Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1141: Cậu Hai, cậu…

Cập nhật lúc: 2025-06-13 09:21:41
Lượt xem: 146

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Phải đó.”

Vị cậu Hai xưa nay ít nói lúc này cũng không nhịn được mà liếc nhìn Lục Xuyên một cái, tỏ vẻ đồng tình với chàng trai trẻ tuấn tú này: “Một năm kiếm ít chút cũng không sao, nhà mình có ngần ấy của cải thôi, lỗ lã thì chịu không nổi.”

Trương Thần há miệng cả nửa ngày, do dự nhỏ giọng hỏi Ngô Lôi: “Ngần ấy... ngần ấy là bao nhiêu vậy?”

Ngô Lôi ngẩn người một thoáng, quay đầu nhìn cha mình.

Trương Thần lập tức lâm vào cảnh ngượng ngùng.

May mà cậu Hai chẳng để tâm, chỉ liếc nhìn thằng con trai ngốc nhà mình với ánh mắt khó diễn tả, rồi mới nói: “Chưa đến ba trăm ngàn.”

Đó là số tiền mà hai vợ chồng chắt bóp, tiết kiệm cả đời mới có được.

Lúc này Trương Thần hoàn toàn cứng họng, không thốt nên lời.

Khụ… anh ta không phải kiểu con nhà giàu tiêu tiền như nước, nhà cũng chẳng mấy của cải, nhưng mỗi tháng tiêu vặt riêng cũng đã mười vạn rồi.

Nghĩ lại lúc nãy còn khuyên người ta liều mình nuôi thêm bò, mặt liền nóng bừng lên vì xấu hổ.

Trái lại, Ngô Lôi vẫn trước sau như một mà vững vàng: “Cha, thật ra cái ý trước con nói con thấy rất đáng tin mà, sao cha lại cứ không chịu chứ?”

Cậu Hai khẽ thở dài: “Hôm nay con dọn phân dê xong chưa?”

“Xong rồi mà!” Ngô Lôi nhìn Trương Thần một cái: “Bạn con đến chơi, con không thể để bạn phải làm việc với mình được, nên sáng sớm nay con đã làm hết rồi. Phân bò cũng dọn xong, chuồng dê chuồng bò cũng quét dọn, chỗ gà vịt cũng đã xem qua rồi.”

Nói xong không nhịn được mà tự khen: “Con cũng không ngờ con giờ lại siêng năng dữ vậy đó.”

“À đúng rồi cha, cha vẫn chưa trả lời câu hỏi của con đó nha. Con nói là nhà mình góp vốn với Đàm Đàm nuôi bò, đầu tư sẽ nhỏ hơn nhiều, sao cha vẫn không chịu vậy?”

Cậu Hai đeo ngay gương mặt đau khổ.

Trương Thần há miệng “a ba a ba”, nhìn bạn mình mà không biết nên thể hiện biểu cảm gì.

Lục Xuyên đứng một bên âm thầm quan sát, trong lòng nghĩ, đều là anh em họ cả, khó trách Tống Đàm có vẻ không thân với Ngô Lôi bằng Trương Yến Bình.

Có vài người có thể chẳng có ý xấu gì, nhưng mà… khụ.

May mà người lớn trong nhà xem ra cũng có chủ kiến, chỉ thấy cậu Hai mặt không biến sắc hỏi:

“Con nói, nhà Đàm Đàm nuôi 90 con, nhà mình nuôi 10 con, nếu chẳng may năm nào xui xẻo c.h.ế.t mất một con… thì con bò đó tính của ai?”

“Hả?” Ngô Lôi mơ hồ: “Của ai thì tính của người đó chứ, bò có gắn thẻ đánh dấu mà.”

“Thế nếu xui xẻo, c.h.ế.t mười con, đúng ngay mười con nhà mình thì sao?”

“Sao mà có chuyện đó được! Làm gì có khả năng như vậy, trừ phi có người trong nhà mình cho ăn không đàng hoàng.” Ngô Lôi bật cười: “Cha à, cha ví dụ gì lạ thế? Nói quanh co mãi không chịu trả lời con… Đàm Đàm, em nói thử xem.”

