Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 755: Kiều Kiều dũng cảm đối mặt với heo rừng.
Cập nhật lúc: 2025-03-28 18:19:03
Lượt xem: 273
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Thật lòng mà , cũng đau lòng lắm]
[Khoai lang kìa! Khoai lang nhà streamer kìa! Đoán mò chắc 20 tệ một cân nhỉ? Đồ heo rừng đáng ghét!]
[Thầy giáo Kiều Kiều ơi, bán khoai lang ? kén chọn , loại heo ăn dở cũng ]
[Mấy độc ác quá …]
[Ê ê ê, ai nhắc streamer đừng đến gần heo rừng !!]
[Nguy hiểm nguy hiểm nguy hiểm!]
[Nhắc nhở ích gì? Streamer thật sự bao giờ bình luận mà]
[Chuẩn luôn, streamer còn đang cầm điện thoại kìa, quên ]
[Nhìn cái m.ô.n.g con heo kìa, to tròn…]
Kiều Kiều quả thực mất cảnh giác.
Lúc Đại Vương mang con heo rừng con về, thực nó cũng còn quá nhỏ nữa, chắc tầm bốn tháng tuổi. Lông nó đen tuyền mà lấm tấm vài vệt vàng nhàn nhạt phai hết.
Nói trắng là đen đều màu lắm.
con heo rừng mắt thì to đùng, đen sì sì còn trông , dính đầy bùn đất và lá cây. So với hai con heo rừng nhỏ trong chuồng tắm ống nước mỗi ngày mùa hè thì khác biệt đúng là một trời một vực!
Hai con heo nhỏ ngày nào cũng chỉ ăn với kêu đòi ăn thôi...
Thế nên lúc , Kiều Kiều cắm chân đế điện thoại bãi bùn ẩm ướt bên cạnh, chẳng thèm quan tâm đến cái giỏ khoai lang nữa mà bước lên hai bước, hai tay dùng sức đẩy mạnh m.ô.n.g con heo rừng.
“Này! Sao ngươi ăn dở dang thế hả!”
“Khịt khịt!” Con heo rừng bất ngờ đẩy mạnh, lập tức phắt , động tác nhanh nhẹn mà hung dữ!
Chiếc mũi dài, lớp lông thô ráp, ánh mắt dữ tợn pha chút bực bội!
Kiều Kiều chỉ ngẩn : “Ơ kìa, ngươi răng nanh ? Có là của hai con heo nhỏ nhà ?”
Kiều Kiều lập tức mềm lòng, đá mấy dây khoai lang heo rừng bới tung tóe thành một đống, giọng dịu dàng hơn hẳn:
“Lãng phí lương thực là thói đấy nhé, ngươi ăn hết đống !”
Cậu thậm chí còn học đòi hù dọa nó: “Nếu lời, sẽ gọi Đại Vương đến đánh ngươi đấy! Ta còn cho heo con nhà ngươi ăn khoai lang luôn!”
“Khịt khịt khịt!” Con heo rừng tỏ vẻ bất mãn, nhưng…
Ơ kìa, nửa củ khoai lang lăn xuống móng nhỉ!
Nó há miệng, răng rắc một tiếng, nhai sạch luôn.
Ngon ghê!
Kiều Kiều thấy khỏi bật hài lòng: “Ngoan lắm. Nào, ăn thêm ít dây khoai nữa !”
Cậu nhặt mấy dây khoai đất, bó thành bó nhỏ, vui vẻ đưa tới miệng con heo rừng.
Trong livestream: …
[ điên streamer điên ?]
[Mắt hỏng livestream hỏng ?]
[Khoan … Đây là đầu tiên thấy heo rừng, ngoan, còn chút dễ thương bất ngờ nữa chứ]
[Không ! Heo rừng thế ! Nó gào rống dữ dội lên mới đúng!]
[Heo rừng thế mà! Streamer gì chứ! Người nhà streamer !? Nói gì livestream chê là hướng dẫn sai lệch thì xong luôn đó!]
[Người xem lên tới năm con … Streamer, bình luận chứ!!! Không thì cho lên quản lý phòng , sẽ đăng thông báo ngay!]
[Livestream chỉ mang tính giải trí thôi nhé, heo rừng ngoài đời ngoan thế !!!]
Một đám fan còn lo lắng hơn cả streamer, gào thét đến khản cổ trong bình luận, sợ livestream dừng mất.
Còn streamer thì đang chăm chú đút heo ăn, còn nhà streamer…
Đang tiếp khách.
! Vừa khi Kiều Kiều lên núi, ông chủ của nhà hàng Trường Lạc dẫn theo hai đầu bếp to khỏe và đầu bếp Tưởng Tiểu Khang đang lảo đảo vì say xe đột ngột xuất hiện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-755-kieu-kieu-dung-cam-doi-mat-voi-heo-rung.html.]
Lão Tiền mừng rỡ reo lên: “Sao tới nhanh thế!”
Thường Lạc Thiên giữ vẻ mặt nghiêm nghị, trông chân thành: “Chẳng thầy bảo rau ở đây ngon nhất đời ? Chuyện liên quan đến việc ăn, thể yên chứ?”
