Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1121: Đi mua xe
Cập nhật lúc: 2025-06-10 09:54:42
Lượt xem: 177
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Xuyên hết cách rồi.
Mẹ anh vì một bữa cơm mà đã bán đứng anh ra ngoài, giờ mà nhắc đến bữa cơm tất niên nữa, e là bà sẽ vui đến mức xỉu mất.
Chỉ có điều…
“Anh vẫn chưa nghĩ xong.” Lục Xuyên nhìn cô chân thành: “Ở bên nhau là chuyện lâu dài, trước hôm nay, anh chưa từng suy nghĩ về mặt tình cảm.”
Công việc của anh có thể không cố định nơi làm việc, nhưng c.uộc đời anh có nên vì một người bạn gái vừa mới nắm tay mà thay đổi hay không, đây không phải chuyện có thể quyết định bừa được.
Huống chi, nhà Tống Đàm lại ở nông thôn.
Nếu là ở thành phố, anh có thể thuê nhà hoặc mua nhà, ở một thời gian dài để vun đắp tình cảm. Nhưng ở làng, nơi anh có thể ở chỉ có nhà Tống Đàm.
Mà đúng lúc này, mẹ anh lại mắt thấy tai nghe, dường như đã không thể rời xa làng Vân Kiều nữa rồi.
Dưới ánh mắt của bao người, lại còn dẫn theo phụ huynh để yêu đương...
Đối với một người mới bước vào yêu đương như Lục Xuyên, thật sự rất khó để tĩnh tâm mà suy nghĩ.
“Anh hứa với em, anh sẽ cố gắng hết sức để thực hiện trách nhiệm của một người bạn trai. Nhưng trước đó, có lẽ chúng ta cần tạm xa nhau một thời gian, để anh, để chúng ta có thể suy nghĩ nghiêm túc về tương lai.”
“Ờ.” Tống Đàm nhìn anh một cái, rồi đột nhiên mày mắt cong cong: “Vậy thì cứ theo kế hoạch của anh đi, em sẽ cho anh thời gian để suy nghĩ thật kỹ.”
Lục Xuyên trong lòng chợt nhẹ nhõm.
…
Ngô Lan lần đầu tiên đi ăn lẩu ngoài hàng, tuy rằng mùi vị có hơi kém so với nhà nấu, nhưng nguyên liệu phong phú cùng tiết tấu “bảy lên tám xuống” của lẩu đã hoàn toàn chinh phục được bà!
Tống Tam Thành thì từng ăn qua lúc đi làm thuê, nhưng rõ ràng mấy chỗ hai mươi mấy tệ một suất mà ông từng ăn, hoàn toàn không thể so sánh với chuỗi thương hiệu quốc gia mà Lục Tĩnh chọn.
Còn về phần Kiều Kiều…
Cậu chỉ nhìn người ta kéo mì biểu diễn mà đã vỗ tay rôm rả, chưa nói đến mấy bàn bên còn có nhân viên nhảy múa hát mừng sinh nhật…
Wow! Đúng là mở mang tầm mắt! Hóa ra c.uộc sống ở thành phố lại thú vị thế này!
Ăn cơm xong, Tống Tam Thành đã bắt đầu sốt ruột: “Tống Đàm đâu rồi?”
“Gấp gì chứ,” Ngô Lan đang xem vé xem phim, thuận miệng đáp: “Tôi nhắn tin cho con bé rồi, lát nữa nó sẽ đến, kia không phải đến rồi sao?”
Nhưng khi Tống Tam Thành nhìn theo, sắc mặt lại sững lại.
Chỉ thấy trong đám đông, Tống Đàm đang nắm tay Lục Xuyên mười ngón đan xen, hai người vừa nói chuyện vừa cười, Lục Xuyên đội mũ bóng chày màu vàng nhạt, lúc này đang nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt mang ý cười, thần sắc dịu dàng.
Khoảnh khắc ấy, nét mặt Tống Tam Thành lập tức căng thẳng, chuyện gì đây? Rốt c.uộc là chuyện gì vậy?!
Không phải đi mua xe sao! Sao hai người họ… sao lại…
Ông lúng túng nhìn sang Ngô Lan, lại thấy bà cũng ngẩn người, một lúc sau mới đẩy đẩy Lục Tĩnh: “Hai đứa nó…” nhanh vậy à!
Trước bữa cơm còn lẩm bẩm chuyện yêu đương, ăn xong đã nắm tay nhau rồi? Hơn nữa cái mũ kia, sao lúc nãy không để ý, hai đứa đội cùng một kiểu mũ y hệt nhau?!
Thúc giục thì thúc giục, nhưng thấy cảnh này rồi, bà mẹ già trong phút chốc lại cảm thấy lòng hơi chua chua.
Chỉ có Kiều Kiều là không mấy quan tâm chuyện nắm tay, ngược lại còn chăm chăm nhìn vào cái mũ của hai người, lần đầu tiên cảm thấy hối hận.
Anh trai chị gái đều đội kiểu mũ này, biết thế lúc nãy mình cũng chọn cái này rồi! Bây giờ cái sticker trên đầu mình bỗng nhiên chẳng còn hấp dẫn gì nữa…
Cậu nhóc phồng má tức giận!
Cho đến khi Lục Xuyên bước lại hỏi: “Mua vé chưa? Chưa mua thì thử tự mua xem sao, anh đứng đây nhìn em.”
Kiều Kiều lập tức bị hấp dẫn lại sự chú ý, lúc này nhìn chằm chằm vào màn hình lớn mua vé tự động, ngón tay do dự chạm vào chữ, c.uối cùng khi hiện ra sơ đồ ghế ngồi, cậu lại ngẩng đầu nhìn Lục Xuyên một cái đầy lưỡng lự.