Chưa nói xong, đã thấy cậu Hai đưa tay lau mặt một cái: “Ờ thì, cha với mẹ con đi xem bói rồi, người ta nói nhà mình không hợp làm ăn chung với người ta, phải tự làm một mình mới được.”

Câu này càng vô lý hơn nữa, Ngô Lôi trừng mắt: “Cha, cha…”

“Anh em! Anh em!” Trương Thần đột nhiên kêu to: “Có ngửi thấy không! Mùi bún thơm quá!”

Ngô Lôi theo phản xạ ngửi ngửi: “Hình như có thật… Anh ăn gì đấy? Tôi muốn ăn cái lòng heo.”

Hai anh em bàn nhau rồi ra ngoài bếp, bên này, cậu Hai thở dài một tiếng:

“Hồi nhỏ nhìn thằng bé lanh lợi lắm mà… Linh Linh nhìn cũng rất sáng dạ, sao lại đẻ ra đứa đầu óc thế này cơ chứ?”

“Đàm Đàm à, con về nhớ nhắc mẹ con một tiếng, thằng Lôi nhà cậu cứ mơ mộng suốt, chỉ nghĩ đến chuyện tốt, chẳng bao giờ cân nhắc đến tình huống xấu. Nó mà đầu óc tỉnh táo một chút, cậu đã mặt dày ở lại đây nuôi bò luôn rồi.”

Cậu Hai cũng đầy vẻ bất đắc dĩ: “Nhưng con nhìn nó bây giờ mà xem…”

Nuôi gia súc gia cầm, ai dám cam đoan là chắc ăn 100% chứ? Nhất là mấy con bò dê thả nuôi, bệnh tật, ăn nhầm thứ, gặp sự cố… Lúc nãy ông hỏi, Ngô Lôi chỉ cần nói được một câu cho rõ ràng thôi cũng tốt!

Đàm Đàm đối với nhà ông đã quá chu đáo rồi, bê con hứa sẽ chọn giúp, kỹ thuật cũng dạy tận tình, còn hứa nếu nuôi tốt thì sẽ bán được giá cao, lại còn giới thiệu người mua giùm…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1141-cau-hai-cau.html.]

Thân như ruột thịt còn chưa chắc được vậy!

Không thể nào cứ chăm chăm kiếm lời mà không biết điểm dừng.

Tống Đàm cũng không biết nói gì… Thật ra, dù là giữa người thân với nhau thì cũng có câu: cho một thăng gạo là ơn, cho một đấu gạo thành thù. Cậu Hai là người hiểu chuyện, thực ra cô thấy rất vui.

Lúc này chỉ có thể an ủi: “Không sao đâu ạ, anh Lôi là người thật thà, nghĩ sao nói vậy, chẳng có ý gì… À mà, chị Linh Linh bao giờ về vậy cậu?”

Nhắc tới chuyện này, mặt cậu Hai đen sầm lại:

“Cái đó… Linh Linh nói là hai tám tháng Chạp sẽ về, đến lúc đó còn dẫn một người bạn về nhà chơi. Là con trai. Từ Thanh Thành đến.”

Từng câu từng chữ ông nói ra đều như đang nuốt ấm ức.

Tống Đàm: …

Hai tám tháng Chạp mà dẫn bạn trai về nhà chơi… có ý gì đây? Theo quy củ quê cô, chưa bàn đến chuyện cưới gả thì Tết không được dẫn bạn trai về nhà đâu nhé!

Dĩ nhiên, đây chỉ là quy củ truyền thống, nếu dẫn về cũng chẳng sao, chỉ là mười dặm tám làng đều sẽ biết cô sắp lấy chồng rồi…

Từ Thanh Thành đến Vân Thành, ngồi tàu cao tốc cũng phải gần bốn tiếng chứ ít gì!

Tết nhất mà tới, không ở lại cả tuần thì cũng chẳng mua nổi vé về được đâu!

