Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1213: Bảo vệ bí ẩn. (2)
Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:25:17
Lượt xem: 277
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa xe mở, bác tài xuống xe định mở cửa cốp bên hông, thì đột nhiên cả cứng đờ .
Bởi vì ngay mặt, mặt đất bằng phẳng cổng sân, từ lúc nào xuất hiện một bầy chó đông nghịt!
Phía là bốn con giống kiểu Becgie oai phong lẫm liệt đành, giữa sân còn ba con ch.ó cỡ lớn, hình lực lưỡng, lông bóng mượt.
Lại thêm bốn con, con thì đeo kính mắt màu mè loè loẹt, con thì thẳng bất động như tượng.
Và hai con Border Collie đang nghiêng đầu nhẹ nhàng, tò mò bác tài mắt.
Mấy giống chó tài xế nhận hết, nhưng khí chất của chúng thì thật quá giống , bộ đều mang một dáng vẻ sắc bén, thần thái xuất chúng.
Chuyện ... chuyện ...!
Quả nhiên nhà dân bình thường !
Mấy con ch.ó thế gia đình nào cũng nuôi nổi! Bác tài càng thêm chắc chắn trong lòng.
Hình như chúng cảm nhận sự “vô hại” từ bác tài, hai con Border Collie bên ngoài khẽ “gâu” một tiếng, lập tức mấy con ch.ó khác cũng nhẹ nhàng dậy, chuẩn bước tới.
Ngay lúc , từ trong sân truyền một tiếng “gâu” trầm vang, đầy uy lực.
“Gâu!”
Âm thanh đó cực kỳ dày và nặng, khác với tưởng tượng về tiếng chó sủa bình thường.
Tài xế ngẩng đầu , lập tức sững .
Chỉ thấy trong sân, một con ch.ó to cỡ như hổ đang chậm rãi bước .
Thao Dang
Cơ thể nó cao lớn đến kinh ngạc, mỗi bước cơ bắp chuyển động rõ rệt, khiến nín thở. Ánh mắt nó đảo qua lạnh lẽo, đầy áp lực, như thể bất cứ lúc nào cũng thể nhảy bổ tới cắn đứt cổ họng khác.
Nhìn cái hàm răng ... khi thật sự cắn đứt thật!
Bác tài c.h.ế.t trân tại chỗ, nhúc nhích nổi.
Trong đầu ông lúc chỉ một câu lặp lặp :
“Xảy chuyện lớn , xảy chuyện lớn , chuyện lớn thiệt …”
Phải là chuyện lớn đến mức nào, mới cần dùng đến lực lượng an ninh hùng hậu như thế ?
Lại là nhân vật lớn đến mức nào, mới cần trang kiểu bảo vệ ẩn mật và hiếm thấy như thế?
Là dân thường đầu bạc răng long, cả đời ông chỉ xem qua phim như ‘X Lang’ với ‘Bắn tỉa’ thôi!
Còn sâu hơn nữa, ông dám tưởng tượng.
Lúc đầu , thấy hai mươi mấy thanh niên to cao vạm vỡ đang nghiêm túc bên cạnh...
Chậc!
…
Kiều Kiều lúc đang trong bếp thêm một mẻ ớt chưng dầu mới, tiếng dầu nóng “xèo xèo” che hết tiếng động ngoài sân, mãi đến lúc xong mới từ từ bước .
Còn Lục Xuyên thì vẫn đang công việc hàng ngày của . Với tính kỷ luật cao, nếu thành nhiệm vụ, tuyệt đối để mấy chuyện bên ngoài ảnh hưởng.
Cho nên, chẳng ai chu đáo nhắc Kiều Kiều một tiếng, khiến bỏ lỡ “thời khắc đầu tiên”, giờ đây vô cùng tiếc rẻ.
Lúc tới nơi, hơn chục con ch.ó vui vẻ ùa lên, chạy tung tăng khắp sân, thỉnh thoảng còn dí mũi ngửi những mới đến, rõ ràng là đang tò mò.
Người nhà họ Tống lúc cũng tới cổng.
Vừa qua, mắt là cả hàng thanh niên trẻ tuổi cao ráo như hàng cây dương thẳng tắp, thôi thấy sảng khoái vô cùng!
Dù vài diện mạo xuất sắc, nhưng tinh thần tràn đầy, cũng thuận mắt hơn khác.
Trần Nguyên đưa tay đặt sát bên chân, hít sâu một , bước lên phía , chìa tay với cô gái từng xuất hiện trong video, trông như là chủ nhà: Tống Đàm, :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1213-bao-ve-bi-an-2.html.]
