Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 501: Dưa hấu và đào.

Cập nhật lúc: 2025-02-14 18:44:07
Lượt xem: 381

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên , thấy Ngô Lôi lên lầu hùng hổ như thể cam lòng, chắc là liên lạc với Lệ Lệ, Tống Đàm lập tức lấy điện thoại gọi cho mợ cả:

“Alô, mợ cả! Hình như Ngô Lôi đang giận dỗi với Lệ Lệ…”

“Không , nhà cả, mấy chuyện gì…”

“... Con nghĩ, lỡ cầm tiền lén tìm Lệ Lệ thì , nên con cách . Con là lấy lương của mua 10 thùng đào, 8 thùng gửi về cho mợ, 2 thùng để cho Lệ Lệ…”

“... Ôi dào, thế thôi chứ con nhận tiền cực khổ của … Con cũng tính gửi cho mợ với dì Hai mỗi hai thùng mà…”

“... đúng đúng… nhưng mợ nhớ đừng để lộ nhé… cứ giả vờ là mợ gửi, tiền con nhận, thực tế thì 2500 tệ tiền đào đó mợ chuyển cho con giữ …”

“... Vườn nhà , gửi nhiều… ăn vài quả cho tươi mới thôi ạ… Tiền bạc gì chứ…”

Trương Yến Bình bên cạnh cảnh giác Tống Đàm, chờ cô cúp máy mới săm soi: “Đừng với cũng 5000 tiền lương, em chia một nửa cho nhé?”

Tống Đàm: …

Cô chân thành : “Anh Yến Bình, niềm tin giá trị bản chứ. 2500 là giá tình đó!”

---

Tám giờ tối.

Màn đêm cuối cùng cũng buông xuống ngôi làng nhỏ nơi núi sâu.

Ngay lúc , ông chủ Tiền chờ đến dài cổ, bàn ăn đầy ắp món ngon cùng chiếc tủ lạnh đóng chặt, cuối cùng cũng nhận điện thoại từ ông chủ Vương.

xem bản đồ thấy sắp đến , nhiều nhất mười phút nữa!”

“Tốt quá quá!”

Ông chủ Tiền kìm nữa, chạy vội đến tủ lạnh, ôm một quả dưa hấu nặng gần 10kg, đầy mong đợi :

“Anh đến trễ thế , chắc chắn đói bụng . Hay là chúng cắt dưa hấu !”

Cả đám: … Đào ngon ? Ăn đào mà còn nghĩ đến dưa hấu nữa ?

Không thể thống gì.

thôi, ông chú Bảy vẫn nhanh nhẹn lấy con d.a.o chuyên cắt dưa hấu , dứt khoát bổ đôi!

Ngay khoảnh khắc đó, trong nhà bỗng vang lên một tiếng “cạch” nhẹ, tiếp theo là bóng tối bao trùm tứ phía.

Mọi c.h.ế.t lặng.

“Mất điện !”

Kiều Kiều hét lên, đó ỉu xìu hỏi: “iPad hết pin … tối nay con xem phim kiểu gì đây?”

Tống Đàm chớp chớp mắt đầy mơ hồ.

Nhìn sang bí thư Tiểu Chúc bên cạnh, thấy cô bước ngoài sân, lâu :

“Cả làng tối thui, chắc là chỗ nào hỏng đường dây , dù cũng đang mùa hè mà.”

Lúc Tống Đàm mới sực nhớ, cứ đến cao điểm sử dụng điện mùa hè, làng cúp điện bất thình lình.

Ôi chao, về nhà gần nửa năm , từng cúp điện nào, cô quên luôn chuyện !

Kiều Kiều thì phản ứng nhanh hơn: “Con lấy đèn pin!”

Trương Yến Bình thì điện thoại, mừng rỡ : “May quá, còn đầy pin.”

Điện thoại của Tống Đàm chỉ còn 20% pin: …

Dù ban đêm cô tu luyện, thể chơi lâu , nhưng điện mà chơi và mất điện thể chơi, đó là hai chuyện khác !

Xa xa, ngôi làng dần trở nên náo nhiệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-501-dua-hau-va-dao.html.]

Mới tám giờ tối, trời sập tối hẳn, giờ nhiều mới tan về nhà ăn cơm xong.

Trời nóng, nóng ban ngày còn tan, quạt điều hòa thì khó mà ngủ nổi, thế nên chỉ thể quạt tay, mang dép lê, chậm rãi loanh quanh trong làng tán gẫu.

Thỉnh thoảng còn tiếng “tách tách” của vợt muỗi điện.

