Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 469: Rơm đậu nành và nấu rượu.

Cập nhật lúc: 2025-02-07 18:25:46
Lượt xem: 351

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rơm đậu nành phơi khô thì nhỉ...

Tống Tam Thành cất cao giọng:

“Đàm Đàm, đống cây đậu cũng kha khá đấy. Hay là con hỏi thử lão Lý xem, bò nhà ông ăn ?”

Nếu ăn thì vài hôm nữa kéo hai sọt sang cho lão, điều thứ cứng, lão tự nghĩ cách băm nhỏ mới cho bò ăn .

Giờ cả thôn chỉ mỗi một con bò, mà nó cũng già lắm . Tống Đàm lập tức gật đầu:

“Không cần hỏi ạ, đợi khi thu hoạch xong đậu, rơm còn cứ mang hết cho ông .”

Rơm đậu nành chứa khá nhiều chất dinh dưỡng, thức ăn cho bò qua mùa đông là quá hợp lý. Dù thì, chỉ bấy nhiêu thôi, chẳng đủ phân bón . Mấy thứ khác thể phân bón đầy đấy.

Thôi thì cứ để hết cho con bò già .

Dẫu đến tháng Mười Một là trời bắt đầu lạnh, đến tận tháng Ba năm mới dần dần ấm , mùa đông chẳng bao nhiêu cỏ lá cho nó ăn.

---

Sau khi xử lý xong đậu nành, ông chú Bảy ngó đồng hồ gọi Kiều Kiều:

“Lát nữa bắt đầu nấu rượu đấy, con định livestream ?”

Kiều Kiều cảnh giác ông:

“Hôm nay xong luôn ạ?”

“Được.”

Chuyện ông chú Bảy vẫn đảm bảo .

Kiều Kiều cuối cùng cũng yên tâm, lập tức mở livestream mà thêm lời nào.

Thao Dang

[ thấy cái gì thế ? Chủ kênh dạo hăng thế ?]

[Ý là chăm chỉ quá đấy, quen nổi luôn.]

[Hôm nay nấu rượu xong luôn chứ? Nếu mà chia phần nữa chắc chịu nổi !]

[Tới tới , tần suất livestream cao thật đấy!]

Lúc , Kiều Kiều cái thùng gỗ to hôm qua, vẻ mặt nghiêm túc:

“Rồi, cao lương của chúng ngâm xong.”

Cậu liếc đồng hồ:

“Ngâm 20 tiếng . Ông chú bảy bảo trời nóng thì cần ngâm lâu quá. Giờ chúng mở nắp xem nào.”

Mở nắp thùng cũng tốn kha khá sức, đến khi bật , nước ẩm ướt phả mặt. Ông chú bảy thò tay vốc một nắm cao lương lên, thấy hạt bung nở, bèn bảo Kiều Kiều dùng tay bóp thử:

“Thấy ? Bóp một cái là nát ngay. Đến mức là ngâm đạt , nếu còn cứng thì ngâm thêm.”

“Mùa đông nhiệt độ thấp, nước nguội nhanh, ngâm đủ 24 tiếng. Nào, nhóm lửa nấu nước !”

Kiều Kiều vội vàng dựng điện thoại lên một góc, một nữa bước trạng thái nhập tâm, nhanh chóng đặt cái nồi hấp khổng lồ lên bếp múc hết cao lương ngâm cho nồi.

“Chờ đến khi nước sôi bốc lên…”

Thất biểu gia bỗng dưng khựng .

Một lát , ông mới tiếp:

“Hồi xưa bọn mua nhiệt kế khó lắm, dựa cảm giác. Lần đo nhiệt độ bằng nhiệt kế mới với con... Lần thì cứ chờ bảo là con đồng hồ ghi , thế là xong.”

Kiều Kiều gật đầu lia lịa, còn trong livestream thì bắt đầu rôm rả bình luận.

[Hiểu . Đây chính là kinh nghiệm của lão làng!]

[ cứ thắc mắc ông nghiêm túc thế, thỉnh thoảng còn lấy nhiệt kế đo nữa…]

[Công nghệ đúng là ảnh hưởng đến kinh nghiệm thực tiễn !]

[Làm rượu thật sự là sai một ly, một dặm.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-469-rom-dau-nanh-va-nau-ruou.html.]

[Ngày xưa mấy thứ , vẫn thể ủ rượu ngon.]

[ phủ nhận là rượu ngon, nhưng chắc chắn nồng độ cao , vì chưng cất vẫn là vấn đề lớn mà...]

Bình luận trong phòng livestream nổ rôm rả.