Lục Xuyên tuy ít khi đi xem phim một mình, nhưng khả năng quan sát chi tiết của anh không tệ, đến giờ vẫn còn nhớ bố trí ghế ngồi trong rạp phim đại khái đều giống nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1121-di-mua-xe.html.]
Lúc này nhìn vào sơ đồ chỗ ngồi, anh nghiêm túc giải thích cho Kiều Kiều:
“Nhìn xem, đoạn giữa này là khu vực màn hình, thông thường thì chính giữa màn hình sẽ có hiệu quả xem tốt nhất.”
“Còn mấy chỗ này chỉ là lối đi với tường thôi, họ sẽ dán biển chỉ dẫn lối thoát hiểm có dạ quang màu xanh ở đây, nên đừng chọn ngồi ngoài rìa, dễ bị ảnh hưởng…”
“Em chưa từng đi rạp chiếu phim, nên hôm nay anh sẽ giải thích kỹ cho em. Nhưng sau khi vào rạp, em cũng phải chú ý quan sát các chi tiết. Như vậy lần sau mới có thể chọn được vị trí mình thích nhất tùy từng rạp…”
Giọng anh nhẹ nhàng, ngữ điệu trầm ổn, cộng thêm bộ lọc “anh đẹp trai”, khiến Kiều Kiều hoàn toàn tin tưởng vô điều kiện.
Lúc này ghi nhớ kỹ những điểm chính trong đầu, sau đó mím môi, nghiêm túc chọn một vé!
Đến khi máy lấy vé từ từ nhả ra tấm vé giấy, cậu nhìn chỗ ngồi và suất chiếu được in trên đó, c.uối cùng mới nở nụ cười rạng rỡ:
“Em biết rồi nè!”
“Ừ.” Lục Xuyên mỉm cười khen ngợi: “Làm rất tốt, cũng rất đáng tin cậy, vậy thì, em đi xem phim nhé, mẹ với dì sẽ đi tầng một xem trang sức, còn anh với chị em và cha em đi xem xe.”
“Giữ điện thoại thông suốt, trễ nhất là bốn rưỡi, bọn anh sẽ quay lại đón em, được không?”
Kiều Kiều gật đầu dứt khoát!
…
Đến khi Kiều Kiều hớn hở đi xếp hàng chuẩn bị vào rạp, Ngô Lan mới ngập ngừng hỏi:
“Hai đứa con…”
“Hửm?”
Tống Đàm ngẩng đầu, vẻ mặt như đang nghi hoặc, như thể đang nói: “Yêu đương chẳng phải là điều mẹ mong ngóng bấy lâu sao, sao giờ lại làm vẻ mặt đó?”
Ngô Lan lại nuốt lời vào.
Dù sao, thằng bé Tiểu Xuyên này ngoài việc tiêu xài hơi hoang một chút, thì đúng là chẳng có gì để chê, mặt mũi đẹp trai, lại kiên nhẫn nữa!
Huống hồ mới đến còn bảo là đang tìm hiểu mà? Bà giờ giật mình làm gì chứ!
Thế là bà cũng bật cười: “Tiểu Xuyên à, chăm sóc Tống Đàm nhé, dì với mẹ con đi dạo chút.”
Lục Xuyên cũng nhẹ nhõm trong lòng, vừa định nói gì đó thì thấy Tống Đàm đã phẩy tay:
“Vậy được rồi, mẹ cứ thoải mái chọn lựa, quẹt thẻ của con, nếu vượt ngân sách thì con sẽ trừ vào tiền mua xe của cha.”
Ngô Lan lập tức vui rộn ràng: “Được! Vậy con chờ mà xem.”
Chỉ có Tống Tam Thành là bị tổn thương sâu sắc, ông không thể tin nổi: “Tống Đàm, con chuẩn bị bao nhiêu tiền mua xe cho cha thế? Sao mẹ con mua cái vòng vàng mà cũng trừ vào phần của cha?!”
Tống Đàm thực ra chỉ thuận miệng nói vậy thôi, nhưng dáng vẻ lo lắng được mất của Tống Tam Thành hiếm thấy đến mức khiến cô không nhịn được đáp lại:
“Cha, tiền của cha không phải cũng là tiền của mẹ sao, để mẹ dùng một chút thì có làm sao? Hơn nữa con chuẩn bị mười lăm vạn, lấy năm vạn mua vòng vàng, còn lại mua xe cũng đủ mà!”
“Cha xem, cái xe bán tải của con mới có hai vạn thôi đó!”
Cô khoác tay Lục Xuyên, biểu lộ quan hệ thân mật rõ ràng, nhưng trong mắt Tống Tam Thành, đây chỉ là bi kịch c.uộc đời, điều ông bận tâm duy nhất là chiếc xe lại sắp phải hạ cấp thêm một bậc nữa.
Thao Dang
May mà Lục Xuyên rất hiểu sở thích và kỳ vọng của người cha vợ tương lai, lúc này đành nhìn Tống Đàm một cái đầy bất đắc dĩ, rồi dứt khoát lấy chìa khóa xe ra:
“Chú ơi, lát nữa ra ngoại ô, chú có muốn lái thử xe của con không ạ?”
Đàn ông không ai là không muốn thử lái xe xịn của người khác, dù xe của Lục Xuyên chưa đến mức gọi là siêu xe, nhưng đối với Tống Tam Thành thì đã là mức giá ông khó với tới rồi!
Sự uất ức của ông lập tức tan biến, lúc này mặt mày rạng rỡ lại, còn ra vẻ ngượng ngùng:
“Vậy… thì… ngại quá…”
Tống Đàm lại ghé đầu sang: “Ngại gì chứ? Xe bạn trai con mà, cha lái thử cũng đâu có gì.”
Tống Tam Thành: …!!!