Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 739: Con cháu của ngải cứu.

Cập nhật lúc: 2025-03-22 15:42:18
Lượt xem: 313

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trăng lơ lửng cao, làn gió đêm khẽ thổi qua, ngoài sân lũ dế trong bụi cỏ đang kêu râm ran.

Ngô Lan thành thạo châm một đoạn ngải cứu nhỏ, xoa bụng qua , miệng ngừng làu bàu:

“Đàm Đàm, tối nay cho đám Công Chúa ăn cơm mặt họ như , tùy tiện ? Thịt cũng chẳng bao nhiêu miếng, lỡ về nhà họ mách lẻo bắt trả c.h.ó thì ?”

Vừa hối hận: “Biết lúc nãy thêm cho họ mỗi một bát cơm nữa. Chẳng ‘ăn của thì miệng mềm’ đấy ?”

Tống Đàm phì : Còn thêm cơm nữa á?!

Hai ăn no căng bụng, còn nhai thêm hai viên sơn tra lòng vòng ngoài sân hơn nửa tiếng mới dám lái xe về.

Nếu mà thêm một bát nữa thì tối nay chẳng cần hết, e rằng còn qua chỗ bác sĩ Tiểu Quách châm cứu tiêu thực mới xong.

Tống Đàm an ủi: “Không , c.h.ó chắc chắn là của nhà , yên tâm ạ.”

Lần khi Tiểu Chu về, bọn họ còn che đậy là vì mấy con c.h.ó mới đến, chuyện vẫn chắc chắn.

giờ thì khác, phụ trách và chăm sóc đều đến tận nơi, chỉ cần trạng thái của đám c.h.ó thôi cũng ai gì nữa.

Với , tuy bữa tối thêm t.hịt xương, nhưng nhà họ ngày nào cũng nấu hẳn một nồi t.hịt để cho c.h.ó ăn, thật sự chẳng thiếu thốn gì cả.

Nghe Tống Đàm thế, Ngô Lan mới yên tâm, nhưng vẫn chút trách móc:

“Mẹ thấy họ nuôi c.h.ó cũng chẳng lạ. Con đám Công Chúa mà xem, vết thương còn lành hẳn ! Vậy mà hôm nay họ đến bắt tập nhảy cầu, còn chui vòng, bò sát đất gì gì đó nữa...”

“Mẹ bảo mệt thì nghỉ ngơi chút , mà họ cứ khăng khăng bảo kiểm tra trạng thái của đám Công Chúa… Trạng thái gì chứ? Về hưu , khỏe mạnh là mà!”

Tống Đàm bật ha ha, thầm nghĩ bọn họ còn cấp , đối phó với những lời phàn nàn từ bên ngoài, thêm mấy video thì chứng minh c.h.ó của nuôi là đúng chứ?

Hơn nữa, hôm nay , sang năm nếu cuộc nhận nuôi như thế nữa, chẳng vẫn sẽ nhớ đến nhà ?

Thế nên cô giải thích: “Không , cường độ với c.h.ó là gì cả. Mẹ thấy mấy đứa nó tập mà vui vẻ lắm ?”

“Trước đó cứ nhốt mãi trong sân nhà , con thấy chúng nó cũng quen lắm, nhưng qua một thời gian là thôi.”

Đợi cỏ voi ngọt lớn lên, cuối tháng cô cùng giáo sư Tống chọn mấy con bò dê về, việc của bọn nó vẫn còn nặng lắm!

Đang thì bác sĩ Tiểu Quách bất ngờ ghé qua:

“Tống Đàm, chuyện cần bàn với cô.”

“Chuyện gì thế?” Mọi tản bộ trò chuyện để tiêu cơm, Tống Đàm thì đang nhổ một cọng cỏ chọc mèo.

Mấy con mèo vàng con phóng vèo vèo, hôm lúc đưa bò ao, chúng còn dám chồm hỗm ngấp nghé bên bờ ao nữa cơ!

Xem cô nuôi một ổ trộm vặt !

mà…

Dễ thương thế , trộm hai con cá nhỏ cũng , đúng ?

Ví dụ như bây giờ đây, đời chẳng ai thể cưỡng sự đáng yêu của đám lông xù , ngay cả bác sĩ Tiểu Quách cũng ngoại lệ.

Vừa xong, cô liền xổm xuống, thành thạo túm một con mèo nhỏ lên ôm lòng xoa nắn, xoa :

“Nhà ngải cứu hiệu quả cực ? Lúc đầu bảo là giúp bà con trong làng điều trị, thu mười tệ hai mươi tệ tiền công là .”

cũng thấy phiền gì, nhưng mấy ngày nay họ dẫn theo cả bảy dì tám cô từ làng ngoài qua nữa, phòng khám của mấy hôm nay lúc nào ngớt cả.”

“Ngải cứu nhà vốn nhiều, thế thì mấy dùng chứ?”

cũng chẳng ai , là cô bàn với dì thử xem nên xử lý thế nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-739-con-chau-cua-ngai-cuu.html.]

