Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1075: Chọn xong rồi!

Cập nhật lúc: 2025-06-04 10:45:36
Lượt xem: 192

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vẻ tự tin vững vàng của Lục Xuyên đã hoàn toàn áp đảo phía đối phương.

Thậm chí, Đinh Ninh cũng hiểu rất rõ: với quy mô hiện tại của Kiều Kiều, thực ra không xứng với mức giá đó.

Nhưng cái mà Lục Xuyên đang đặt cược, chính là bên họ không dám từ chối.

Một khi không ký, mà Kiều Kiều lại ký với nền tảng khác, thì chẳng phải là dâng công sức cho người ta, còn mất trắng hiệu quả hay sao?

Ký hợp đồng là đặt cược vào tương lai, đồng thời là sự độc quyền trong thời hạn ký kết.

Nhưng mà…

“800 vạn thật sự là quá cao rồi.”

“Và hợp đồng chỉ hai năm cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến kế hoạch lâu dài mà nền tảng chúng tôi dành cho bạn ấy, tối thiểu là năm năm, chúng tôi có một kế hoạch hoàn chỉnh để bồi dưỡng toàn diện trong suốt năm năm đó.”

“Còn về phần quảng bá trang chủ khi mở app…”

Cô ta hít sâu một hơi, lúc này cũng bắt đầu nghiêm túc mà uyển chuyển đề xuất lại điều kiện, đàm phán mà, chẳng phải chính là một trò mặc cả qua lại đó sao?

Mà nền tảng livestream này, nói đi cũng phải nói lại, vẫn là một bên biết giữ đạo đức nghề nghiệp.

Trùng hợp thay, Lục Xuyên vốn là người thường xuyên bán bản quyền, dù có đội ngũ công ty hỗ trợ đàm phán, nhưng với tư cách là người đứng đầu IP, anh cũng đã quá quen với những c.uộc thương lượng kiểu này rồi.

Hiện nay ngành công nghiệp IP đang nở rộ, đa số người mua bản quyền đều có liên hệ mật thiết với giới giải trí.

Mà ai cũng biết, hợp đồng trong giới giải trí thì chưa bao giờ dính đến cái gọi là “lương tâm”.

Thế nên càng thấy Đinh Ninh đàm phán nghiêm túc, Lục Xuyên lại càng dễ chiếm thế chủ động. Thần sắc anh cũng vì thế mà thêm phần ung dung tự tại.

Lại thêm hai đồng nghiệp nam bên kia vừa không có tiếng nói, lại vừa ngoại hình bình thường, càng khiến anh nổi bật rực rỡ như… ánh sáng phát sáng giữa đàn c.h.i.m cút.

Đến mức bà ngoại đang dõi theo tình hình từ xa bỗng nhiên đập mạnh vào vai ông ngoại một phát:

“Chính nó rồi! Không đổi nữa!”

Ông ngoại: … Ái da! Sao mà mạnh tay dữ vậy?!

Còn chưa kịp quay đầu định nhắc bà hai câu, đã thấy bà buông tay luôn, để cả ông và xe lăn chềnh ềnh tại chỗ, rồi vui vẻ lách vào đám người rửa rau bên cạnh Ngô Lan, hào hứng nói:

“Ngô Lan à! Nhìn bên kia kìa, cậu trai đó, đẹp trai biết bao! Với con nhà mình đúng là quá xứng! Con nhớ lát nữa bảo với Đàm Đàm, đừng chọn ai khác nữa, mình chốt người này đi!”

Bà vừa thì thầm vừa chỉ tay về phía ấy, đúng lúc Lục Xuyên và Tống Đàm cùng đứng dậy, chàng trai cao lớn đẹp trai đưa tay lịch sự bắt tay với phía đối tác.

Phong độ ngời ngời, dịu dàng mà đầy sức hút.

Ba người đang rửa rau theo hướng tay bà ngoại chỉ nhìn qua, lập tức ngẩn người.

