Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1076: Lãnh đạo đến.

Cập nhật lúc: 2025-06-04 10:45:39
Lượt xem: 192

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người vừa nói chuyện xong thì cũng gần mười giờ sáng, năm con heo đã bị làm thịt xong hết. Lục Xuyên đang định ra ngoài giúp một tay, thì nghe thấy tiếng mẹ gọi:

“Tiểu Xuyên à, con lại đây! Rót cho bà ngoại Đàm Đàm một tách trà đi!”

Lục Xuyên hơi ngẩn người, quay sang nhìn Tống Đàm thì thấy cô đã khoát tay:

“Anh đi rót trà đi, bên ngoài bẩn lắm, không cần phải ra đó. Mổ thịt cũng không đến lượt anh, để tôi làm là được rồi.”

Lục Xuyên: …

Là một nam tử hán, đối mặt với kiểu quan tâm thế này đúng là không biết phản ứng thế nào, đành gật đầu: “Vậy… tôi đi rót trà trước.”

Tống Đàm thì giờ trong mắt toàn là thịt heo, cô đang chăm chú nhìn năm anh thanh niên đang kỳ cọ mấy cái bồn tắm to dùng để rửa thịt, trong lòng đầy cảm khái.

Đúng là vẫn phải khen bí thư Tiểu Chúc! Nhìn mấy chàng trai cường tráng mà cô ấy cử tới hỗ trợ đi!

Rồi lại nhìn đám cư dân mạng vừa thấy chân heo là la hét “á á u oát”: …

Hầy! Lần này tính toán chưa chuẩn! Lần sau tổ chức tiệc mổ heo, nhất định phải ghi rõ yêu cầu có sức vóc!

Tuy Tống Đàm ngoài miệng chê bai đám fan, nhưng thực tế họ cũng làm việc không ít. Người đông sức mạnh, mà!

Đám trai trẻ ham náo nhiệt lúc này đã cạo sạch lông heo rồi.

Thợ mổ heo còn tiếc nuối nói: “Trước đây còn có người đến thu lông heo, giờ thì chẳng ai cần nữa.”

“Không sao, không sao.” Kiều Kiều hào hứng hốt một xẻng cả đống lông vào sọt:

“Giáo sư Tống nói cái này cũng có thể để làm phân bón, không lãng phí.”

Trong lúc nói chuyện, thợ mổ đã c.h.ặ.t xong nguyên con heo ra làm hai nửa. Cơ thể vạm vỡ và hơi đồ sộ của ông lúc này hoàn toàn phát huy tác dụng:

Đầu gối hơi khuỵu xuống, eo hạ thấp, một nửa con heo được vác lên vai, sau đó nhanh chóng đặt lên chiếc ván cửa đã rửa sạch.

c.uối cùng ông còn phải cảm thán một câu: “Thịt này đúng là nặng thật!”

Bình luận trên livestream lập tức sôi trào!

[Đến rồi đến rồi, "Bào Đinh giải heo" đến rồi!]

[Dân thành phố yếu đuối xin hỏi: bổ đôi con heo từ sống lưng thế kia, nhìn có vẻ dễ vậy thật hả?]

[Đừng để bị lừa đấy! Bình thường các bạn ở nhà c.h.ặ.t cái xương gà còn thấy khó đấy nhé! Người ta là thợ mổ heo chuyên nghiệp mới bổ nhẹ như bay vậy đó!]

[Đầu heo đầu heo đầu heo! Huhu thịt đầu heo ăn với rượu là tuyệt đỉnh luôn đó!]

[Nhanh lên, lấy mỡ gáy! Trưa nay nhất định tôi phải ăn được tóp mỡ!]

[Lấy sườn trước! Tôi muốn nhìn sườn heo!]

[Không không không! Tôi muốn thịt m.ô.n.g!]

[Chân giò chân giò chân giò! Chân giò kho, chân giò kho huhu!]

[Náo nhiệt quá trời! Chưa Tết mà đã thấy không khí Tết rồi!]

[Nói thật đi? Bây giờ Tết làm gì còn cái không khí này nữa!]

Đúng lúc đó, thợ mổ đã sờ đến vị trí quả cật, vạch nhẹ một đường hình chữ thập, rồi nhẹ nhàng xoay tay, bóp khẽ một cái, quả cật tròn trịa trơn mịn đã lộ ra.

Ngay sau đó, ông lại rạch nhẹ dọc theo đường viền của lớp mỡ...

Thao Dang

“Rẹt!!”

Tiếng này không sắc bén, mà hơi trầm đục, nhưng trong livestream và cả đám người vây xem ngoài đời đều tròn mắt: chỉ nhìn bàn tay thô ráp của ông kéo miếng mỡ trắng ngần từng chút từng chút một, không bao lâu đã lột nguyên tảng mỡ gáy xuống dưới.

“Hự…”

Đừng nói gì livestream, ngay cả người đứng xem cũng sốc toàn tập, chỉ một chiêu này thôi cũng đủ chứng minh tay nghề lão luyện thực sự của ông thợ mổ!

Dì cả đã đứng sẵn bên cạnh với cái chậu trong tay.

Vừa thấy mỡ gáy tới tay, dì lập tức xoay người chạy vào bếp.

Nồi lớn đang sôi sùng sục, chờ đúng lúc này để cho mỡ vào thắng!

Còn ông thợ mổ thì chẳng mấy quan tâm đến việc ai giữ thịt heo, chỉ cầm miếng thịt lên xem kỹ, rồi trầm trồ tán thưởng:

“Vẫn là heo nuôi bằng cám gạo là ngon nhất! Nhìn thớ nạc này, nhìn luôn cả da heo xem…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1076-lanh-dao-den.html.]

