Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 563: Tôm đồng bé tẹo.
Cập nhật lúc: 2025-02-24 04:19:23
Lượt xem: 355
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không ông chú Bảy kỹ quá , mà thật sự trong hai xô tôm đồng , một phần nhỏ đến mức khó tin.
Loại tôm ở vùng vốn lớn, dù trưởng thành hết cỡ cũng chẳng to bằng ngón út của lớn.
Mà giờ xô, mấy con to thì cũng xấp xỉ ngón tay, nhưng phần nhiều bé tí xíu, cả đuôi lẫn râu cộng còn đến một centimet!
Mấy con to con nhỏ mà cứ thế đổ hết nồi, lửa nấu khéo là hỏng bét hết!
Ông chú Bảy thể chịu .
May mà thím Liên Hoa nhanh nhẹn, ông chú Bảy là hiểu ngay.
Lúc , bà với bà thím Bảy ghế đẩu nhỏ, dùng rổ rá hớt từng nhúm tôm , vớt chọn lọc cuối.
Thao Dang
Đợi chắc chắn nhầm lẫn nữa, mới bỏ chậu nước sạch bên cạnh, lát nữa còn đem đãi.
mới chọn xong một xô, thấy Tăng Hiểu Đông và Tề Lâm khiêng thêm một xô khác .
Lần qua, trong xô là cá trắng nhỏ cỡ mười centimet! Dày đặc, nhảy tanh tách đầy sức sống.
Vảy cá trắng tinh ánh mặt trời buổi sớm, ánh lên một màu óng ánh tươi mới, mà chỉ ăn ngay!
Lúc , giáo sư Tống cũng yên nữa, bèn dứt khoát xách ghế qua, cầm theo một con d.a.o nhỏ:
"Để giúp một tay."
Ngô Lan vội ngăn : "Ây da, thôi ạ, cẩn thận đừng để đứt tay!"
Giáo sư Tống ha hả, hiếm khi cảm giác tự hào dâng lên trong lòng, liền chìa tay cho bà xem:
"Nhìn tay , đầy vết chai thế , d.a.o nhỏ cứa cũng chắc đứt nổi !"
thật!
Ngón tay ông to, da ngăm, lòng bàn tay và đầu ngón tay còn hằn lên một lớp chai dày thấy rõ, đúng chuẩn dáng vẻ của việc tay chân lâu năm.
Lúc , Ngô Lan cũng nghẹn lời, chỉ ông với vẻ kính nể:
"Các giỏi thế mà vẫn chịu khó việc ?"
Bà nông cả đời, chuyện cày cấy là lẽ thường, nhưng mặt bà đây là giáo sư Tống, từng lên cả bản tin!
Theo lý mà , nhà biệt thự rộng rãi, danh tiếng lẫn tiền tài đều đủ cả, mà vẫn chịu dấn bùn đất…
Trong suy nghĩ đơn giản của Ngô Lan, kiểu như thật đáng kính trọng.
Giáo sư Tống thoải mái: "Là vì việc cật lực suốt bao nhiêu năm mới ngày hôm nay đấy."
"Với , chúng suốt ngày chỉ ăn với uống, giờ chút việc đáng là bao, cá cũng khá đấy…"
Vừa , tay ông thoăn thoắt cầm d.a.o rạch nhẹ một đường bụng cá, đợi m.á.u chảy , ngón tay linh hoạt thọc lấy sạch nội tạng…
Giáo sư Tống tự nhận, dù hiếm khi cá, nhưng động tác vẫn gọn gàng trôi chảy.
Thế mà, khi ông ngẩng đầu lên, thấy Ngô Lan đối diện, chẳng thèm dùng dụng cụ gì cả, chỉ bẻ nhẹ cái đầu cá, đó hai ngón cái bóp một cái ngay bụng cá, lập tức lôi một đường ruột gọn gàng…
Dường như cảm nhận ánh mắt của ông, Ngô Lan còn ngẩng lên, ngượng ngùng: "Dân quê chúng cá thô chút…"
Giáo sư Tống sững , bật .
Ông dứt khoát nữa, cúi đầu tập trung tiếp phần của .
Không bao lâu , khi ông ngẩng lên , cả sân tràn ngập một mùi thơm lừng.
Hương thơm đột ngột bùng nổ, mà là từng sợi, từng làn bay đến theo gió, đó chậm rãi nhưng mạnh mẽ bao trùm cả sân.
Chờ đến khi nhận , thì hít thở đều là mùi thơm nức mũi .
"Đây là…"
Giáo sư Tống ngẩng đầu.
lúc , Tăng Hiểu Đông và Tề Lâm xách xô bước , sân nhịn mà kêu lớn:
"Thơm quá, thơm quá! Đi giữa đường ngửi thấy , suýt chút nữa bước nổi!"
