Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 733: Kinh nghiệm xem mắt vô dụng.

Cập nhật lúc: 2025-03-22 15:42:07
Lượt xem: 312

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không chỉ Tống Đàm im lặng mà ngay cả phòng livestream cũng im lặng.

Thật khó để bình luận.

Mãi một lúc , bình luận mới xuất hiện:

[Thì... Cún cũng lý, nhưng vẫn thấy gì đó sai sai.]

[Anh Cún suy nghĩ cũng chu đáo đấy, nhưng vẫn cảm thấy gì đó đúng.]

[Con ngỗng trông cũng gái, vẻ dữ dằn, nhưng vẫn thấy gì đó đúng.]

Ngay lúc , Kiều Kiều ôm Đại Bạch chạy như bay xuống từ núi.

Tôn Thủ Bình thấy liền thốt lên: "Ối dồi ôi!"

Lâu ngày gặp, Đại Bạch trông như to con hơn nữa thế ?!

Hay là trí nhớ vấn đề nhỉ?

Vừa mới chạm chân xuống đất, đôi mắt hạt đậu của Đại Bạch chăm chú thẳng Tôn Thủ Bình. Thịt của chắc nó mổ qua , trông vẻ quen quen.

Sau đó, nó thăm dò vươn cổ về phía , thế nhưng thấy Tôn Thủ Bình lùi nhanh hai bước!

Thấy đúng lắm, đành đẩy m.ô.n.g con ngỗng trắng lớn mà mang đến, thúc nó bước lên hai bước.

"Quác quác quác!!!"

Thao Dang

Dĩ nhiên là Tôn Thủ Bình ngỗng trắng lớn vui lòng đập cho hai cánh , tay còn mổ thêm một cú!

"Hít!" Trương Yến Bình rít một lạnh: Nhìn thôi mà cũng thấy đau!

Tôn Thủ Bình cũng nhăn mặt chịu đựng, nhưng thấy Đại Bạch đang tò mò ngó con ngỗng bên cạnh, hớn hở lên ngay: "Đại Bạch , một con, một con ngỗng suốt ngày lẻ loi tới lui, cô đơn buồn chán lắm đúng ?"

"Đừng vội!" Anh y như một tên phản diện tiêu chuẩn: "Nhìn xem, kỹ càng chọn cho một cô vợ ? Nào, hai đứa thử xem, thấy ?"

Đại Bạch trợn đôi mắt hạt đậu lên Tôn Thủ Bình, kêu một tiếng thật to: "Quác!" Sau đó sang con ngỗng trắng bên cạnh.

"Nhìn kìa kìa!" Tôn Thủ Bình kích động hẳn lên: "Thấy ?! mà, kiểu gì hai đứa cũng ưng thôi, con ngỗng chọn xem, gái thế cơ mà! Mười dặm tám làng, chạy qua chạy bao nhiêu cái chợ, mới kiếm một con như thế đấy!"

Anh dứt lời, chỉ thấy Đại Bạch trợn đôi mắt hạt đậu, chăm chú con ngỗng . Sau khi đối phương khẽ kêu hai tiếng, đột nhiên Đại Bạch cúi thấp cổ xuống, cánh xòe phía , hai chân vỗ bôm bốp nền xi măng nóng rát, lao thẳng lên mổ một cú thật mạnh!

"Quác quác quác!!!"

"Quác!!!"

Tôn Thủ Bình c.h.ế.t lặng.

Phòng livestream thì nổ tung.

Chỉ thấy hai con ngỗng trắng to gần bằng lao quấn lấy , cổ dài đan xen, Đại Bạch chủ động tấn công , cắn ngay phần cổ con ngỗng và nhất quyết nhả !

Con ngỗng kêu đau đớn "quác quác", vùng vẫy cánh mãi mà thoát khỏi Đại Bạch. Thế là nó chơi liều luôn, thò cổ tới, mổ mạnh cổ của Đại Bạch cũng cắn c.h.ặ.t buông!

Hai con ngỗng cứ giữ nguyên tư thế quấn lấy , ngươi tiến lùi, kẻ công thủ, tiếng "quác" thảm thiết ngừng vang lên, lông vũ thì bay tứ tung. Vậy mà chẳng con nào chịu nhả miệng , đến mức Tôn Thủ Bình cũng cảm giác đau bọn nó.

Ký ức từng Đại Bạch mổ đau đớn ập về trong đầu !

[Hít... hít... Nhìn thôi mà cũng thấy đau!]

[Hồi nhỏ một con ngỗng cao bằng mổ mặt trong của cánh tay... Ôi dám xem nữa dám xem nữa]

[Má ơi, m.á.u me, bạo lực quá!]

[ đó! Sao mà tàn nhẫn thế ? Đại Bạch vẫn thắng? Không đúng nhỉ?]

[Kinh khủng quá, tuổi thơ đau thương của hiện về ]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-733-kinh-nghiem-xem-mat-vo-dung.html.]

[Nghe tiếng kêu thảm thiết thôi mà cũng thấy đau điếng ]

Thế nhưng hai con ngỗng quấn lấy quá lâu. Sức chiến đấu của Đại Bạch quả nhiên tầm thường, cú mổ mạnh sâu, rõ ràng là coi đối phương là kẻ đe dọa vị trí trong gia đình , chẳng nương tay chút nào.

