Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 433: Thu mua dược liệu.

Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:46:30
Lượt xem: 389

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình luận bên thật đa dạng, phần lớn là những đang mê mẩn với khung cảnh huyền ảo , khác thì lặng lẽ thưởng thức mà để lời nào. Tất nhiên, cũng thiếu những điên cuồng đó là nơi nào…

Những kiến thức khoa học xen lẫn trong các bình luận, tuy phong cách khác nhưng chẳng mấy ai chú ý đến.

Lúc , những tin nhắn tìm mua hàng hóa lẫn trong hàng ngàn bình luận, càng trở nên mờ nhạt hơn.

[Trái kim tử thật , chắc chắn phối thuốc sẽ . Phiền bạn cho hỏi đây là ở ? Mình đến bàn chuyện thu mua.]

---

Hoa Thành

Tại vùng ngoại ô, trong một ngôi nhà nông thôn mới xây, một cô gái trẻ hơn 20 tuổi mặc đồ thể thao đơn giản, buộc tóc đuôi ngựa thấp, đang chăm chú dán mắt màn hình điện thoại, liên tục mới trang.

Trên trang mà cô liên tục mới, nhiều tin nhắn riêng gửi nhưng nhận hồi đáp:

[Xin chào, là bác sĩ. Cho hỏi hình ảnh và video về trái kim tử là ở ? Có thể chia sẻ địa chỉ ?]

[ đến để ngắm hoa, đến để bàn chuyện thu mua. Xin hãy trả lời.]

[Có thù lao. Địa chỉ và tọa độ chính xác, trả 500 tệ.]

Cô gái càng mới trang nhiều hơn, nhưng hơn một tiếng đồng hồ trôi qua mà phía bên vẫn im lặng.

Cô thở dài, khuôn mặt trắng trẻo thoáng hiện chút âu lo.

Ngay lúc đó, tiếng đập cửa “thình thình thình” vang lên, khiến cô nhíu mày thật sâu.

“Đông Đông! Quách Đông Đông! Con định cần nữa ? Mẹ vất vả nuôi con từng chút từng chút, bây giờ con thế … con lấy mạng của !”

Quách Đông đó bất động, vẻ mặt hiện rõ sự thờ ơ, lãnh đạm.

Ngoài , giọng lóc đầy cảm xúc vẫn ngừng:

“Quách Đông Đông, con đúng là học nhiều đến mức trái tim cũng cứng rắn ! Học nhiều để gì? Con thật ích kỷ!”

“Con lớn chừng , kết hôn, sinh con… con bảo giấu mặt đây?”

“Con trong làng thế nào … Kiếm tiền ích gì? Con gái kiếm nhiều tiền để gì? Con 32 tuổi , con kết hôn, con hổ ?”

“Dì ba giới thiệu đối tượng cho con, con xem thái độ của con ! Con đắc tội hết tất cả họ hàng, để trong làng bằng ánh mắt khinh miệt thì con mới hài lòng ?”

“Quách Đông Đông! Con đây! Hôm nay sửa chữa cái tính của con. Bác cả, bác cả, đây xem! Con bé còn khóa cửa! Mở khóa !”

Quách Đông đầu cánh cửa, đồng hồ. Lúc , cuối cùng cô quyết định!

Cô bật dậy, mang theo giấy tờ tùy , điện thoại, máy tính và sổ hộ khẩu, nhét tất cả chiếc túi đeo bên .

Thao Dang

Sau đó, cô quanh căn phòng đầy tủ thuốc, trong mắt hiện rõ vẻ nỡ. cuối cùng, cô vẫn chọn vài ngăn tủ, cẩn thận lấy những dược liệu quý bên trong , bọc kỹ xếp đáy balo.

Chiếc túi đeo vốn dĩ khá to giờ đầy chật, máy tính xách tay thể nhét nữa.

Cô nghiến răng, cầm chiếc tủ đầu giường lên, đập liên tục, đổ một cốc nước lên… cho thứ vỡ nát, khói bốc lên, còn cứu vãn nữa. Sau đó, cô lấy chân đá đống tàn dư gầm giường.

Tiếng ồn ngoài cửa ngày càng lớn.

Quách Đông đeo balo lên, chuẩn mở cửa.

khi , cô cúi đầu quần áo của , xoay , một chiếc váy, đôi giày trắng ngoan ngoãn năng động.

Cô thả tóc xuống, thậm chí còn tô thêm son.

