Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1119: Xác định quan hệ

Cập nhật lúc: 2025-06-09 13:55:19
Lượt xem: 164

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Đàm hỏi rất thẳng thắn, nhưng lần này, Lục Xuyên không còn do dự, mà dứt khoát đưa tay ra, trong mắt đầy vẻ nghiêm túc:

“Vậy có phải trước tiên nên thử nắm tay không?”

Anh tập luyện quanh năm, lại viết lách không ngừng, nhưng từ đầu năm nay, những vết chai ở lòng bàn tay và đốt ngón tay đã dần mềm đi, biến mất. Lúc này lòng bàn tay nóng hổi, làn da trắng trẻo, thực ra rất có sức quyến rũ.

Nếu không phải Tống Đàm nhìn thấy biểu cảm căng thẳng trên mặt anh, e là cô đã tưởng anh thật sự rất bình tĩnh.

Giây tiếp theo, cô dứt khoát đặt tay mình lên đó.

Lòng bàn tay nóng hổi của Lục Xuyên hơi khẽ động, nhưng rất nhanh anh đã thả lỏng, để mặc những ngón tay mát lạnh của Tống Đàm len vào giữa kẽ tay, đan xen, xoay nhẹ.

Sau đó mới nghe thấy Lục Xuyên hỏi: “Vừa nãy em nói… xác định quan hệ trước sẽ khiến anh có cảm giác an toàn. Tại sao lại nói vậy?”

Tống Đàm vừa tò mò nhìn bàn tay anh, vừa nghịch nghịch ngón tay, nghe vậy liền quay đầu nhìn anh.

A, nhìn gần vẫn đẹp thật!

Thế nên cô cũng bật cười: “Rất đơn giản, hôm qua em có lên mạng tìm thử đoàn phim mấy người hay nhắc, rồi tìm ra bút danh của anh. Sau đó lướt phần bình luận, cũng xem được vài tình tiết nam nữ chính gặp nhau trong truyện của anh.”

Mỗi c.uốn truyện đều là đại trường thiên, tuyến truyện thì dài và sâu, dù là tìm những tình tiết then chốt, nếu không phải cô đọc nhanh, chắc cũng mất không ít thời gian.

Cô nghĩ một chút, lại tổng kết: “Tuy trong khu bình luận truyện, nam thì nói năng xàm nhiều, còn hay chơi chữ, nhưng nếu để ý kỹ, khả năng soi chi tiết của họ cũng không kém đâu.”

Ít nhất là trong mấy quyển truyện của Lục Xuyên, nếu không có CP thì thôi, nhưng nếu đã có nữ chính thì nam chính đều đánh thẳng mặt.

Nam chính nhận ra mình rung động với nữ chính, thì sẽ tỏ tình (hoặc cầu hôn).

Nam chính có hôn ước với nữ chính, thì cũng sẽ lấy “kiên định thực hiện trách nhiệm và nghĩa vụ” làm lý tưởng, rồi phát triển tuyến truyện tiếp theo.

Cái này khác hẳn với kiểu truyện nam chính vì “người phụ nữ của mình (tài sản cá nhân) bị xâm phạm danh dự/lợi ích” mà mới bắt đầu phản kháng.

Tóm lại, trong quan điểm của Lục Xuyên, có vẻ như cần phải có một sự “xác định quan hệ” rõ ràng, thì anh mới có thể nắm bắt tốt tiến trình cảm xúc tiếp theo, và cũng nhờ đó nhân vật chính mới mở lòng đón nhận tình cảm mới.

Nếu không thì…

Tham khảo quyển đầu tiên của anh, nam nữ chính có tuyến tình cảm mơ hồ, nhưng vì thiếu cơ hội xác lập quan hệ chính thức, nên cho đến nay vẫn là vô CP.

Không biết đã có bao nhiêu độc giả vò đầu bứt tai gặm nhấm chút "kẹo" vụn rồi tiếc hùi hụi.

“Cho nên…”

Tống Đàm siết c.h.ặ.t tay anh: “Có phải đúng như vậy không? Anh cần sự xác định rõ ràng về quan hệ, thì mới có thể mở lòng thử bắt đầu một mối quan hệ tình cảm?”