"Thơm chứ gì?"
Ông chú Bảy ở cửa bếp, mặt mày đầy vẻ đắc ý:
" mà, nước trong ao , nuôi tôm cá kiểu gì cũng ngon hết! còn chẳng nỡ để Tống Đàm bán , ngửi thử xem, mấy con tôm chẳng cần cho gia vị gì, chỉ cần sấy khô thôi mà mùi thơm tuyệt đỉnh!"
"Đợi lát nữa nấu canh, xào rau, nấu cơm bỏ vài con , khi ngon đến mức nuốt luôn cả lưỡi đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-563-tom-dong-be-teo.html.]
Vừa , ông vội vã bếp canh lửa.
Tôm khô kiểu sấy bằng lửa nhỏ, dính nước, dính dầu, sấy chậm rãi từ từ.
Lửa lên, cả con tôm liền chuyển sang màu đỏ nâu tuyệt .
Thật , vì là sấy khô, nên lớp vỏ đỏ còn pha chút đen, xét về hình thức thì mắt lắm.
mà hễ ai ngửi thấy mùi thơm , chắc chắn chẳng ai còn tâm trí để ý đến vẻ ngoài nữa!
Tôm nhỏ sấy cực nhanh, dù dùng lửa nhỏ, ông chú Bảy cũng nhanh chóng vớt phần chín ở trung tâm một bát. Sau đó cầm lấy cái thìa:
“Lại đây, đây, nếm thử xem nào, để coi cần rắc thêm chút muối .”
Còn chờ gì nữa?
Tăng Hiểu Đông và Tề Lâm lập tức quẳng cái xô trong tay, hai lời liền điên cuồng chà xà phòng rửa tay, đó nhanh như chớp xếp hàng mặt ông chú Bảy.
“Để cháu thử! Cháu thử !”
Hai thanh niên cao to, há miệng tranh chẳng khác nào chim non chờ mớm thức ăn, vẻ thèm thuồng y như !
Ông chú Bảy cầm thìa, vốn định cho tiện mà đút thẳng miệng họ, nhưng cái dáng bất chấp hình tượng …
Chói mắt quá!
Ông đành nhanh chóng múc một thìa:
“Đưa tay , để lòng bàn tay, còn đợi đút cho nữa ?”
Thế là mỗi một thìa.
…
Mọi từng ăn mì gói ?
Loại mì gói kiểu cũ, cần đổ gói gia vị .
Lúc còn nhỏ, ăn đến khi chỉ còn chút vụn trong gói, thể nào cũng đổ hết lòng bàn tay, còn sót chút bột gia vị rơi vãi…
Lúc , vươn lưỡi , l.i.ế.m một cái như con tê tê.
Tóm , dáng ăn của hai sinh viên khiến giáo sư Tống nữa.
…
“Trời ơi trời ơi, trời ơi!!!”
Hai gã thanh niên cao to sắp phát vì ngon:
“Sao tươi ngon thế ? Sao ngon như chứ? Đây thật sự là vị của tôm đồng ?”
Ông chú Bảy còn hỏi : “Có cần rắc thêm muối ?”
Thế nhưng hai mắt hương vị cuốn lấy, trong tay , trong miệng cũng , hết lớp đến lớp khác, hạnh phúc ngập tràn, ai buồn trả lời ông.
Thôi !
Ông cụ cất bát về, nghĩ bụng chuyện chuyên môn thể giao cho đám tay mơ .
Sau đó, ông cũng tự múc một thìa nếm thử. Ừm, đúng là tươi ngon đến rụng răng! quả thật nhạt, vẫn nên rắc thêm chút muối.
Đợi đến trưa vẫn thể chừa một đĩa, món tôm đồng rang muối tiêu.
Nhìn sang chỗ bà thím Bảy đang dọn dẹp, thấy trong chậu cũng khá nhiều con to:
“Những con to cũng ít ! Chờ gom đủ một chậu để ráo nước, sẽ chiên giòn luôn.”
Ở bên bờ ao, Yến Nhiên vẫn đang cân cá một cách cẩn thận:
“Hai , đưa cá mà lâu thế về?”
Cô ngẩng lên mặt trời, cúi xuống xem sổ ghi chép:
“Chú, tổng cộng hơn ba trăm cân , xe chú hôm nay chở hết ?”
“Chú đừng lo, Tống Đàm , chở hết cũng , bọn cháu tự ăn cũng , bảo chú đừng áp lực quá!”
Lão Triệu: …
Áp lực cái gì? Ông áp lực gì ?
Áp lực duy nhất của ông chính là tại bọn họ chịu bán cá nhỏ tôm nhỏ chứ aaaaa!!!