Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 578: Bán bản quyền của Lục Xuyên.

Cập nhật lúc: 2025-02-25 16:56:16
Lượt xem: 392

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thủ Đô.

Sáng sớm, Lục Tĩnh dậy sớm soi gương trang điểm, đánh lớp kem nền lên mặt, bà liền vui vẻ đầu hỏi con trai:

“Con xem, dạo trắng hơn ? Da cũng mịn màng hẳn , kem nền lên da cũng bám hơn nhiều… Bộ dưỡng da mới vẻ hiệu quả lắm đấy!”

Lục Xuyên đang cắm từng cành hoa bình, tiện tay tỉa tót thêm chút, vô thức đưa tay sờ mặt

Ừm, đúng là da dẻ khá .

Nghĩ chế độ ăn uống dạo gần đây của , môi khẽ mấp máy, cuối cùng chỉ :

“Vậy dùng hết thì mua thêm một bộ nữa , dưỡng da cũng quan trọng, nhưng ăn uống điều độ cũng là một phần.”

Chuẩn !

Lục Tĩnh thầm nghĩ, từ khi con trai xuất viện, bà ăn uống ngày càng hơn. Bây giờ trong nhà từ gạo, mật ong, , dưa muối,… tất cả đều là đặt mua của Tống Đàm.

Ôi chao, con bé nào cũng gửi đồ, bà ngại quá nên đặt hàng bao nhiêu .

Còn thằng con trai nhà bà, sợ nhận tiền, thế là dứt khoát lập hẳn tài khoản phụ, cũng gửi đồ đến nhà bà luôn…

Thật sự là ăn ngon quá mất!

Lúc , Lục Xuyên liếc đồng hồ nhắc:

“Gần chín giờ , còn ?”

Lục Tĩnh “ối” một tiếng, vội vàng chỉnh quần áo, tìm chìa khóa xe. Hôm nay bà hẹn ăn uống với hội múa mà!

Chuyện là, chị Vương bảo mẫu một ông chú sáu mươi tuổi theo đuổi, cuối cùng vẫn đến với ông . vì chị tỉnh táo gì , mà là một bốn mươi tuổi bán thực phẩm chức năng đang theo đuổi chị

Nói tóm , lựa chọn giữa một “ trai” bốn mươi tuổi và một ông chú sáu mươi vợ con đề huề, chị Vương tất nhiên ngu mà chọn ông chú !

Chị còn dắt theo mới ngang qua mặt ông chú một vòng, đó vui vẻ mời cả hội chị em ăn, là bạn trai mắt

Lục Tĩnh thực chẳng .

Lý do đơn giản:

“Nếu chị Vương yêu đương cãi , đến tìm tâm sự thì chịu nổi !”

Sáu mươi đối tượng lý tưởng, nhưng bốn mươi cũng chắc là lựa chọn !

cả nhóm ai cũng … Thôi , ! Dù lúc chị Vương dạy bà nhảy cũng tận tình.

Lục Tĩnh trang điểm xong, chọn một chiếc váy , vui vẻ lôi máy ảnh của Lục Xuyên :

“A Xuyên, cho mượn máy ảnh hai ngày nhé! Ăn xong bọn sẽ đến công viên rừng chụp hình. Dạo học chút chỉnh sửa ảnh, tiện thể lấy mấy bức luyện tay!”

khỏi, cửa nhà liền vang lên tiếng gõ dồn dập, shipper mồ hôi nhễ nhại, ánh mắt đầy oán thán khi thấy Lục Xuyên:

“Anh Lục , là đơn hàng của cái shop gửi cho đấy… Anh thể cho WeChat của chủ shop ? Hàng trong cửa hàng giờ chả còn gì cả, chỉ còn mỗi chiếu trúc thôi! Anh đặt hàng kiểu gì mà riêng thế? Bọn mua cũng mua !”

Vợ shipper mới ăn chút, bây giờ đến một hũ dưa muối cũng còn mà mua.

Lục Xuyên bật , nhưng chỉ thể lắc đầu áy náy:

“Không , mấy món bán. Chúng … là bạn bè, nên mới gửi cho thôi.”

Shipper tiu nghỉu rời .

Lục Xuyên hàng gỡ khỏi cửa hàng, thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh vẫn nhớ rõ ngày đó, chiếc túi vải bố cũ kỹ vai nọ, quần áo giặt nhiều đến mức chỉ còn vài sợi chỉ lưa thưa, và chiếc máy tính cũ kĩ lộ một góc trong balo…

Tất cả những thứ đó đều thể hiện sự chật vật về tài chính của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-578-ban-ban-quyen-cua-luc-xuyen.html.]

bây giờ…

Chắc là kiếm kha khá nhỉ?

Không hiểu , nghĩ đến đây, cũng thấy vui lây.

Mở thùng hàng , bên trong là cá khô và tôm khô sấy kỹ lưỡng, mùi thơm lan tỏa khắp phòng.