Sắc mặt của Lục Xuyên trở nên phức tạp.

Anh nhìn Tống Đàm.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, mối quan hệ có vẻ hơi vội vàng giữa hai người lại hoàn toàn do Tống Đàm dẫn dắt, cô tùy hứng, mạnh dạn, không chút ngại ngùng. Dù khi nói đến việc xác định quan hệ, cũng giống như cô chỉ thuận miệng thử một chút.

Thực ra… cũng không hẳn là cô thực sự, thực sự thích anh đến mức ấy.

Nhưng...

Anh không biết, thì ra đối phương cũng thật sự từng trằn trọc suốt đêm, cố gắng thông qua những c.uốn sách của anh để hiểu được nội tâm anh, những nhu cầu tình cảm mơ hồ mà không thể thốt ra thành lời.

Lục Xuyên không nói gì, chỉ cảm thấy lồng n.g.ự.c càng lúc càng nóng rực.

Tất cả đều bắt nguồn từ những năm tháng tuổi thơ của anh.

Người mẹ đơn thân trẻ trung xinh đẹp của anh, Lục Tĩnh, chưa từng thiếu người theo đuổi. Có người yêu rầm rộ, cũng có người kiên trì bền bỉ như nước chảy đá mòn...

Nhưng bất kể Lục Tĩnh có thật lòng rung động hay không, đến bước cần được gia đình đối phương chấp nhận, thì anh, với tư cách là con trai, đều không thể tránh khỏi trở thành điểm mâu thuẫn c.uối cùng.

Vì muốn quan tâm mẹ, anh không thể kiên quyết nói ra lời “con muốn sống cùng mẹ”. Nhưng vì thân phận không rõ ràng ấy, anh lại luôn sống trong nỗi bất an sợ mẹ rời đi.

Cho nên, mỗi lần giữa hai người nảy sinh mâu thuẫn, anh lại một mình ngồi ở chợ rau.

Ở đó người đến người đi, ngồi thất thần hay buồn bã đều là chuyện bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1119-xac-dinh-quan-he.html.]

Tâm hồn quá nhạy cảm giúp anh viết ra những câu chuyện rất hay, nhưng cũng khiến anh sau khi trưởng thành phải mất rất nhiều thời gian mới dần buông xuống được.

Hiện tại.

Anh trở tay siết c.h.ặ.t bàn tay mềm mại của Tống Đàm, sau đó đỏ ửng cả tai, gật đầu, đưa ra câu trả lời dịu dàng mà kiên định: “Ừm.”

“Anh cần.”

Anh cần nhận thức được thân phận của mình, làm rõ trách nhiệm của bản thân, sau đó mới có thể buông bỏ những trăn trở nặng nề, đón nhận một đoạn tình cảm và c.uộc sống mới.

Giống như lúc này đây.

Lục Xuyên trả lời vô cùng nghiêm túc, Tống Đàm nhìn anh một lúc, đột nhiên giơ bàn tay đang nắm c.h.ặ.t của hai người lên:

“Vậy… đây là bước đầu tiên khi yêu đúng không? Bước thứ hai thì sao?”

Cô nhìn chăm chú khuôn mặt Lục Xuyên, ánh mắt háo hức như chờ mong.

Mặc dù tai của Lục Xuyên lại lần nữa đỏ bừng, nhưng anh không né tránh, ngược lại còn nghiêm túc hỏi:

“Vậy em muốn làm gì?”

Tống Đàm bóp bóp các đốt ngón tay anh, ánh mắt lại từ chiếc nón nhìn xuống khuôn mặt anh, giọng nói cũng dần dần từ nhẹ nhàng trở nên kiên định:

“Em muốn anh tháo nón ra, cởi áo sơ mi, để em được nhìn một cách trọn vẹn, thật nghiêm túc, xem rốt c.uộc năm đó anh đã hy sinh những gì để cứu em.”