“Chào cô, là Trần Nguyên, đến báo danh.”
Tống Đàm ngẩn , mỉm bắt tay . Sau đó hỏi: “Đường xa vất vả . Chắc ăn sáng đúng ? Vào ăn , đồ đạc để lát ăn xong sắp xếp.”
Nói xong sang bác tài bên xe buýt, đối phương rõ ràng ý định rời .
Mà để lặng một bên thì đúng phép lịch sự tiếp khách ở nông thôn.
Ngô Lan lập tức niềm nở chào đón:
“Anh tài, ăn chút gì ?”
Tấm lòng hóng chuyện của bác tài lúc như lửa cháy rừng rực, ông nóng lòng đến mức chẳng buồn khách sáo nữa, chỉ tượng trưng đẩy nhẹ:
“Thế chứ…”
Vừa xong kịp để Ngô Lan phản ứng, ông ba bước thành hai bước lon ton chạy theo :
“Vậy thì phiền nha. Để lát nữa để điện thoại, cần xe cứ gọi , đảm bảo giá rẻ nhất, mấy em thử xem, sáng nay tính giá thấp nhất ?”
Lúc xuống xe, ông nhận chuyển khoản 500 tệ, rõ ràng là mức giảm thương lượng, nên giờ chuyện tự tin.
Nghĩ một lúc, ông còn nhấn mạnh thêm:
“Yên tâm , kín miệng lắm! Biết giữ bí mật đó!”
Ngô Lan chút mơ hồ, thuê một chiếc xe mà cũng cần giữ bí mật ?
bà vẫn rút điện thoại ghi : “Được, cần thì chắc chắn sẽ gọi , nào, ăn . Đồ ăn ở trong bếp, thích gì thì tự lấy nhé.”
Sân nhà quả thực rộng rãi, cả một nhóm bước mà hề thấy chật chội chút nào.
Ngay cả gian bếp cũng rộng và sáng sủa.
Bàn bếp và bàn chuẩn món ăn phía đều lớn sạch sẽ, các loại nguyên liệu bày biện cẩn thận, dễ lấy dễ dùng.
Bên cạnh còn cả thau lớn đựng bánh bao, bánh gạo và cháo.
Chỗ , mùi thơm đặc trưng của ớt đang lan tỏa khắp nơi, mê hoặc lòng .
Kiều Kiều đang vớt bún từ trong nồi , còn nghiêm túc hỏi: “Ai ăn bún nào? Nếu ăn bún nước chua thì là dãy bên trái nha.”
Nhìn dáng vẻ đó thì rõ ràng là chuẩn kỹ lưỡng, chẳng hề xuề xòa chỉ vì là bữa sáng.
Trần Nguyên và trong lòng đều thấy ấm áp, lúc liếc cùng mỉm với Kiều Kiều, chân thành :
“Cảm ơn em, vất vả .”
Woa, lời chính thức quá ! Hình như ai từng với Kiều Kiều những lời như thế bằng giọng điệu như cả!
Thế là mắt Kiều Kiều bỗng sáng rực lên, bắt chước dáng vẻ thường ngày của Lục Xuyên, vẻ bình tĩnh, khẽ mím môi để lộ cảm xúc quá rõ, tránh cho thấy còn non nớt.
Sau đó bật bếp, đổ dầu: “Để em chiên mỗi một quả trứng nha! Với... ừm, ba miếng ba chỉ chiên nữa nhé.”
Ngô Lan ngang qua, đây đều là những nhân sự quan trọng trong nhà, đành cố gắng nhịn đau lòng, giả vờ như trứng gà bây giờ giá bao nhiêu.
nghĩ , mấy món món nào rẻ chứ… Haiz, ăn là cứ ăn thôi. Các trai trẻ như thế , ngàn dặm đường chỉ để một nhân viên bảo vệ...
Ai cũng dễ dàng gì.
Nghĩ , bà với Kiều Kiều:
“Bọn họ đều là thanh niên to cao thế , ba miếng thịt đủ no? Cắt thêm mấy miếng nữa .”
Nói xong nhanh chóng sang phía giải thích:
“Bữa sáng cho các cháu ăn đồ ngấy quá, đến trưa nhé, đầu bếp Tưởng ở nhà ăn núi sẽ đến, tay nghề , khỏi !”
“Dì còn dặn riêng , hôm nay nấu sườn hầm và thịt kho tàu, đến lúc đó cứ ăn thoải mái!”
“Đừng khách sáo! Nhất định đừng khách sáo nha!”