Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 570: Nguyên liệu tốt.

Cập nhật lúc: 2025-02-24 04:19:37
Lượt xem: 447

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời nóng bức, dù bảy giờ tối mặt trời lặn nhưng ánh sáng vẫn còn rõ. Dạo gần đây, nhà họ Tống thường ăn tối giờ .

Vừa mới dọn cơm xong, cửa bỗng nhiên một chiếc taxi dừng . Trương Yến Bình lao xuống xe như một cơn gió:

"Ông chú Bảy gì ăn ? Mau cho con nếm thử một miếng, con đói sắp c.h.ế.t !"

Phía , Kiều Kiều hét lớn:

"Anh Yến Bình! Va-li của kìa!"

Vừa , đẩy hai chiếc va-li trong nhà.

Chỉ Tần Quân là vẫn giữ phong thái điềm tĩnh, tiên thanh toán tiền xe, đó kiểm tra hành lý một nữa, mới bình thản chào tạm biệt tài xế.

Tài xế căn biệt thự làng quê một cái, thầm nghĩ: "Một cân một vạn tệ đúng là hái tiền! Xây nhà cũng hoành tráng thật!"

nhà họ Tống thì ngạc nhiên hết sức.

"Yến Bình, con bảo du lịch ? Mới ..."

Ngô Lan tính toán một chút: Chiều hôm xuất phát, tối qua nhà còn tổ chức bắt cá, đến hôm nay...

"Mới hai ngày thôi chứ mấy? Mấy đứa du lịch kiểu gì ?"

Rồi bà nghĩ thêm một chút:

"Có ngại tiêu tiền của Kiều Kiều ? Trời ơi, Kiều Kiều bây giờ hiểu chuyện lắm! Em mời thì các con cứ tận hưởng thoải mái . Mất công bay đến Hải Thành, nào là máy bay, nào là tàu cao tốc, thế mà chỉ hai ngày... Chưa kịp dạo hết bờ biển nữa!"

Theo quan điểm đơn giản của bà, mất công trả tiền vé đắt đỏ thì nhất định chơi cho đáng!

Trương Yến Bình khổ sở đáp:

"Đừng nhắc nữa ạ, đồ ăn bên ngoài khó nuốt quá, hôm nay con còn ăn no đây! Tối nay ăn gì thế ạ?"

"Ăn gì?" Ông chú Bảy hừ lạnh: "Tự nhiên về thêm ba cái thùng cơm, nấu gì thì ăn nấy! Có chịu ăn bánh nướng ?"

Ba gã trai cao to ăn khỏe, chỉ riêng cơm trắng thể chén sạch một nồi cơm điện lớn. Đột ngột về nhà thế , bữa tối đương nhiên chuẩn đủ.

"Ăn! Cái gì cũng ăn ạ!" Trương Yến Bình kén chọn chút nào.

Huống hồ, tay nghề nhào bột mì của ông chú Bảy dạng ! Bánh nướng chấm canh dưa muối cũng là một tuyệt phẩm!

mà...

Tần Quân thoáng sững sờ:

"Trương Yến Bình, báo với nhà là tối nay về ?"

Trương Yến Bình còn ngạc nhiên hơn:

"Cậu cũng ?"

Kiều Kiều đẩy va-li , lớn tiếng :

"Em cũng luôn!"

Thôi xong!

Ba đàn ông cao to, vạm vỡ, ai đáng tin nổi.

Suốt quãng đường dài, họ xác nhận xong bữa tối, lập tức chạy thẳng lên tầng ba tắm rửa quần áo. Đến khi cả đám mặc quần đùi rộng rãi tụ tập ở phòng ăn, lúc mới gặp giáo sư Tống và .

Bọn họ rằng, mấy giáo sư Tống bàn luận về họ xong hết .

Yến Nhiên tinh ý, mấy ngày nay rảnh rỗi việc gì , còn xem phát sóng trực tiếp của Kiều Kiều. Lúc , cô kỹ một hồi chia sẻ tin tám chuyện với :

"Mọi xem , nhóc Tống Kiều, da trắng nõn, thì vẻ thư sinh, nhưng nông giỏi lắm đấy! Tay chân nhóc khỏe vô cùng! xem video thấy xách nguyên một thùng bùn vàng đầy ắp chỉ bằng một tay, mà trông nhẹ như !"

Tăng Hiểu Đông và Tề Lâm lập tức cảm thấy nguy cơ:

"Nhà họ Tống đúng là thể bề ngoài mà đánh giá ..."

So thì, lợi thế lên rừng xuống ruộng của mấy bọn họ cũng chẳng đáng là bao.

Tăng Hiểu Đông còn lẩm bẩm:

"Nhất là Trương Yến Bình, cao lớn, đen nhẻm thế , ở ngoài đồng khỏe cỡ nào! Nghe còn quản cả cửa hàng online..."

Chưa kể, Tần Quân – vẻ trắng trẻo nho nhã – ngoài gia sư cho Kiều Kiều còn kiêm luôn công việc của cửa hàng online nữa.

Trời ơi!

Nhà , ai cũng là cao thủ hết! Vậy thì bọn họ đến đây gì? Chẳng lẽ chỉ để ăn ?!