Lục Xuyên suy nghĩ một lúc, dứt khoát kho lục lọi, lấy một thùng rượu trắng.

cũng gửi quà đáp lễ chứ. Nhân tiện nhắn tin cho đối phương luôn, thật sự đừng gửi thêm nữa, mấy tháng nay gửi cũng quá nhiều . Nếu tính theo giá thị trường, chắc cũng hơn mười vạn tệ chứ!

Thao Dang

Ai ngờ sắp xếp xong, bảo shipper ghé lấy hàng, thì điện thoại của Lục Xuyên reo lên, là biên tập Viên Phong gọi đến:

“Cuốn Vấn Tiên của , bản quyền phim ảnh chốt , giá mà bên trang web đàm phán là 38 triệu tệ… so với mấy bộ khác thì quá cao, dù cũng là IP ( tắt của Intellectual Property (sở hữu trí tuệ), là thuật ngữ độc nhất trong ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình Trung Quốc về các sản phẩm truyền thông chuyển thể từ những concept hoặc cốt truyện gốc) đỉnh cấp .”

mà, công ty sản xuất chính là Bắc Cực Quang! Chính là cái hãng mà phim nào cũng thành kinh điển !”

Nhắc đến cái tên , Viên Phong kích động thôi:

“Hồi đó, bên bộ phận bản quyền thấy đối tác là Bắc Cực Quang, liền lập tức gọi điện báo cấp luôn đấy!”

Tóm , đều cố gắng tranh thủ điều kiện nhất!

May mắn , cuối cùng cũng đàm phán xong!

"Nghe bên đó mời đạo diễn Trương Đồng phim. Trương Đồng đấy, ? Người từng phim võ hiệp đó, như Song Kiếm Tử Thanh, Biên Cương… Phim nào cũng khí thế hừng hực!"

Tác giả trướng đạt thành tích thì Viên Phong cũng thưởng, vì thế càng phấn khởi, thao thao bất tuyệt.

Thật , đây là IP phim ảnh đầu tiên mà Lục Xuyên bán , nhưng đó, nhiều bên mua về chỉ để đó, hoặc là do năng lực tài chính đủ để khởi , hoặc đơn giản chỉ găm hàng chờ cơ hội... Kết quả, cứ để đấy mãi gì.

Thỉnh thoảng Viên Phong cũng lo lắng, khi nào mấy công ty đợi gần hết hạn mới vội vàng ?

Đến lúc đó, kịch bản sửa loạn xạ, một bộ phim rác, phá hỏng danh tiếng ...

bây giờ thì khác, công ty Bắc Cực Quang cam kết năm nay sẽ lập dự án, sang năm chắc chắn khởi !

Thế nên, về giá cả, công ty thậm chí còn chủ động nhượng bộ.

Lục Xuyên cũng thở phào nhẹ nhõm, giờ thiếu tiền nữa, tuy đến mức ham danh lợi, nhưng cũng chẳng tự nhiên chửi.

Anh bao nhiêu bộ tiểu thuyết, thể xem mỗi tác phẩm như con đẻ, nhưng nếu tâm huyết của sửa nát bét lên phim... thì dù kiếm tiền, trong lòng vẫn khó chịu.

Giờ một bên đáng tin cậy còn khởi nhanh, cũng vui vẻ mặt.

Thế là chủ động mời: "Uống ? Qua nhà , hôm nay món ngon."

Nhân tiện bàn chi tiết, ký hợp đồng luôn, mẻ cá tôm mới, thể chiêu đãi Viên Phong một bữa.

"Ây da, đừng nhắc với nữa!"

Viên Phong lập tức thấy đau đầu.

Cái ông Lục Xuyên , giới thiệu loại ngon đắt, từ lúc Tết Đoan Ngọ tặng cha vợ, hai cứ gặp ai cũng khoe, cứ khách là lôi tiếp... Một cân đầy hai tháng hết veo!

Nếu nhờ Lục Xuyên đó tặng thêm hai cân, hai bên cha chia , thì khi móc hết ví mà mua thêm .

cũng tận mười ngàn một cân đấy! Anh chỉ là biên tập viên, tiền thưởng thì , còn trả tiền nhà nữa chứ? Nhà quan trọng nhất đấy!

Giờ thì , bản quyền bán, hợp đồng cũng xong, chỉ đợi tác giả ký tên. Nghĩ tới đây, gân xanh trán Viên Phong dịu xuống, thậm chí còn cảm thấy cực kỳ đắc ý:

"Được! Nói nhé, hôm nay cướp của nửa cân mới !"

"Được thôi."

Lục Xuyên nhướng mày, màn hình máy tính mặt phản chiếu gương mặt tuấn tú của cùng nụ thoáng qua nơi khóe môi.

Cho đến khi Viên Phong hỏi: "À mà, bên hé lộ một chút, truyện nam chủ cảnh lớn quá, chỗ khó chuyển thể… Họ hỏi , tác giả gốc, theo đoàn phim quan sát ? Cũng tiện trao đổi với biên kịch một chút."

Loading...