Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 686: Có dùng được không đấy? (2)
Cập nhật lúc: 2025-03-16 16:00:11
Lượt xem: 326
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô chỉnh sắc mặt, chằm chằm đàn ông trung niên :
“Gì đây? Bác cả, bác theo con đến đây là định trói con về nhà ?”
“Cứ trói thử coi!” Quách Đông khoanh tay, nhướng mày khiêu khích: “Cha con chỉ mỗi con là con cái, bác mà dám trói con gả cho ai, con thật đấy, thời buổi bây giờ học y mà đ.â.m 27 nhát d.a.o vẫn chắc tù . Tin tức bác thiếu gì xem nhỉ? Bác đoán thử xem con học ngành gì ở đại học nào?”
Thao Dang
Rời xa quê nhà, thoát khỏi cái môi trường thì tình cảm nhưng chẳng ai thiết thật lòng , Quách Đông giờ còn là cô bé đáng thương năm xưa chịu để bắt nạt nữa, giờ cô bạo dạn hẳn lên, ngay cả chuyện cũng đầy châm chọc.
“Cô… cô…”
Ông bác Quách hiển nhiên cũng sững :
"Đông Đông, con là đứa mà bác lớn lên từ bé, quan hệ của nhà thế nào con còn ? Bác với con thể hại con ? Con gái ai cũng kết hôn thôi, con cứ lì mà giận dỗi với lớn thì ích gì chứ? Lỡ mà kéo dài đến 40 tuổi, lúc đó con lấy chồng cũng chẳng ai thèm nữa !"
Trương Yến Bình: ...
Trời đất ơi! Nhà Thanh sụp đổ cả trăm năm mà đầu óc một vẫn còn cổ hủ thế ?
Anh bắt đầu cảm thấy mất kiên nhẫn .
Vấn đề lặp lặp vẫn là cái tư tưởng cốt lõi đó.
‘Con gái lấy chồng thì coi như thất bại cả đời.’
Ở chung với đám , lý lẽ đúng là một việc xa xỉ.
Anh thẳng thừng nhắn thêm một tin nữa:
[Đừng vòng vo nữa, để lo, cô rốt cuộc là thế nào? Có điểm yếu gì ?]
[ mặt dữ dằn thế , chắc vài câu dọa dẫm chắc chứ?]
Thấy Trương Yến Bình liếc mắt hiệu, Quách Đông cũng nhanh chóng lấy điện thoại trả lời ngắn gọn:
[Mẹ thỉnh thoảng nhát gan, nhưng riêng chuyện cưới xin của thì cứng đầu.]
[Bà ... tính cách phức tạp lắm, đơn giản thì là một phụ nữ tư tưởng phong kiến, truyền thống.]
Phong kiến?!
Trương Yến Bình khẩy!
Thế còn nhẹ nhàng hơn nhiều so với lão thái bà họ Chu chứ, dù gì thì bà Chu còn dám cởi áo ngay tại trận cơ mà!
Gặp kiểu "học trò gặp binh" như , khi còn đỡ nổi chứ.
bây giờ thì...
[Vậy dùng chút chiêu khó , cô ngại chứ?]
Quách Đông lập tức trả lời: [Cứ mạnh dạn mở mic!]
Trương Yến Bình: ... Được lắm!
Vậy là liền lớn tiếng hét lên:
"Làm gì thế! Làm gì thế! còn ở đây mà tính kéo Quách Đông , hỏi qua ý kiến của ?"
Anh mở miệng, bốn đối diện liền chút chột . Mẹ Quách Đông còn cẩn thận lùi một bước, cuối cùng mới ngập ngừng :
"... ... nó là con gái , dẫn nó về thì dẫn thôi."
Đừng bà rụt rè như , nhưng đến chuyện cưới gả của con gái thì bà vẫn dám mạnh miệng lắm. Trương Yến Bình ngay lập tức hiểu lời Quách Đông .
" !" Ông bác Quách cũng cứng cổ hùa theo:
"Nhà đang chuyện gia đình, , liên quan thì..."
"Không liên quan á?"
Trương Yến Bình tới, thản nhiên vỗ mạnh tay lên vai Quách Đông:
" với cô ngủ với , xem liên quan ?"
Vừa dứt lời, khóe môi Quách Đông khựng trong giây lát. Rồi cô liền vươn tay lưng , nắm lấy áo mà vặn mạnh xuống một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-686-co-dung-duoc-khong-day-2.html.]