Trang điểm xong xuôi, bên ngoài quả nhiên vang lên giọng bác cả:

“Đến đây, đến đây, để xem cái ổ khóa, Đông Đông bây giờ, thật là thể thống gì, tránh xa chút để xem cạy …”

Ông vặn khóa cửa, vẻ mặt đầy khó chịu và mất kiên nhẫn như thường ngày.

“Được, , , con coi mắt là chứ gì, đợi chút, để con mua đôi giày cao gót .”

Người ngoài cửa đang cầm cái kìm sững một giây, đó mới phản ứng kịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-433-thu-mua-duoc-lieu.html.]

“Mày coi mày kìa! Người điều kiện như , chê mày lớn tuổi mà còn cao.”

Bác cả, mặt đầy vẻ “con nhỏ hiểu chuyện”. Quách Đông cũng chẳng thèm mềm giọng, chỉ liếc .

Mẹ cô cũng sững , nước mắt còn kịp lau khô, xong thì đánh giá cô một lượt, đột nhiên cuống lên:

“Mua cái gì mà giày cao gót! Mày vốn cao lêu nghêu , giày cao gót còn cao hơn cả Cao Cường mất… Cứ thế lắm …”

Quách Đông: …

Nói nhỉ?

chuẩn tâm lý từ , cô vẫn cảm thấy cạn lời.

Cô, Quách Đông, 32 tuổi, cao 1m68, gọi là "cao lêu nghêu"? Không xứng đôi?

Ồ, hiểu .

Mặt cô vô cảm, cái mai mối , xem chỉ tật cờ b.ạ.c như bạn cô , mà còn thấp hơn 1m68…

lầm .

Quách Đông thoáng lộ vẻ hối hận trong mắt, đang định tìm cớ chuồn thì cô tiếp tục soi mói:

“Ai chà, cái váy nhăn nheo quá ? Lại còn là caro đen nữa, chẳng chút nào. Đi mua cái màu đỏ , cho tươi tắn.”

Quách Đông suýt nữa bật , cố nhịn , đó nhanh chóng gật đầu:

“Được , con thị trấn mua , lát về hẹn thời gian.”

Nói xong, cô đeo túi lên thẳng.

Những bà con hàng xóm bu xem náo nhiệt…

cũng , con gái nhà họ Quách khí chất cũng phết, cái váy caro kìa, eo thon ghê !

Quách Đông, eo thon, ung dung lên xe buýt, mất nửa tiếng đến thị trấn, đó trả thêm 50 tệ cho tài xế xe riêng để đợi khách, một đường phóng thẳng lên thành phố.

Vừa xuống xe ở bến, cô do dự cửa tiệm tiện lợi, định bước thì điện thoại bất ngờ rung lên!

Vừa , hóa là loạt tin nhắn trả lời Douyin, giờ mới hiển thị:

[Hả? Thu mua dược liệu? Thật ?]

[Thật cho 500 tệ á?]

[Thôi thôi, vì vụ mà mất tiền hoa hồng thì đáng, thế , hoa nhà trồng, để hỏi xem thể cho địa chỉ .]

[À, hỏi , thôn Vân Kiều, trấn Thanh Khê, thành phố Vân Thành, nhà họ Tống, nhà họ ở trong thôn cũng tiếng, cô cứ đến là .]

[À, đây. 156xxxxxxxx.]

Đối với khác, lẽ đây chỉ là một câu tiện tay , nhưng đối với Quách Đông, đây là cơ hội giúp cô hạ quyết tâm!

Vân Thành?

Vân Thành chẳng là thành phố bên cạnh ?

Vừa còn ! Cô nắm c.h.ặ.t điện thoại, định tiệm tiện lợi mua đồ, nhưng đúng lúc , điện thoại rung lên nữa.

“Đông Đông, con thị trấn mua đồ ? Sao xe về thị trấn thấy con? Chú của Cao Cường lái xe buýt đó nha!”

Nghe xong, bộ lông tơ Quách Đông đều dựng !

Giờ cô chẳng buồn mua gì nữa, cũng bước bến xe mà lao thẳng đường bắt taxi.

“Bao xe, một thôn nhỏ thành phố Vân Thành, ngay bây giờ.”

Tài xế cô một cái: “Được thôi, cao tốc mất hai tiếng, xong thôn… Lúc về chắc chạy đêm , 1000 tệ.”

Loading...