Dù cô là bác sĩ, nhưng tuổi còn trẻ, mấy bác lớn tuổi dẫn đến, còn thêm vài câu khéo léo… Hơn nữa, ngải cứu cũng chẳng mua, mà là nhà họ Tống cho , thế thì càng khó từ chối.

Tống Đàm nghĩ ngợi : “Chuyện dễ thôi. Ngày mai chị cứ bảo là hết ngải cứu , dùng hết sạch . Ai ngải cứu thì cứ bảo họ đến tìm nhà .”

Còn nhà cô, chắc chắn cũng hết ngải cứu luôn. Ba tháng nóng nhất mùa hè cũng qua , trong làng qua đợt điều trị , điều chỉnh cơ thể gì cũng gần xong cả , thêm một cái bớt một cái cũng chẳng .

nếu kìm hãm , ai cũng dẫn theo bảy dì tám cô, bảy dì tám cô dẫn thêm họ hàng thích nữa... thì đúng là đỡ nổi .

Bác sĩ Tiểu Quách gật đầu, vẫn quên khen ngợi: “Ngải cứu nhà cô đúng là hiệu quả ghê lắm! Sang năm nhất định trồng thêm nhiều chút, cô ? Hiệu quả đuổi muỗi còn hơn tất cả các loại nhang muỗi nữa!”

"Kể từ khi phòng khám nhà bắt đầu dùng ngải cứu để xông, trong nhà thấy con côn trùng nào nữa."

" mà." Tống Đàm thuận miệng đáp: "Anh Yến Bình hồi một fan top 1 trong phòng livestream đốt cái trong phòng, hôm côn trùng trong nhà c.h.ế.t sạch, còn khuyến khích tụi phát triển thêm sản phẩm đuổi muỗi nữa..."

Nghe đến đây, Quách Đông bỗng khịt khịt mũi: "Sao ngửi mùi ngải cứu nồng quá ?"

đầu thì thấy chiếc bàn nhỏ trong sân một cái mâm sắt, đó cắm một trụ ngải nhỏ đang tỏa khói mỏng manh khắp nơi.

"Cái là..." Bác sĩ Tiểu Quách ngạc nhiên đến khó tin!

"Đuổi muỗi thôi mà." Tống Đàm cầm cọng cỏ đuôi c.h.ó đùa với mấy con mèo chạy vòng vòng thản nhiên .

"Đuổi muỗi?!"

Tiếng hét của bác sĩ Tiểu Quách khiến trong sân đều qua, cô thì vẫn tin nổi mà chỉ cây ngải đang cháy:

"Cô ngải cứu nhà cô hiệu quả đến mức nào ?! Nếu đem bán thì chỉ một cây như thế thôi cũng bán 20 tệ đấy, cô tin ?! Sao đem đốt hương đuổi muỗi chứ?"

Dùng nhang muỗi chẳng hơn ?

"Đừng kích động, đừng kích động," Tống Đàm vội vàng trấn an: "Cô ngửi mùi khác ?"

"Không."

Bác sĩ Tiểu Quách khịt khịt mũi, thật thà đáp.

Nếu ngải cứu mà dễ phân biệt như thế thì cần bao nhiêu phân tích khói, phân tích tro, thậm chí phân tích cả màu sắc nữa... Cuối cùng vẫn mua đống ngải giả ba năm tuổi.

Còn thứ ...

"Ngửi đúng là mùi ngải cứu nhà cô đấy!"

Tống Đàm : "Không tính là ngải , mấy cái lá còn kịp vò nát nữa mà."

"Đây là mấy cái ngải còn sót khi tước lá, phơi khô đem xay . Tình cờ còn sót ít giấy vỏ dâu tằm nên cuốn thành hương muỗi luôn."

"Cô chẳng là lưỡi d.a.o nhiệt độ cao sẽ hỏng dược tính của ngải cứu ? Dùng đuổi muỗi thì ."

Bác sĩ Tiểu Quách ngẩn , chăm chú kỹ cây ngải , ánh mắt lập tức sáng rực:

"Tống Đàm, cô giỏi thật đấy! Sao nghĩ cách đuổi muỗi thế chứ?!"

"Cô đúng là, vắt kiệt giá trị thì chịu ngừng tay! mà cách thật, ghét muỗi c.h.ế.t. Sang năm, nhất định thêm nhiều ! Loại hương muỗi nhất định thật nhiều, chắc chắn sẽ khối mua đấy!"

Tống Đàm thầm nghĩ, ngọn núi quý giá của cô còn tính chừa một khoảnh để trồng ngải cứu nữa cơ mà, tận dụng triệt để thì đúng là với linh khí của quá!

Thao Dang

Nói mới nhớ, đợt ngải cứu núi cắt xong mọc thêm một lứa nữa . Đám lá non thì họ vặt về phân bón lên men, đến cuối thu chẳng cắt thêm mấy bó lá về hương muỗi ?

Bên họ thì chẳng cần dùng nữa, nhưng các thành phố khác thì thiếu gì !

Nếu tính thế thì, lá ngải cứu chất lượng cao mùa xuân dùng ngải cứu, còn mấy đợt mọc lên để đuổi muỗi, chẳng là đời đời lo hết ?

Được lắm!

Ngải cứu , đúng là mang họ Tống mà!

Loading...