Mà thế thì… cậu Hai, cậu vừa mới khen chị Linh Linh đầu óc sáng hơn anh Lôi đấy nhé! Đừng nói là hai anh em nhà này đều mắc “bệnh yêu vào là lú” nha!

Tống Đàm hơi ngồi không yên.

Cô vừa định hỏi thêm thì thấy mợ Hai mặt mày tức tối bưng bún gạo đi vào, sau lưng là Trương Thần và Ngô Lôi cũng đang bưng chén theo, không dám hé răng câu nào.

Cậu Hai ngẩn ra: “Làm sao thế?”

Mợ Hai tức muốn nổ tung, bún gạo ngon thế mà bà ăn không vô nổi:

“Còn chẳng phải cái Linh Linh ấy! Ngốc nghếch, người ta nói mấy câu là đòi dẫn về liền. Tôi mới nói hay là bảo cậu ấy về sớm vài hôm chơi rồi lại quay về, chứ đúng mùng Tết thì bà con đi lại bất tiện… Con bé lại không vui, nói tôi có thành kiến với người ta!”

“Tôi mà có thành kiến thì sao chứ?! Làm ăn kiểu gì vậy? Trước giờ nghe cũng chưa nghe nói đến, tự dưng Tết tới là kéo người ta về nhà… lỡ mà chia tay thì sao? Mấy chục hộ quanh đây ai chẳng biết là bên trai từng ở nhà mình rồi… thử hỏi có tức không?!”

Nói xong, mợ Hai nhìn Tống Đàm, lại liếc sang Lục Xuyên, không nhịn được nói: “Đàm Đàm à, con là người từng trải, con nói chuyện với Linh Linh nhiều vào, khuyên con bé cái chuyện này…”

Tống Đàm “à” một tiếng: Con cũng mới yêu mà, sao lại là người từng trải rồi?

Nhưng trong mắt mợ Hai thì, Đàm Đàm hồi đó học hành còn tốt hơn Linh Linh, học được bản lĩnh cũng nhiều hơn, giờ về quê làm ăn kiếm tiền thì càng giỏi giang.

Thế mới đáng quý chứ! Linh Linh phải học hỏi nhiều vào!

Lại nhìn sang cậu thanh niên bên cạnh cô, ôi chao cái cậu Lục Xuyên này, mới gặp hôm Lạp Bát mà mợ Hai đã thấy vừa mắt rồi, giờ mới hai ngày!

Người ta Đàm Đàm vừa ra tay, cậu trai tuấn tú này đã thành người nhà mình luôn rồi.

Linh Linh mà học theo, chắc chắn không sai được!

Còn Tống Đàm thì đang vắt óc, nhưng thật sự không có kinh nghiệm gì để khuyên mấy cô gái đang yêu say đắm, đành phải dùng biện pháp đơn giản và trực tiếp nhất, kiểu… đè bẹp luôn.

“Mợ Hai đừng giận nữa, Linh Linh yêu đương cũng không phải chuyện xấu, học được nhiều mà, thế này đi, mợ bảo chị ấy, Tết về cũng được, cứ đến nhà con chơi là được.”

Như vậy thì cậu kia không ở lại nhà cậu Hai, mấy hàng xóm xung quanh sẽ không đồn đãi lung tung.

Ngoài ra thì…

Thao Dang

“Cũng đừng chỉ mời người ta về nhà mình nhé, bảo chị ấy phải hiểu chuyện một chút, đừng lén lút kéo con trai người ta về đây, rảnh thì xin nghỉ phép vài hôm, nhất định phải đến nhà người ta một chuyến, ăn bữa cơm mới được!”

~~~~~~~~~

Lời tác giả:

Cập nhật một chút, hai anh em Ngô Lôi và Ngô Linh đúng là một cặp: kẻ là “ngọa long”, người là “phượng sồ” ha ha ha.

Mấy nhân vật sắp xếp từ trước sẽ lần lượt xuất hiện vào năm sau, như con gái ông bác cả là Tống Tinh Tinh, cô em gái không chịu đi học của Vân Vân bên núi Nam là Vân Đoá,…

Loading...