Đáng tiếc là đám chen chúc đứng gần nhất xem náo nhiệt toàn là mấy thanh niên trẻ không biết gì, căn bản chẳng ai là tri kỷ của thợ mổ heo cả.

Nhưng may mà giới trẻ lại rất giỏi cổ vũ, lúc này người nào cũng ra vẻ nghiêm túc gật gù, tiếng hò reo và quay clip vang lên rộn ràng, càng làm thợ mổ thêm phần tự hào và mãn nguyện.

Livestream thì đúng là khiến người ta há hốc mồm.

[Không phải chứ… thịt heo thật sự dễ c.h.ặ.t như vậy hả? Vậy mấy lần tôi thở hồng hộc c.h.ặ.t thịt là đang làm gì?]

[Một thợ mổ heo giỏi thì d.a.o lúc nào cũng được mài bén. Chỉ cần nhìn cái cách ông ấy dùng con d.a.o nhỏ xíu mà c.h.ặ.t thịt to trơn tru thế kia là hiểu ngay!]

[Wa wa wa! Tôi cứ tưởng phần đùi sau phải lấy rìu c.h.ặ.t cơ! Không ngờ dùng d.a.o nhỏ mà tách khỏi xương nhẹ nhàng thế luôn!]

[A a a sườn heo! Sườn heo!!!]

[Thịt vai trước… miếng hoa cẩm đây rồi…]

[Ủa kỳ vậy, chẳng phải nói là có hai con heo đen sao? Quay một vòng toàn thấy heo trắng vậy?]

[Bình luận phía trước cười xỉu, heo đen mà cạo sạch lông thì cũng thành trắng thôi!]

[Con nào nhiều nạc hơn, đầu nhỏ hơn là heo đen đó.]

Livestream sôi nổi, hiện trường cũng náo nhiệt không kém. Mấy thợ mổ tay lớn vung d.a.o nhỏ, thịt heo bị cắt từng tảng lớn từng tảng lớn.

Còn nhóm của anh Đỗ thì đã dọn dẹp sạch sẽ tất cả đồ dùng, sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, dù có bị OCD hay không, nhìn cũng thấy thích mắt.

Khi họ vừa định bắt tay vào phân loại đống thịt thì từ xa trên con đường bỗng vang lên tiếng xe hơi.

Cùng lúc đó, trong bếp, chảo lớn đang sôi sùng sục những miếng mỡ gáy trắng đục pha vàng nâu, được ông chú Bảy đảo đều bằng chiếc vá to.

Ông còn đắc ý nói: “Tết nhất á, đúng là phải thắng mỡ heo kiểu này mới có không khí Tết chớ! Hồi nhỏ ta á, cũng chỉ có Tết mới dám cắt tí mỡ ra làm vậy thôi…”

Nhưng câu nói còn chưa dứt…

Mà thật ra cũng không ai còn để ý nữa rồi.

Bởi vì ngay khi nước trong mỡ bay hết, hương thơm béo ngậy của mỡ heo liền bốc lên nức mũi, khiến cả gian bếp ngây người.

Đúng là, hương món ăn ngày thường làm sao so được với mùi mỡ gáy thắng vàng ươm này chứ!

Ngay cả ông chú Bảy cũng bị hương thơm làm cho sững sờ!

Theo bản năng, ông lại đưa vá đảo thêm mấy vòng…

Cùng lúc đó, mấy chiếc xe biển số Ninh Thành đã dừng lại ngoài cổng.

Mọi người trong xe ngập ngừng bước xuống, phát hiện trừ những người đi cùng mình, căn bản chẳng ai quen ai cả…

Ủa gì kỳ vậy? Tiệc sát trư thái này mời nhiều người thế?

Xe của thư ký Vương đi c.uối, nhìn cảnh tượng náo nhiệt phía trước mà thấy hơi khó hiểu: “Sao mấy chiếc trước đều là xe biển Ninh Thành vậy?”

Lãnh đạo thì chẳng để tâm: “Chắc là khách mời thôi, không phải cái cậu Trương Thần gì đó vẫn liên hệ với cậu suốt à?”

Thư ký Vương lúc này mới cúi đầu kiểm tra tin nhắn:

“Cậu ta nói xe vừa rẽ sang đường nhánh rồi, bảo đi trước xem thằng em trai ở chuồng bò.”

Nói xong anh ta định mở cửa bước xuống. Người trong mấy xe trước đều đã xuống hết rồi, họ cũng không thể chần chừ nữa.

Khoan đã!

“Lãnh đạo, hình như người phía trước là người của lực lượng cứu hỏa tỉnh mình, từng lập công. Tết năm ngoái, ngài còn đến thăm hỏi đó.”

“Còn chiếc bên phải xuống là người bên hệ thống cảnh sát vũ trang, hồi giữa năm ngài cũng từng gặp trong một nhiệm vụ…”

Thư ký Vương lập tức báo cáo từng người.

Lãnh đạo cũng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không khỏi cau mày: “Đúng thật.”

Giờ ngay cả mối quan hệ của một nông trại gia đình cũng đã lan rộng đến vậy rồi sao?

Hay là, trừ bọn họ ra, còn có người khác được thông báo sẽ đến? Nhưng chuyện này lại không nằm trong phạm vi quản lý của bên họ...

Mang theo sự nghi hoặc ấy, lãnh đạo đẩy cửa bước xuống xe.

Ngay giây tiếp theo, toàn bộ người trong sân lẫn ngoài sân đều ngửi thấy… mùi thơm ngây ngất của tóp mỡ heo!

Loading...