Ngô Lan thì mặt mày phức tạp, dì cả cũng định nói gì lại thôi.

Chỉ có người phụ nữ đứng bên cạnh, tóc uốn xoăn thời thượng, môi đánh son đỏ thắm, nở nụ cười tươi tắn, ánh mắt long lanh, hơi ngượng ngùng:

“Bà nói vậy quá khen rồi, thực ra nó cũng không đến mức quá đẹp trai đâu… Nhưng mà, đúng là xứng thật đấy.”

Bà ngoại: …

Đến lúc này mới chợt nhận ra… có chuyện rồi.

“Cô là…” Bà cẩn trọng hỏi.

Đối phương lập tức cười rạng rỡ:

“Bà là bà ngoại của Đàm Đàm đúng không ạ? Tôi là mẹ của cậu trai bên kia, Lục Xuyên!”

“Nghe bà khen mà tôi ngại quá!”

Lúc này thì đến lượt bà ngoại sa sầm mặt.

Trời ạ, sao lại lỡ khen người ta trước mặt phụ huynh nhà trai chứ?!

Không phải là để người ta có cơ hội… tự mãn đấy sao?

Nhưng mà, bà không kiềm lòng được, lại lén liếc nhìn cậu thanh niên tên Lục Xuyên kia, thấy anh đang đi bên cạnh Tống Đàm, nghiêng đầu nói chuyện, Tống Đàm cười rất vui vẻ.

Thao Dang

Nhưng khi đối phương hơi nghiêng đầu, bà ngoại lập tức thấy bên vành tai anh có mấy vệt đỏ đỏ là sao thế?

Bà lập tức cảnh giác, nếu là thanh niên xăm trổ thì phải trừ điểm rồi đó!

Ai ngờ bà vừa hỏi, ba người đang rửa rau bỗng trở nên cực kỳ im lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1075-chon-xong-roi.html.]

Ngô Lan còn chưa kịp trả lời, thì Lục Tĩnh đã lên tiếng trước:

“Hồi trước bị thương một lần, mấy vết sẹo vẫn chưa lành hẳn.”

Bà ngoại bắt đầu lo lắng, bị thương ở đầu ấy à? Có khi nào để lại di chứng không?

Ngô Lan thì vội vàng giải thích:

“Mẹ! Mẹ đừng coi thường người ta chứ, Lục Xuyên ấy, không chỉ đẹp trai, mà nhân phẩm cũng thuộc hàng nhất đấy!”

“Mẹ nhìn mấy vết sẹo đó kìa, sâu lắm luôn! Là do hồi đó Đàm Đàm gặp tai nạn xe, cậu ấy liều mình cứu nên mới bị thương đấy! Người tốt thế này, bọn con còn không biết cảm ơn thế nào cho đủ!”

“Cái gì cơ?!” Bà ngoại giật mình: “Đàm Đàm từng bị tai nạn xe á?!”

“Phải đó!” Ngô Lan gật đầu:

“Hồi đó còn đăng cả lên Douyin nữa cơ, mà con bé giấu cả nhà, về còn quấn băng dính to đùng trên đầu, mỗi lần cử động lại lộ ra… Mẹ nói xem, nếu không có Lục Xuyên thì nguy hiểm cỡ nào?”

Bà ngoại nào có hay biết gì!

Lúc nghe mọi người gọi Lục Xuyên là "ân nhân cứu mạng", bà còn tưởng kiểu nói phóng đại thường thấy trên mạng như “cứu mạng chó” chứ ai nghĩ là cứu mạng thật sự…

“Ai dà!”

Bà gật đầu lia lịa: “Thế thì quá tốt rồi!”

Nói rồi bà giật luôn mớ rau trên tay Lục Tĩnh:

“Mẹ Lục à, đúng là phải cảm ơn cô nhiều lắm, nuôi được đứa con tốt thế này, Ngô Lan đúng là không biết điều, sao lại để cô làm việc thế này chứ?”

