Kiều Kiều lên núi, còn Quách Đông thì theo chuẩn nấu sáp ong.
Vừa mới khiêng từ kho một chiếc thùng inox mới tinh, định đặt lên cái bếp thấp trong góc bếp, thì ông chú Bảy chặn :
“Đừng lãng phí! Nào nào nào, tiên rửa một .”
“Cái cần gì rửa chứ?” Quách Đông đống sáp ong trong thùng, thấy sạch sẽ tinh tươm: “Nhà các bảo quản kinh nghiệm mà? Vừa cấp đông đóng thùng, bẩn.”
Ai quan tâm bẩn , để ăn mà lo.
Ông chú Bảy chỉ chỗ mật ong trong suốt còn sót bên trong tổ ong:
“Thứ tí nữa đem nấu cùng sẽ lãng phí đấy. Rửa một , nước rửa mật giữ cho heo ăn.”
Trương Yến Bình lập tức phấn khích:
“À há! Còn nước mật nữa ạ? Người uống ạ?”
Ông chú Bảy cũng cản:
“Uống thì … chỉ là trong mấy cái tổ còn xác nhộng ong, ong non, khi còn sót vài con ong c.h.ế.t.”
“ yên tâm , theo kinh nghiệm của thì… uống c.h.ế.t .”
Nếu mấy thứ đó, cần gì cho tủ đông gì? Là để ngăn nó sinh trứng sinh dòi đấy.
Trương Yến Bình: …
Thôi khỏi!
Nhà còn mật ong mà, chỉ quen tính tận dụng nên mới hỏi, chứ chẳng ý uống thiệt.
Chỉ là…
“Chỉ vì chút nước mật mà rửa hết một , lãng phí quá ?”
“Không .” Người trả lời là Tần Quân: “Bên trong là sáp ong với tổ ong, tan trong nước, rửa xong vẫn y như cũ.”
Quách Đông cũng đồng tình:
“Tí nữa còn nấu chảy trong nước mà, giờ rửa cũng chẳng ảnh hưởng gì.”
Cô là điển hình kiểu hành động, xong liền xắn tay áo chuẩn , liền Trương Yến Bình chặn một phát:
“Cô dừng tay!”
Nét mặt nghiêm túc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-863-gia-nay-khong-dat-dau.html.]
“Từ đồ ăn sang mỹ phẩm dưỡng da, đây là một cú chuyển ngành lớn đó, cũng nên cho fan một chút thời gian chuẩn tinh thần.”
“Cái nấu sáp ong , chờ Kiều Kiều xuống núi livestream , gọi là khởi động .”
Rồi sang :
“Mình tính thử chi phí , xem dùng lọ loại nào, định giá .”
Cần gì tính chi phí nữa?
Tống Đàm liền mở miệng, phun con lạnh lùng:
“50g: 188 tệ.”
Quách Đông hít sâu một lạnh:
“Cô gan thật đấy! từng mua tuýp dưỡng tay giá ưu đãi của SeaBlue, 30ml cũng chỉ 88 tệ thôi!”
“Chỉ 88?!”
Trương Yến Bình và Tần Quân cùng phát âm thanh kinh hãi:
“Chỉ để bôi tay thôi mà! Hồi nhỏ bôi thuốc trị nứt nẻ còn 5 tệ một tuýp thôi á!”
Quách Đông chớp mắt lạnh tanh:
“Ờ, giờ chắc 15 , nhưng đó trọng điểm. Tống Đàm, cô giá 188 … quá ?”
“88 với 188, chỉ để bôi tay là đắt !”
Trương Yến Bình gào lên!
Tống Đàm thì vẫn bình tĩnh:
“Nhà tự ép dầu , tự thu sáp ong. Dầu hái hạt , phơi khô, nghiền nhỏ ép. Mà cây bên , hạt nhiều dầu, một cân hạt chỉ ép tối đa hai lạng dầu.”
“Sáp ong cũng , cả năm nay tích , cũng chỉ chừng thôi, tối đa 70 cân là hết cỡ. Một hũ kem dưỡng tay 50g, ít nhất cũng dùng sáu, bảy gram sáp ong.”
Cô sang Trương Yến Bình:
Thao Dang
“Bây giờ còn thấy 188 là đắt nữa ?”
Trương Yến Bình nghĩ một lát:
“Nếu là nhà khác, chắc vẫn thấy đắt. nếu là đồ nhà …”
Anh lập tức quyết định:
“Nghe em hết!”