Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 718: Di dời và cây táo.
Cập nhật lúc: 2025-03-17 15:29:45
Lượt xem: 303
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả bí đao thật sự to và nặng quá trời, lớp vỏ xanh còn bám một lớp phấn trắng mỏng mờ mờ, trông tươi mát vô cùng, nhưng mà ôm lên thì vất vả lắm luôn.
Cuối cùng, vẫn là Tống Đàm với Kiều Kiều cùng khiêng từng quả bồn rửa, rửa sạch từng cái một.
Bên , ông chú Bảy với Vương Tiểu Thuận kéo theo Kiều Kiều, mới xong việc, ba , ba cái thớt, cùng bắt tay cắt bí đao. Trước tiên là cắt bí thành từng khoanh tròn, gọt vỏ, cắt thành khối vuông dày một centimet, cuối cùng mới cắt thành từng sợi dài như que đũa...
Nói thật, bí đao cắt màu xanh lẫn chút trắng ngà, thêm chút trong trong mờ mờ, xếp từng đống nhỏ trông cũng xinh phết.
Trong bếp mới dọn mấy cái thau lớn nhỏ để đựng đậu nành, giờ bí đao chất đầy đến tràn .
Bên , ông chú Bảy lục lọi khắp nơi mới gom đủ chút vôi sống dùng trong thực phẩm, tìm một cái thùng inox bự, đổ thêm mấy thau nước lạnh , đủ một thùng đầy ắp.
Sau đó, ông chú Bảy dùng cái muôi lớn khuấy đều lên. Đợi đến khi đám Kiều Kiều cắt xong mấy thau bí đao, nước vôi bên cũng lắng xuống .
Ông chú Bảy với Vương Tiểu Thuận động tay , chỉ bảo Kiều Kiều múc phần nước trong ở mặt đổ mấy cái thau, ngâm bí đao trong đó.
Cuối cùng, từng thau bí đao bọc kín bằng màng bọc thực phẩm, xếp ngay ngắn sang một bên. Thùng nước vôi cũng gần cạn sạch, chỉ còn chút vôi trắng lắng đáy, mấy cái chẳng dùng gì , ông chú Bảy dứt khoát vớt bỏ luôn.
Xong xuôi việc, mới sáu giờ đúng.
Ông chú Bảy ngẫm nghĩ một lúc, phát hiện Tống Đàm với Kiều Kiều việc cùng, mấy việc nặng nhọc chẳng cần ông động tay nhiều, thấy cũng khỏe re.
Thích quá chứ còn gì!
Mặc dù mắt để nhận đồ của lắm, nhưng chỗ đất mà chọn để dưỡng già thì chuẩn cần chỉnh!
Ông chú Bảy khoanh tay vẻ đắc ý:
“Chỉ mấy quả bí đao thì bán bao nhiêu chứ. Không ngoài ruộng còn nhiều lắm ? Mai hái thêm ít nữa về.”
“À đúng , Đàm Đàm, mai con thị trấn nhớ mua giùm hai bịch vôi sống nữa nhé, nhớ mua loại dùng trong thực phẩm đấy!”
Còn mấy miếng bí đao cắt ngay ngắn, ông chú Bảy cũng bỏ phí mà dặn Vương Tiểu Thuận:
“Dọn đống còn thừa , tối nay xào bí đao lên, nhỏ thêm vài giọt dầu vừng.”
Nói đến đây, ông chú Bảy đầy đắc ý với Vương Tiểu Thuận:
“Ta chứ, con thấy đó, thầy con chọn thì giỏi đấy, nhưng chọn rau thì chẳng gì!”
“Nhìn xem, cả đời hai thấy loại bí đao ngon thế đúng ! Ta , dầu vừng là mới ép đó, dùng mè nhà trồng luôn, ép đúng một chai nhỏ thôi, còn tiếc nỡ xài... Tối nay nhỏ vài giọt món bí xào, con sẽ thế nào là thơm ngon đấy!”
Vương Tiểu Thuận toe toét, nhưng trong bụng nghĩ thầm: “Có gì mà ghê gớm ! Đợi rau nhà Tống Đàm thu hoạch xong, quán bọn cũng sẽ dùng mấy loại thôi!”
Nghĩ đến cảnh quán đông nghịt khách, mặt suýt nữa là nhịn nổi mà phá lên.
...
Lúc , ở tận tỉnh Giang Bắc xa xôi, thầy trò giáo sư Tống đang ôm chén cơm, với vẻ mặt đầy khổ sở.
Thấy , chủ nhà liền vội hỏi:
“Sao thế? Cơm ngon ?”
“Không, !”
Giáo sư Tống vội vàng xua tay:
“Không tại cơm nước , chỉ là đang nghĩ tới mấy cây táo ngoài thấy tiếc quá thôi.”
Thật thì... là tại cơm nước... Mới xa nhà hai ngày mà thèm phát điên . chẳng thể cơm nấu ngon , đúng ?
Nghe , chủ nhà thở phào nhẹ nhõm:
“Vậy thì , còn sợ mấy trách cơ đấy...”