Còn con ngỗng đối diện… dù to khỏe, dù lực thế nào thì so với Đại Bạch vẫn kém một bậc thôi!

Không lâu , con ngỗng rốt cuộc cũng chịu thua, buông miệng trong tiếng kêu đau đớn, cánh cũng dần xụi xuống.

Đại Bạch thấy thế mới cao ngạo buông .

Con ngỗng dang cánh lên chạy bán sống bán c.h.ế.t, nép thật xa, giọng kêu cũng yếu ớt hẳn.

Đại Bạch thì xòe rộng đôi cánh , hệt như tuyên bố rằng là "vua ngỗng" độc tôn đời, cất lên tiếng kêu "Quác quác quác" đầy đắc ý, khiến Tống Đàm mà mặt mày phức tạp hẳn lên.

Cuộc trò chuyện trong livestream cũng khá phức tạp:

[A cái ! Anh Cún! Anh tính thế nào nhỉ, tinh thần chịu đựng gì đó? Đau đớn thể xác cơ?]

[Anh Cún, xem mầm non tình yêu gì ở đây ? Tình yêu xé gan xé ruột bao giờ mới bắt đầu thế?]

[Anh Cún, thật là cái trận đánh , con ngỗng nhà chiếm chút lợi lộc nào ?]

[Anh Cún, gợi ý bên nên kiếm thêm hai con ngỗng gái nữa về , chất lượng đủ thì lượng.]

[Anh Cún, bên kiến nghị hốt luôn ba năm chục con về , tổ chức hẳn một cuộc thi tuyển chọn cho Đại Bạch nhà .]

[Ý kiến đấy! Một khi Đại Bạch chọn ý trung ngỗng, thì Cún cũng thành ngoại thích nhà hoàng gia !]

[Anh Cún! Đến lúc “Ngỗng Quốc Cữu” thì đừng quên trộm về cho em hai quả trứng ngỗng nha! Vợ đang bầu, là ăn trứng ngỗng bổ lắm.]

[Ngàn vạn ! Quốc Cữu là ngoại thích, nguy hiểm lắm…]

Trương Yến Bình cảnh tượng mặt mà ánh mắt phức tạp thu .

Dân mạng thời nay đúng là chẳng kén chọn gì cả! Đây rõ ràng là do đặt sai tiêu đề , kinh nghiệm hẹn hò chẳng học chút nào, mà kinh nghiệm đánh đ.ấ.m thì tăng lên kha khá.

Thế nhưng, khổ nạn của "Ngỗng Quốc Cữu" hiển nhiên dừng ở đó.

Bởi vì đôi mắt đậu đậu của Đại Bạch nhanh dán c.h.ặ.t lên , rõ ràng nhận kẻ khơi mào trận chiến đưa ngỗng nhà là ai.

Đầu nó lập tức hạ thấp xuống, ánh mắt thách thức ngước lên , khiến Tôn Thủ Bình lạnh toát! Anh suýt nữa nhảy tót lên xe, nhưng may mà Đại Bạch nhanh Cúnng Tống Đàm kẹp c.h.ặ.t cánh tay, cô còn thành thạo vuốt dọc cái cổ dài của nó.

“Được , Đại Bạch đừng hiểu lầm, con ngỗng là đến để gia nhập cái nhà , để phá nát nó .”

“Chẳng thấy quản đàn vịt vất vả quá, nên đặc biệt kiếm thêm một trợ thủ cho đấy mà! Mà nãy cũng chứng tỏ thực lực nhỉ, thế nào? Thằng em... , con em nhận ?”

Đại Bạch ngoan ngoãn cụp cánh xuống, bất kể hiểu , ý của Tống Đàm thì nó nắm .

ngó qua con ngỗng nãy vẫn né tránh nó từ xa, giờ nhanh Cúnng cắm đầu chạy lạch bạch về phía nó.

Lúc Đại Bạch mới tâm trạng đánh giá đối phương từ đầu đến chân.

Chỉ thấy hình nhỏ xíu (trong mắt ngỗng). Thật sự chẳng đáng để ý, điều động tác trong trận đánh thì khá dữ dằn, đến giờ cái cổ của nó vẫn còn đau đây ...

Nếu ...

“Quác!”

Đại Bạch ngẩng cao cổ, hét to một tiếng, vặn vẹo cái m.ô.n.g lạch bạch chạy về phía núi. Con ngỗng chần chừ một lúc, Tôn Thủ Bình còn định bế nó luôn.

Dù gì thì kẻ chịu đả kích cả về tinh thần lẫn thể xác rõ ràng là mà.

...

Tình yêu xé gan xé ruột nếm , nhưng cổ của ngỗng trắng giật trụi mất một mảng lông . Không cần ai thêm câu nào, nó liền nhanh Cúnng dang cánh lao vút về phía .

Hai bóng ngỗng dần dần khuất xa núi.

Tống Đàm thì nhướng mày, về phía Tôn Thủ Bình đang đờ đẫn mà ngượng ngùng: “Anh Tôn , xem cái ... thật ngại quá! Từ xa đến mà còn mang theo món quà bự thế .”

Loading...