Tần Quân “ừ” một tiếng, ba gắp hai nhai ăn hết phần khoai còn trong tay.
Còn Trương Yến Bình thì ăn xong, đang cúi kéo băng keo thì đột nhiên “ái da” một tiếng:
“Ăn khoai sống nhiều quá, giờ đầy mắc... xì …”
Tần Quân chút cảm giác như tự vả mặt , nhưng mà, cả.
Chỉ dịu dàng :
“Đằng nào cũng gấp, hai đứa mỗi một nửa, từ từ đóng. Hôm nay mệt ? Cậu qua mà .”
Trương Yến Bình khoái chí ôm một đống hộp giấy sang bên, liếc Tần Quân vẫn đang ở đầu đóng hàng, trong lòng tặc lưỡi:
“Chu đáo thật đấy!”
Chính cái sự tỉ mỉ , bảo hồi đại học yêu !
Còn trong đầu giờ chỉ thoáng qua một cái bóng nho nhỏ của cô bác sĩ Tiểu Quách… và cả món gà hầm hạt dẻ tối nay…
…
Còn bên , livestream của Kiều Kiều mở lên nữa.
[Lại nữa, một ngày hai buổi, streamer định gom giờ livestream giữa tháng ?]
[Mấy ông mua mồi câu chắc gì câu cá!]
[Chiếu hai, là thầy giáo Kiều Kiều !]
[May quá, đại ca xã hội đen nữa, thì sắp báo công an thật !]
[Bé cưng hôm nay món gì đây?]
[Bếp sáng quá ! Thơm phức như món trong chương trình ẩm thực! Phải đặt đồ ăn ngay!]
[ đang ăn! Vừa khớp giờ!]
Kiều Kiều nghiêm túc đặt xửng hấp lên nồi:
“Các bạn nhỏ, đây là khoai lang mới đào hôm nay, lát nữa sẽ hấp lên ăn nhé!”
Khoai gãy đầu cũng khá nhiều, chọn mấy củ đều đặn, rửa sạch xếp gọn lên, nhanh nhẹn đậy nắp nồi .
“Mai sáng dạy các bạn nướng khoai trong bếp củi nhé! Sáng mai còn nấu cám cho heo, tiện ủ khoai trong tro nóng luôn.”
Vừa , nhóm một nồi khác đun nước, sang tủ đông trong bếp lôi một thau đầy hạt dẻ:
“Tối nay gà hầm hạt dẻ, hết cần gọt vỏ hạt dẻ, đơn giản, dùng dụng cụ để cắt vỏ ngoài.”
Kiều Kiều khỏe lắm, tay cầm dụng cụ kẹp, một cái một cái, đến lúc nước sôi cũng xử lý xong một thau đầy hạt dẻ.
Sau đó bỏ hạt dẻ nước luộc mười mấy phút, vớt :
“Giờ tranh thủ còn nóng thì bóc vỏ nha!”
Vừa vớt hạt dẻ thau, ông chú Bảy và thím Liên Hoa lập tức xuất hiện, chen phía .
Một : “Phải bóc lúc nóng, nguội cái là bóc nữa, để ông!”
Một : “Con nít tay non, luộc xong nóng đừng đụng, để thím, tay thím da chai, hết.”
Kiều Kiều ngơ ngác đó, ủy khuất:
“Con còn sờ mà, là sợ nóng …”
[Hahahahaha Kiều Kiều cưng như trứng luôn!]
[Đầu bếp kiểu thì học nghề, ai nỡ để vất vả mà!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-852-livestream-nau-an-2.html.]
[Không , giờ siêu thị cũng bán hạt dẻ bóc sẵn.]
[Trời ơi là hạt dẻ rang đường đó hả! 88 tệ/kg cái loại đó! Một bữa hầm gà mà dùng nguyên thau?]
[Ghen tị đến lăn lộn, hận vì ăn là !]
[ từng chỉ mua ba cân hạt dẻ rang đường, tiếc cả đời.]
Kiều Kiều ấm ức, nhưng ông chú Bảy hừ một tiếng:
“Không cho con cái thì còn việc khác chắc? Đi c.h.ặ.t gà !”
Kiều Kiều mới tỉnh , chạy tới thớt bên cạnh:
“Các bạn nhỏ, giờ chúng c.h.ặ.t gà nhé, c.h.ặ.t to hơn hạt dẻ một chút.”
Cậu trong mắt là một bé ngoan lễ phép, nhưng lúc vung d.a.o thì vô cùng thành thạo, “cộp cộp” vài cái, chẳng mấy chốc ba con gà c.h.ặ.t đầy một thau.
Vẫn xong.
Cậu bưng hũ muối lên:
“Cho ba thìa muối, thêm một ít baking soda, đổ nước lạnh , bóp đều để rửa sạch m.á.u và giúp thịt gà mềm hơn.”
Bình luận tuôn như thác:
[Chà, tưởng sẽ theo thật á?]
[Ủa mà… hình như thật?]
[Từ khi theo dõi thầy Kiều Kiều, bắt đầu nấu cơm !]
[+1 tự nấu, tiền ship đồ ăn bằng cả ba bữa tự nấu đầy đủ.]
[Kéo ghế nhỏ , lấy sổ bút ghi công thức nào.]
[Không baking soda thì ?]
Thao Dang
[Không , bỏ qua cũng .]
[Giả nông thôn streamer, thật là food vlogger chính hiệu.]
[Ủa livestream ru ngủ hả?]
[Không bán hàng hả?]
Bên , Kiều Kiều rửa sạch thịt gà nữa, bóc một thau đầy tỏi trắng mập mạp.
Cậu chớp chớp mắt, nhỏ livestream:
“Ông chú Bảy đập dập hoặc thái tỏi, nhưng con thích tỏi nấu mềm mềm, ngon lắm luôn!”
[Chuẩn luôn! Tỏi nấu trong nước hầm là đỉnh của đỉnh.]
[Bạn đồng đạo! Mỗi ăn tôm cay, đều gắp tỏi mềm mềm ăn .]
[Ăn tỏi thì hôi miệng lắm nha!]
[Hết hôi còn nhai mấy hạt đậu phộng sống mới át .]
[Chỉ hồi nhỏ đồ ăn vặt, xiên tỏi nướng dây kẽm chấm gia vị mì gói ăn thôi hả?]
[Uầy…]
Trong lúc chuyện, Kiều Kiều đập gừng thớt, thái lát gọn gàng, động tác nhanh nhẹn, chuẩn xác, đúng là thành thạo tay nghề đầu bếp .
Ông chú Bảy cũng gần bóc xong hạt dẻ, Kiều Kiều nghĩ nghĩ cửa gọi:
“Có ai ăn cay ạ?”