Chẳng vì nghi ngờ thầy dụ dỗ đường dây đa cấp, tẩy não . Chuyện ảnh hưởng đến việc kinh doanh của quán chúng , thể yên chứ!
lời tạm thời cần . Thường Lạc Thiên chỉ giả vờ vô tình quan sát xung quanh.
Ngôi làng hẻo lánh, căn biệt thự đồng quê rộng rãi xinh , một gia đình tràn ngập tiếng , cùng với mấy con mèo vàng nhỏ nhảy nhót đáng yêu trong sân...
Có vẻ như chẳng gì khả nghi cả, ổ nhóm lừa đảo thực sự chẳng nên lính canh nghiêm ngặt, đầy rẫy mấy tên đô con ?
Đang nghĩ thì thấy từ cầu thang bước xuống một gã đàn ông to lớn đen trũi!
Mặt mày dữ tợn, ánh mắt sắc bén, làn da đen nhẻm, cánh tay nổi cơ bắp c.uồn c.uộn lộ ngoài chiếc áo thun ngắn tay!
Dù hình đến mức khổng lồ, nhưng chính điều càng khiến cảm thấy đây lẽ là kẻ dễ chọc !
Trên phim đều diễn như thế mà.
Thường Lạc Thiên lập tức căng thẳng thần kinh.
Ngược , Trương Yến Bình nghĩ: Tốt quá! Người thương lượng giá cả tới ! Đợi lát nữa dẫn lên núi xem xét, chốt giá cả luôn cho xong!
Nghĩ tới hương vị của đống nguyên liệu nhà Tống Đàm, Trương Yến Bình đắc ý nghĩ bụng: Giờ đang là thị trường bán, mua thì mua, mua thì thôi!
Bên , Tưởng Tiểu Khang đang lo lắng thầy của . Anh cảm giác giống như Thường Lạc Thiên, nơi trông chẳng gì bất thường cả, chẳng lẽ ổ nhóm lừa đảo giấu kín đến thế ?
với hai nhân viên mà Thường Lạc Thiên dẫn theo, cũng chút yên tâm, thế nên lúc liền hạ giọng hỏi:
“Thầy ơi, thầy ở đây cũng một thời gian . Chẳng lẽ thầy nhận tiền lương mà còn bỏ thêm ít tiền nữa hả?”
Thao Dang
“Làm ?”
Lão Tiền chút ngại ngùng.
“Nhà họ quá nhiều đồ . Dù là tặng một ít đấy, nhưng còn nhiều thứ họ bán. Ta nài nỉ mãi, lấy lương mà còn bù thêm tiền mới lấy … Đến lúc về, nhớ giúp khiêng thùng đồ đấy nhé!”
Đống tuyết nhĩ và tặng tạm đến, chỉ riêng mộc nhĩ đen, dưa muối chua, tương ớt xanh thịt bò, tương tía tô, tương dưa hấu, tương đậu nành, thì dưa muối khô, cà tím khô, dầu ớt khô...
Haizz! Sao mà họ chịu bán thêm một chút cơ chứ! Lão Tiền nghĩ mà càng thấy tiếc.
Tưởng Tiểu Khang thầm nghĩ: Đây đây ! Chẳng là mấy chiêu dụ mua hàng để phát triển tuyến trong đa cấp ?
Ý nghĩ lướt qua, liền thấy ông chủ Thường kêu lên kinh ngạc:
“Đây là gì ?!”
Ngay giây , bên cạnh Tưởng Tiểu Khang cũng Ngô Lan đưa cho một tách :
“Đến đây nào, thử nhà trồng !”
Chỉ trong khoảnh khắc, hương thơm mát xen chút vị đắng nhẹ nhàng len lỏi cánh mũi.
Là một đầu bếp cực kỳ nhạy cảm với hương vị, Tưởng Tiểu Khang lập tức gạt bỏ suy nghĩ linh tinh, chỉ chăm chú chằm chằm ly xanh ngắt , run run :
“Trà … Trà …”
Chưa kịp để Ngô Lan trả lời, thấy lão Tiền ưỡn n.g.ự.c, hai tay chắp lưng, vẻ đắc ý quen thuộc:
“Chẳng qua là thôi mà, đừng mà kinh ngạc như thế. Cứ công việc của , thành tích thì cô chủ Tống chắc chắn sẽ rộng rãi tặng thôi... Giống như , mới đến mà tặng... Ấy, cũng gì nhiều .”
Vừa lúc đó, Vương Tiểu Thuận đang phơi ớt ngoài sân liền khựng .
Còn ông chú Bảy nép bên cửa bếp quan sát tử lớn của lão Tiền thì hừ lạnh một tiếng:
“Hừ!”
~~~~~~~
Lời tác giả:
Heo rừng mới sinh thì vằn, lắm.
Hơn nữa, heo rừng lớn nhanh bằng heo nhà, cơ bắp, da dày, nên lúc trông lớn bằng heo nhà.
mà, đừng mà xem thường sức tấn công của nó!!! Loài đủ sức đấu tay đôi với gấu đen đấy!
Vua Charles III của Anh và quân đoàn La Mã đều từng dùng heo rừng huy hiệu, thể tưởng tượng sức sát thương của nó lớn đến mức nào!
(Nội dung chỉ phục vụ tình tiết truyện, mang tính chân thực, vui lòng thử theo!!!)