Trên cao, vầng trăng lưỡi liềm treo lơ lửng, ánh sáng mờ ảo, phản chiếu lên con đường một màu trắng nhàn nhạt. Khắp bốn bề là núi đồi đen kịt, gió nóng giữa hè bốc lên hầm hập, khiến bầy muỗi vo ve càng thêm inh ỏi.

Bên tường viện, một bó ngải cứu vẫn cháy âm ỉ như thường lệ, bởi vì năm nay nhà muỗi, nhất trí cho rằng do ngải cứu chất lượng , hiệu quả mạnh, thế là mỗi tối đều đốt một bó trong sân, đến khi ai nấy đều xong việc mới thôi.

Tống Đàm hạ quyết tâm: “Phải mua cái máy phát điện gia đình mới .”

Đường sá , điện cũng chập chờn... Haiz!

Bí thư Tiểu Chúc ho nhẹ một tiếng: “ gọi điện hỏi xem khi nào sửa xong…”

lúc , tiếng động cơ xe từ xa vọng tới.

Không lâu , ánh đèn pha từ đằng xa dần dần tiến gần, cuối cùng chậm rãi dừng đất trống cổng.

Người đàn ông trung niên trong xe ngập ngừng bước xuống, khắp bốn phía tối om, ngay cả bước chân cũng phần cẩn trọng hơn.

“Đây là… mất điện ?”

Cảnh tượng lạ lẫm gì với ông .

Kiều Kiều liếc đàn ông xa lạ đến, ngóng trông Tống Đàm: “Chị ơi, em bắt đom đóm ?”

Mấy năm gần đây, đom đóm trong làng cũng ít dần. năm nay, sân vườn nhà họ, lấp lánh những chấm sáng nho nhỏ, Kiều Kiều thèm thuồng từ lâu.

Chẳng qua ban ngày việc, tối còn bài tập, còn xem tivi, thật sự chẳng thời gian. Hôm nay thấy mất điện, nhóc kiềm chế nổi nữa.

Tống Đàm bật : “Được, . cẩn thận đấy, đừng bắt nhầm côn trùng độc.”

Đom đóm con bay lơ lửng giữa trung, con đậu lá cây.

Mấy con bay thì cũng xinh xắn, nhưng mấy con đậu khiến nổi cả da gà. Chỉ trẻ con mới sợ thôi.

Còn như Tống Đàm, một trưởng thành từng tận mắt thấy hình thật sự của đom đóm, thì xin kiếu, rùng hết cả .

Lúc , ông chủ Tiền cuối cùng cũng vội vã bước từ trong nhà, thấy tới liền oán trách: “Lão Vương! bảo ông đến sớm mà! Ông xem , dây dưa đến tận bây giờ!”

Thao Dang

“Thấy ? Mất điện đấy?”

“Nghe ông cứ như là do mất điện .” Ông chủ bên cũng chẳng vui vẻ gì: “Dù đào ngon đến mấy, nửa đêm nửa hôm thì cái gì? vốn định sáng mai mới tới…”

Sáng mai mới tới? Thế chẳng ông đây ăn dưa hấu ?

Ông chủ Tiền quýnh lên, vội vã vỗ vai đối phương: “Nào nào nào, ăn dưa . Đường xa tới đây, chắc ông cũng nóng nực khát nước lắm nhỉ?”

Ông chủ Vương: …Thật thì hề.

Xe điều hòa, ông còn mang theo nước , ngoài việc đường xóc nảy một chút thì chẳng gì bất tiện cả.

còn kịp , tay nhét ngay một miếng dưa hấu mát lạnh, hương thơm tươi mát đặc trưng của dưa phả thẳng mặt, khiến ông cảm giác như ngâm trong nước giếng mát rượi, đến cả xương cốt cũng như đang phát tiếng thở phào sảng khoái.

Chưa kịp suy nghĩ gì thêm, cơ thể ông phản ứng nhanh hơn não bộ, lập tức cắn ngay một miếng!

Hương vị …!!!

Còn kịp hồn cú sốc, thấy ông chủ Tiền bên cạnh ôm đầu tiếc nuối: “Ôi ôi ôi mà ngon thế ! Sao mà ngon thế ! Cái với đào cùng một đẳng cấp luôn!!”

“Cô em gái, dưa hấu bao hết ?! Giá cả cứ báo !!”

Tốt lắm!

Vừa ăn dưa hấu, ông chủ Vương ông chủ Tiền mất sạch thế chủ động của một tay buôn.

Tuy đến muộn, nhưng cả!

Loading...