“Nào nào, để tôi rót trà cho cô uống! Nhà Đàm Đàm có trà ngon lắm!”

Lục Tĩnh bị “mời uống trà” một cách đột ngột đến ngơ ngác: “Hả?”

Trời ạ, cái sự khách sáo đậm chất "phụ huynh bên ngoại" này, Lục Tĩnh đúng là chống đỡ không nổi chút nào. Vốn đang vừa nhặt rau vừa trò chuyện, nói chuyện đôi bên, nắm bắt sơ sơ tình hình là vừa hay…

Ví dụ như giờ, bà đã biết Tống Đàm hồi nhỏ thế nào, học đại học ở đâu, tại sao lại về quê phát triển... Tin tức nhiều lắm luôn!

Tất nhiên, để đáp lại, bà cũng “vô tình” kể kha khá chuyện về Lục Xuyên.

Lúc này, đối mặt với sự nhiệt tình của bà ngoại, bà đành chuyển hướng chú ý:

“Tiểu Xuyên này, con qua đây rót trà cho bà ngoại Đàm Đàm đi!”

Mẹ còn đang bận nhặt rau cơ mà!

Lúc này, Lục Xuyên đang cùng Tống Đàm thảo luận lại chuyện vừa đàm phán:

“Hôm nay nhiều việc, hợp đồng cũng không cần ký gấp. Mình cứ nêu điều kiện ra trước, để họ về suy nghĩ.”

“Tôi đoán c.uối cùng họ sẽ chấp nhận mức sàn là 5 triệu phí ký kết, hợp đồng ba năm. Mấy điều kiện khác chắc chắn họ sẽ đồng ý.”

“Giá này, thời hạn này, cô thấy ổn không?”

Tống Đàm có thể nói gì nữa chứ?

Quá ổn luôn ấy chứ còn gì nữa!!!

Có thể thấy rõ, anh Yến Bình nhà cô đúng là còn phải đi bồi dưỡng thêm nhiều, cần học tập nhiều vào! So với Lục Xuyên là cách biệt cả trời vực!

Cô quay đầu nhìn lại Lục Xuyên, giờ đây không còn chỉ thấy anh đẹp trai nữa, mà là như đang tỏa hào quang chói lóa toàn thân!

Trời ơi, đúng là có sức hút dữ dội!

Cô nàng tiểu Tống vừa vui vừa mê mẩn ngắm anh, còn Lục Xuyên thì không chú ý đến ánh mắt đó, lại nói thêm:

“Hồi nãy họ có hỏi bóng gió về quan hệ giữa các cô và chính quyền địa phương. Tôi nhớ không nhầm thì hôm nay lãnh đạo thành phố sẽ tới, đúng không?”

“Vừa hay, nếu họ gặp được lãnh đạo, các cô có thể nhân cơ hội nhắc đến phòng livestream của làng mình, cô quan tâm quê hương, nền tảng thì tâm huyết hỗ trợ nông thôn, đây sẽ là cơ hội thể hiện rất tốt cho cả đôi bên.”

Nói xong, anh khẽ thở ra một hơi. Thái độ vốn luôn tự tin điềm đạm giờ chợt dịu xuống, có phần ngại ngùng:

“Lên đường vội quá, tôi chỉ kịp tìm hiểu được từng đó. Nếu còn thiếu sót gì, cô cứ…”

Anh còn chưa nói xong, đã chạm phải ánh mắt của Tống Đàm, trong đó tràn đầy sự kinh ngạc và tán thưởng.

Đến lúc này, dường như anh mới chợt nhận ra: mọi người hay khen anh đẹp, nhưng thực ra, Tống Đàm mới là người sở hữu nét đẹp thuần khiết không cần tô vẽ.

Lục Xuyên khựng lại một chút, rồi… âm thầm dời ánh mắt đi nơi khác.

Loading...