Mọi , âm thầm quyết định: Tối nay nhất định cái gì đó trò!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-570-nguyen-lieu-tot.html.]

---

Trương Yến Bình ăn uống no nê, chồm hổm hiên nhà gặm dưa hấu rôm rốp, mắt liếc về phía Tống Tam Thành đang thu gom lá khô trong sân, chất đống bỏ túi. Anh nhịn hỏi:

"Chỗ lá là tất cả ạ?"

Tống Tam Thành ha hả:

"Mới một chút thôi!"

Trà non hái chẳng bao nhiêu, nhưng lá già thì gom một cái là cả nắm lớn! Trong sân chỉ từng , nhưng núi vẫn còn bốn phần năm mang về.

Ngoài sân, cành cũng chất thành một đống to tướng.

Trương Yến Bình trầm ngâm:

"Thời tiết mấy hôm nay nóng thế ... chắc thêm hai ngày nữa là thể bán nhỉ?"

"Gần như ."

Ông chú Bảy cũng cầm một miếng dưa hấu, gần :

"Chỗ phơi thêm một ngày nữa là xong. Tống Đàm mua vải màn và túi tự hàn kín, chỉ cần mua thêm nguyên liệu nữa là thể đem bán . mà... Định bán giá bao nhiêu đây?"

Trương Yến Bình bật :

"Còn xem ông chú Bảy chứ! Gói gia vị ướp là dùng một , thể như nước hầm gia truyền, càng nấu càng thơm đây?"

Ông chú Bảy lắc đầu liên tục:

"Nước hầm gia truyền giữ lửa liên tục, vài ngày thêm nguyên liệu mới ."

"Mấy đứa trẻ các , còn ? Chỉ cần chịu nổi lửa bếp là lắm !"

"Mấy nguyên liệu chủ yếu là để trứng ! Nhiều nhất cũng chỉ để một hai ngày thôi. Để lâu hơn thì , sợ hỏng mà là mất vị."

"Chi phí nguyên liệu thế nào ạ?" Trương Yến Bình hỏi kỹ càng.

Ông chú Bảy suy nghĩ một lát : "Nếu mang bán thì loại đơn giản cho mấy đứa nhé. Có đại hồi, lá nguyệt quế, hoa tiêu, thêm một gói muối nhỏ, một gói đường phèn nhỏ…"

"Ta đưa công thức cho mấy đứa, tự mua nguyên liệu về mà tính toán giá cả."

Giáo sư Tống ăn xong, đang dạo, thấy thế thì tinh thần phấn chấn hẳn!

Hình như ông thể phát huy tác dụng !

Lập tức lên tiếng: "Muốn mua nguyên liệu hả? Bên mấy cơ sở nghiên cứu nông nghiệp tự trồng tự bán, giá cao một chút nhưng chất lượng đảm bảo. Có cần liên hệ ?"

Câu thật sự là lý lẽ hẳn hoi!

Các Viện nghiên cứu nông nghiệp lớn nhỏ trong cả nước, cái nào cũng cấp đủ ngân sách. Hơn nữa, kênh tiêu thụ của họ

Nói nhỉ, đúng là khó mà diễn tả.

Vậy nên nhiều giống cây đến giờ vẫn phổ biến rộng rãi, chỉ một ít cơ sở hợp tác và một phần nhỏ thương nhân trồng trọt.

Cũng vì thế mà đầu sản phẩm còn khá hạn chế.

Giáo sư Tống chủ động đề xuất, tuy chút tư lợi, nhưng chất lượng hàng thì ông thể đảm bảo.

Ông nghĩ thế , đừng thấy đây chỉ là mớ lá cũ mà coi thường, chứ đồ nhà Tống Đàm đến giờ vẫn thấy món nào dở cả. Nếu dùng mấy nguyên liệu thông thường… chẳng khác gì phá hỏng hương vị!

Trương Yến Bình xong thì mừng rơn!

Đây là giáo sư Tống đó nha! Ông đích bảo đảm chất lượng, còn chờ gì nữa?

Còn về giá cả đắt một chút… Ha, đùa chắc? Gia vị ướp trứng của họ cũng định bán rẻ !

là trùng hợp ghê, nguyên liệu thế , cũng thấy thể dùng đồ thường mà hỏng nó .

Bấy giờ, phấn khởi : "Giáo sư Tống, phiền thầy nhé! Đại hồi, lá nguyệt quế, quế bì, hoa tiêu, đường phèn… hoặc thứ khác cũng , tụi đều cần hết!"

Thao Dang

Giáo sư Tống: …

Ờm… Đừng thấy ông là chuyên gia nổi tiếng mà lầm, chứ thường ngày cũng cơ hội giới thiệu đồ cho , nhất là mấy thứ .

Vậy mà đối phương chẳng hề do dự, nhờ ông liên hệ luôn…

Aizz!

Trái tim già của ông, thật, bỗng thấy ấm áp lạ kỳ!

Giờ phút , ông cũng tít mắt: "Chờ chút, gọi điện hỏi thử!"

Nghĩ ngợi một lúc, ông nhịn mà nhấn mạnh thêm: "Cứ yên tâm, chất lượng tuyệt đối đảm bảo. sẽ kêu gửi mẫu thử, thì khỏi lấy."

Loading...