Thế là, trong mắt đám , cái "đại ca xã hội đen" mặt trông càng dữ tợn và đáng sợ hơn, khiến họ càng dám ho he tiếng nào.
Một hồi lâu , Quách Đông mới rưng rưng nước mắt:
"Con... Đông Đông ... con..."
Bà thật sự là truyền thống và cổ hủ, trong đầu giờ chỉ một ý nghĩ:
Bọn nó ngủ với , nhất định cưới thôi, giờ còn dẫn con gái về nữa đây?
Sự lưỡng lự của bà rõ ràng đến mức Quách Đông cũng nhận . Lúc cô lập tức mặt bi thương, giọng rầu rĩ:
"Phải đó , con cố ý theo về , chỉ là cũng mà, con là của , còn gả cho khác ?"
"Người cũng chẳng loại như con ... Mẹ đừng loạn nữa, lỡ thấy nhà quá, cưới con nữa thì đời con coi như tiêu !"
Cô diễn dở tệ, nhưng Quách Đông tin thật!
Thật! Sự! Tin! Tưởng!
"Phải ha..." Mẹ Quách Đông quả nhiên dẫn dắt ngay: chuyện thì rõ ràng là con gái chịu thiệt mà! Giờ thành thế , lỡ như thằng rể về ghét bỏ bà thông gia thì đây?
Cũng tại con nhỏ Đông Đông, dễ dãi như chứ...
Giờ thì , còn đường lui nữa!
nghĩ thì cũng chút an ủi, thế là bà khuyên Quách Đông:
"Thôi... thôi ... Đông Đông, con đừng nóng nảy nữa. Đàn ông mà, bên ngoài áp lực lớn nên tính tình chút cục cằn cũng là bình thường. Con ở nhà lo chăm sóc chồng con tử tế, ngày tháng sẽ cả thôi."
"Với cả con cũng tranh thủ kết hôn sớm ... Mẹ thấy cũng dữ dằn đấy... mà thôi, theo thì thôi cũng đành . Nếu đánh con thì đừng cãi , cứ trốn là ..."
Trương Yến Bình: ...
Anh cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng thì thầm chửi rủa: Toàn cái quái gì !
Nếu Quách Đông học, mà tẩy não bởi mấy lời ... thì đúng là tiêu đời luôn !
Nghĩ đến đây, càng tỏ dữ tợn hơn.
Ông bác Quách vẻ mặt dọa của mà chột , trong lòng ngừng thầm than:
Người nghiêm mặt như thế, mà cháu gái còn bướng bỉnh nữa thì... thật là...
Kết quả là bốn đến thế nào thì về nhanh như thế đó.
Quách Đông thì ngoan ngoãn tiễn họ cửa, còn nhân tiện bộ khổ sở với :
"Mẹ , cũng đó, con bao nhiêu tiền đều đem đánh bạc hết ... mà yên tâm, kiểu nghiện cờ b.ạ.c , chỉ thích chơi vui thôi, cưới vợ xong chắc sẽ đổi mà..."
"À đúng , mà giờ con thật sự còn tiền gì cả... Cái xe thuê mất hai trăm đồng, ..."
Mẹ Quách Đông vội vàng :
"Không ! Đàn ông mà, trẻ thì ai chẳng thích chơi bời chút ít, thế mới gọi là đàn ông chứ!"
"Con lo mà nhanh nhanh kết hôn !"
Vậy là...
Chiếc xe làng tắt máy nhanh chóng đầu về bến.
Cho đến khi trong xe, thấy bóng dáng con gái ngày càng nhỏ dần, của Quách Đông rốt cuộc nhịn mà rơi nước mắt.
Đông Đông nhà bà... nếu cưới nó thì đây?
Bà sang, bắt đầu chút trách móc ông bác của Quách Đông:
"Anh coi đó, cái gì mà cái bộ dạng , chẳng mất mặt con rể nhà ? Lỡ mà nó oán trách con thì tính đây?"
Ông bác của Quách Đông cũng ngớ :
"Ơ kìa, đổ tại chứ? Không chính thím bảo tranh thủ đưa nó về nhà tìm gả luôn ?"
Ngồi phía , bác tài xế lái xe vểnh tai lên ngóng, thỉnh thoảng liếc kính chiếu hậu, tận hưởng màn đấu khẩu đặc sắc .
Nghe mà khoái chí hết sức.