Tất cả dịu dàng trong lòng Lục Xuyên ngay lập tức bị cảm giác thẹn thùng và ngượng ngùng bao phủ. Dù là người có thể ở trước mặt Tần Vân và Hà Huống cũng ngẩng cao đầu làm bá chủ chuỗi thức ăn, nhưng giờ phút này, làn da trắng trẻo của anh vẫn không giấu nổi sắc hồng nơi gò má.

Ánh mắt anh d.a.o động: “Áo sơ mi… không cần đâu… thật ra không có thương đến thân thể…”

Nói dối!

Vết sẹo ở bên cổ còn lan cả vào trong cổ áo, rõ ràng bên trong vẫn còn một mảng lớn sẹo và da non.

Nếu không thì anh vốn đã có thể dùng được chăn ga bằng vải cotton, sao bên trong áo sơ mi lại nhất định phải dùng đến lụa tơ tằm cao cấp hoặc cashmere đắt nhất?

Là vì chất liệu đủ mềm mại mượt mà, mới có thể giảm ma sát nơi đó.

Nhưng mà, con trai mà thẹn thùng thì đáng yêu ghê!

Tống Đàm lại chớp chớp mắt, hào phóng nói: “Đương nhiên rồi, nếu anh ngại, chỉ tháo nón cũng được.”

Còn áo… về nhà rồi xem sau.

Lục Xuyên nhìn vào mắt cô, nơi ấy vừa có ý cười vừa có sự nghiêm túc.

Anh do dự một chút, c.uối cùng chậm rãi giơ tay còn lại lên, tháo nón xuống.

Tóc anh không dài, nhưng kiểu rất đẹp. Lúc này không còn vật che chắn, nơi giữa lông mày lộ ra một nốt ruồi nhạt đến mức chỉ nhìn gần mới thấy, càng thêm phần thu hút.

Thao Dang

Cùng lúc đó, cũng hiện rõ những vết sẹo từng bị Tống Đàm sờ lướt qua lúc trước.

Chúng bò ngoằn ngoèo từ hai bên đầu, giờ đã hơn nửa năm trôi qua, tuy chưa cải thiện nhiều, nhưng nhờ khả năng hồi phục tốt nên trông không còn quá đáng sợ nữa.

Chỉ có điều, phần da non mới mọc vẫn rất nhạy cảm, nếu chạm mạnh sẽ hơi đau rát.

Tống Đàm buông tay anh ra, rồi hai tay đặt lên hai bên cổ anh nơi có sẹo. Một luồng linh khí mảnh như tơ lặng lẽ quấn lấy, theo động tác tay cô mà chầm chậm trượt xuống, cố gắng từng chút từng chút một chữa lành.

Trong sự “âm thầm, không để bị phát hiện” vô cùng cẩn thận của Tống Đàm, luồng linh khí kia mảnh đến mức như gió lướt qua tơ nhện, khiến vùng da mềm càng thêm cảm nhận được sự kích thích mơ hồ như có như không.

Lục Xuyên không nhịn được mà nín thở, tay siết c.h.ặ.t theo phản xạ, cả người cũng khẽ run lên.

Giây tiếp theo, anh ngẩng đầu, đuôi mắt hơi đỏ, trong đáy mắt dần dần hiện lên một tầng tình ý ngày càng mãnh liệt.

~~~~~~~~

Lời tác giả:

Có đôi khi, cha mẹ cũng chưa chắc đã hiểu trọn vẹn con cái mình. Mà sự nhận thức về bản thân, lại cần sự trưởng thành và thời gian mới có thể sáng tỏ. Giống như trong tình yêu, có những cô gái thoạt nhìn tưởng như vô lý, nhưng thật ra họ chỉ cần cảm nhận rõ ràng hơn rằng mình đang được yêu thương một cách thiên vị.

Tình tiết tình cảm trong truyện này, tôi chỉ dám tự nhận là có tiến bộ, nên đoạn này không nói thêm nhiều nữa. Mỗi người đọc hiểu theo cách riêng nhé, một ngàn người thì có một ngàn Hamlet, thế nào cũng được cả.

Loading...