Lúc , Kiều Kiều chăm chú đồng hồ một lúc lâu, chờ đến khi ông chú Bảy ước chừng thời gian, gật đầu bảo:

“Được .”

Cậu liếc đồng hồ, đó nghiêm túc thông báo:

“Các bạn nhỏ cho kỹ thời gian nhé, khi nước bốc lên thì hấp 30 phút.”

“À đúng ,” ông chú Bảy bổ sung, “Lần chúng hấp một mẻ lớn, nồi cũng to, nên cần đến nửa tiếng. Nếu chỉ một ít chơi chơi thì 15 phút là đủ . Nào, bưng cao lương xuống , lấy quạt thổi cho nguội, chờ đến khi ’ thì đem đo nhiệt độ…”

Quá trình cực kỳ lỉnh kỉnh, nhưng Kiều Kiều học cẩn thận, chẳng hề thấy phiền.

Đến khi ông chú Bảy bảo , nhiệt kế, nghiêm túc dặn dò:

“Các bạn nhỏ nhớ nhé, nước ở nhiệt độ 85°C!”

Tiếp theo là đổ nước cao lương, trộn đều, đậy kín , ủ tiếp 15 phút.

Sau đó hấp hai, để nguội…

Trong lúc đó, ông chú Bảy còn dặn dò:

“Kiều Kiều, bưng một chậu vỏ trấu qua đây, rửa sạch , 370 cân cao lương thì cho 37 cân vỏ trấu là .”

Rồi tiếp tục trộn men rượu, trộn men rượu, gom thành đống để đường hóa, đậy vỏ trấu lên

Đến khi hai mồ hôi đầm đìa, cuối cùng ông chú Bảy mới thở một thật dài.

“Xong , giờ chờ nửa ngày đến một ngày, ngửi thấy mùi thơm ngọt, thấy xuất hiện lớp lông trắng như nấm mốc thì thể đem ủ trong hầm .”

Lúc , bình luận trong phòng livestream vơi thấy rõ.

Trương Yến Bình tranh thủ liếc , giật nảy , nghĩ bụng: Lần Kiều Kiều rớt mất fan ?

xem. Ơ? Sao giảm mà còn tăng?

Một lúc lâu , cuối cùng mới một dòng bình luận lười biếng trôi qua:

[Chủ kênh xong hết ? ⊙o⊙ ngủ quên mất luôn!]

[Trời ạ, ngủ ngon quá!]

[Ủa? Vừa tỉnh dậy là xong ?]

[Nếu do tiếng đảo trấu cuối cùng mạnh, chắc còn ngủ tiếp….]

[Cái dễ ngủ quá, sẽ lưu để mất ngủ bật lên xem .]

Trương Yến Bình: …

Ừm… Kết quả khác tưởng tượng, nhưng chung quy thì cũng sai biệt lắm.

Tắt livestream xong, tò mò gần hỏi:

“Ông chú Bảy, mai là uống ?”

“Đừng thế.” Ông chú Bảy ha hả, “Mai mới dậy mùi thơm, đó trộn đều bã rượu lên. Đến lúc đó đựng trong thùng đào một hầm ủ cũng , nhưng lên men ít nhất 20 - 30 ngày mới xong.”

Tống Đàm cũng tới, tò mò đống vỏ trấu và cao lương mặt, hề do dự luôn:

“Đã dùng phương pháp thủ công thì tất nhiên là đào hầm ủ , chúng mua sẵn chum sành mà? Ngày mai rửa sạch, đào xuống rãnh vườn hầm ủ là xong.”

“Được.” Ông chú Bảy đống bã rượu, “Để mai xem tình hình, nếu mùi thơm ngọt là rượu thành công. Còn nếu mùi rượu mạnh quá, thì tức là quá lửa , vị sẽ ngon lắm, khỏi cần phí công đào hầm gì.”

Tống Đàm liếc ông một cái, nghĩ bụng: Nếu ông chắc chắn, thì dám xử lý sạch cả 300 cân cao lương ngay một lượt thế ?

Toàn bộ cao lương của năm nay đều ở đây, mà nhà cũng chỉ vài uống rượu thôi. Nếu ông thật sự nắm chắc, ông nỡ hết một ?

Lúc , ông chú Bảy chống tay lưng, vòng vòng trong sân, bất chấp cái nắng gắt, cuối cùng vẫn giấu nổi sự mong chờ và vui sướng, hăng hái hỏi:

“Kiều Kiều, ăn bắp non ? Nếu ăn thì chúng bẻ một giỏ về.”

Loading...