúng người không ra gì, sau này nhớ lại chẳng phải rất thiệt sao!

Ông ngoại “hừ” một tiếng không nói gì.

Thực ra với kinh nghiệm từng trải của ông, ông biết rất rõ: đang yêu nhau thì lời người lớn nói có mấy khi nghe.

Hơn nữa nếu đã quấn nhau tới mức ấy, Thanh Thành xa như vậy, trường học lại ở đấy, họ có muốn ngăn cũng không ngăn được.

Ngược lại, bà ngoại lên tiếng: “Cậu mợ cả ngày gọi điện cho nó, hình như nghe ngóng được là nhà thằng bé đó ở xa, đã về quê từ lâu rồi.”

Càng nghe lại càng bực mình thêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1071-chinh-la-cai-nay.html.]

Linh Linh đột nhiên ham kiếm tiền như thế, tám chín phần là bạn trai điều kiện kinh tế không được tốt lắm. Nhưng cô bé là con gái, đi làm xa nhà vất vả, sao bên phía con trai lại nói về là về được?

Tóm lại, người thì còn chưa gặp, mà mới chỉ đoán thôi, trong nhà từ trên xuống dưới đã có ý kiến rồi.

Chỉ là con cái lớn rồi, ai cũng có suy nghĩ riêng, trước mắt vẫn là chuyện bạn trai của Đàm Đàm quan trọng hơn.

Dù sao thì bà ngoại cũng đang tính toán, qua Tết này Đàm Đàm cũng gần 30 tuổi rồi, nếu gặp được người có điều kiện tốt thì nên nắm lấy cơ hội.

Lần này tới, nhất định phải để mấy người lớn như họ góp mắt nhìn kỹ, thật sự giúp con bé chọn cho đàng hoàng!

Sau khi đường nhựa làm xong, từ nhà bà ngoại đến nhà Tống Đàm, lái xe cũng chỉ mất hơn mười phút. Tuy là đường núi quanh co, nhưng đi lại thì cực kỳ êm thuận.

Chẳng mấy chốc, xe đã dừng lại.

Trong sân đặt mấy cái bàn, ngoài sân thì đang mổ heo, ngay chỗ nền xi măng trước cổng xếp hàng mấy chiếc xe, đã bị một đám người vây lại xem g.i.ế.t heo đông nghịt.

Tống Đàm xoay tay lái, trực tiếp thả xe lăn xuống bên đường, rồi bế ông ngoại đặt lên. Sau đó mới quay lại xe, điều chỉnh chỗ đậu.

Còn bà ngoại vừa định đẩy xe lăn, thì đã thấy trước cái bếp đất tạm dựng bên đường, có một chàng trai trẻ đang cúi người, cầm gáo bầu múc nước cơm từ trong nồi gang.

Động tác của đối phương hơi lóng ngóng, nhìn ra là mới học.

Lúc này tay áo đã được xắn lên tận cẳng tay, một bàn tay trắng trẻo, khớp xương rõ ràng cầm chiếc gáo bầu màu vàng nhạt đã cũ, múc nước cơm trắng đục từ trong nồi sôi sùng sục đổ vào cái thau inox xám sẫm bên cạnh.

Động tác không hề vội vàng hấp tấp.

Ngẩng lên nhìn tiếp, chỉ thấy anh đội nón lưỡi trai đen, góc nhìn này chỉ lộ ra phần da trắng nõn nơi cằm.

Thao Dang

Bà ngoại vừa đẩy xe vừa vô thức nhìn thêm mấy lần.

Hình như đối phương cảm giác được có người đang nhìn, liền hơi ngẩng đầu lên, lông mày đen rậm, ánh mắt sáng rõ, nổi bật đến mức khiến bà ngoại lập tức “ối dào” một tiếng, rồi bắt đầu đi tìm Tống Đàm.

Chính là cậu trai này đó!

Đẹp trai thế, trắng trẻo thế, quá hợp với Đàm Đàm nhà họ rồi!

Còn Tống Đàm vừa khóa xe xong, tưởng bà ngoại ông ngoại đã vào sân rồi, bèn đi thẳng về phía Lục Xuyên.

Nhìn anh đang làm việc, không nhịn được cười hỏi:

“Anh biết nấu cơm bằng bếp đất kiểu này à?”

Lục Xuyên thu ánh mắt về, nhìn cô cười: “Cũng tạm. Múc chỗ nước cơm dư này ra, đậy nắp nồi lại, lửa vặn nhỏ là được rồi. Phải không?”

Loại bếp đất này anh từng thấy qua, nhưng tự tay làm thì đây là lần đầu, cảm giác khá thú vị.

Hơn nữa… mùi gạo thơm thật đấy.

Tống Đàm “ừ” một tiếng, thấy tay anh đang bận, liền thu lại chiếc chìa khóa định trả:

“Vậy chìa khóa để lát nữa đưa anh nhé, mà này, xe anh bao nhiêu tiền thế? Lái thấy cũng thoải mái ghê.”

Lục Xuyên không nhịn được bật cười, đúng là cha con có khác, hỏi câu y chang nhau.

“Chín mươi ba vạn, đúng rồi, hai người lớn lúc nãy cứ nhìn chằm chằm phía trước ấy, là ông bà ngoại em à?”

Tống Đàm: ???

Cô quay đầu lại, chỉ thấy bà ngoại đang đẩy xe lăn bước tới, ánh mắt thì dán c.h.ặ.t lên người Lục Xuyên.

“Đàm Đàm à! Bà coi xong rồi! Chính là cậu này đó! Chính cậu ấy!”

~~~~~~~~~

Lục Xuyên: Phẩm chất người chồng, nhưng dùng nhan sắc để chinh phục tất cả.

Có những lúc, chúng ta phải thừa nhận rằng, vẻ đẹp quyến rũ đúng là tài nguyên khan hiếm.

Loading...