Nói xong, đối phương còn chút ngượng ngùng nữa.
“Có gì mà trách chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-718-di-doi-va-cay-tao.html.]
Giáo sư Tống ha ha:
“Phải chúc mừng mới đúng! Cuối cùng thì cuộc sống của cũng sẽ khấm khá lên ! Sau cầm tiền, ngàn vạn đừng ai xúi dại mà đánh bạc đầu tư gì đó nhé.”
“Cứ lo cho con cái một căn nhà trong khu học xá đàng hoàng là . Phần còn thì hoặc gửi tiết kiệm, hoặc mua chút vàng đồ trang sức gì đó là .”
“Biết mà!”
Người đàn ông lớn:
"Từ khi tin sắp giải tỏa, hộ khẩu khóa đóng băng, để ý thấy lạ về làng ngày càng nhiều!"
"Còn cả cái sòng bài nữa, càng ngày càng lớn… Nhà thì , nhà mới đỡ lên tí, dám chơi liều như ."
Người chuyện là một nông dân ở tỉnh Giang Bắc mà đây giáo sư Tống từng hướng dẫn.
Hồi đó, về quê khởi nghiệp, cũng là một nước cờ liều lĩnh. Nhờ giáo sư Tống và mấy khác giới thiệu, mới cẩn thận chọn mua một lô cây giống táo ba năm tuổi.
Ghép cành, tỉa cành, bón phân... mất bao công sức chăm sóc suốt ba năm, giờ sắp đến kỳ quả đầu tiên thì… rắc!
Một tin vui từ trời rơi xuống.
Khu vực sắp giải tỏa!!!
Bao gồm cả vườn táo rộng 16 mẫu của !
Thử hỏi, nông nghiệp với dân giải tỏa, cái nào kiếm tiền nhanh và nhiều hơn?
Không cần nghĩ cũng là dân giải tỏa . Ngoài tiền bồi thường cho ngôi nhà cũ, còn đủ các khoản bồi thường khác nữa.
Nói riêng về vườn táo, chỉ tiền đền bù đất mà ngay cả cây táo cũng đền bù, như mấy cây táo bước kỳ kết quả đầu tiên , mỗi cây đền bù tận 90 tệ!
Tính riêng cây đó cũng thêm bảy tám vạn tệ nữa.
Thế nhưng, nông thực sự khổ. Hơn nữa, khi giải tỏa xong, xung quanh chẳng còn mảnh đất nào phù hợp để chuyển cả vườn táo trồng tiếp...
Đã , đúng mùa , chẳng ai mua cây táo hết.
Vì thế, đành đăng bài lên vòng bạn bè, bảo định tặng hết vườn táo .
Vừa mới đăng xong, đúng lúc giáo sư Tống thấy. Sau khi hỏi kỹ thời gian giải tỏa, giáo sư Tống lập tức nhờ đừng tặng cho ai hết, để cho .
Giờ đây, khi giáo sư Tống vượt ngàn dặm xa xôi tới xem vườn táo, chủ nhà cũng thấy bùi ngùi ít:
"Giáo sư Tống, cũng chẳng gì nữa. Hồi đó về quê trồng mộc nhĩ, lỗ sặc m.á.u luôn, cũng may nhờ thầy cầm tay chỉ việc mới kiếm chút tiền."
"Rồi trồng vườn táo , cũng là nhờ thầy nghiên cứu thời tiết, xem xét thổ nhưỡng, cuối cùng còn giới thiệu giống để ghép cành… Nếu thầy giúp đỡ chống lưng, chắc cầm cự nổi tới bây giờ nữa."
Giờ thì , sắp thu hoạch thì dính ngay vụ giải tỏa . Anh nghĩ bụng, đối với giáo sư Tống mà , lẽ cũng cảm thấy như bao công sức đổ sông đổ bể.
Thế nên giờ hứa chắc nịch:
"Thầy cứ yên tâm, thầy thì vườn táo nhất định để cho thầy! Một cây cũng cho khác!"
Nói thật lòng, cũng chẳng cho ai khác.
Trong làng trong xóm, họ hàng thích, ai cũng hớt tí lợi, mà khổ nỗi vài lòng tham đáy, lấy cây táo của miễn phí xong còn định mang bán kiếm lời!
Chưa kể còn tin tìm đến hỏi tại chịu nhổ cây táo lên, chứ cây lớn thế bọn họ tự đào …
Nghe mà tức xỉu: " cho cả vườn táo kết quả thế mà còn bảo giúp đào lên nữa?"
Thế nào nữa đây? Chẳng lẽ còn gọi xe giúp chở về nhà trồng luôn ?
Người ý, lầm bầm: "Đằng nào cũng giải tỏa , còn tính toán mấy đồng bạc lẻ gì…"
Nói thật, từ khi đăng bài lên vòng bạn bè, mấy câu cả rổ càm ràm.
Thao Dang
Nên khi giáo sư Tống vườn táo, thực sự thở phào nhẹ nhõm!