Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 935: Ngải cứu và hoa cúc dại.
Cập nhật lúc: 2025-05-06 17:08:37
Lượt xem: 264
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngải cứu? Hoa cúc dại?
Nghe thì vẻ khó tin, nhưng nghĩ kỹ … tiềm năng vô cùng lớn đấy chứ!
Ngải cứu vốn là thứ mọc dọc đường làng ngõ xóm, thấy khắp nơi. Hoa cúc dại thì càng khỏi , cả những vách đá trơ trụi tí đất nào cũng thể mọc ngược mà lan thành đám lớn.
Huống chi bãi đá và ngọn núi mấy năm qua vẫn ít cỏ non mọc lên đấy thôi, thì mấy con dê con lấy động lực mà nhảy nhót leo lên suốt ngày?
Thao Dang
“Được !” Tống Đàm vỗ bàn quyết định: “Nghe theo Kiều Kiều của chúng !”
Chỉ là hơn 700 mẫu đất , sang năm xây thêm khu sản xuất ngải cứu, trụ ngải nhỉ?
Tống Đàm sang bí thư Tiểu Chúc. Cô nàng ngẩn một lúc : “Đừng , nếu cô tin sản phẩm nhà thì cứ tới !”
cô cũng bắt đầu cân nhắc: “Cơ mà chuyện cần gấp quá ? Không cô từng ngải cứu ủ ba năm mới là nhất ?”
Tần Quân ho nhẹ một tiếng, nhớ cảnh ngủ trong phòng livestream hôm , lúc thành thật góp lời: “ thấy loại một năm là đủ mạnh .”
“Hơn nữa, thứ mà phối hợp túi đuổi muỗi, hiệu quả cũng thật sự .”
Mùa xuân thì mầm non ngải cứu, đến Đoan Ngọ là lúc thu hoạch, mà sang thu thậm chí còn thể mọc thêm vụ hai, trồng ngải cứu, khả thi!
Còn hoa cúc dại thì , nụ hoa thể dùng thảo mộc, hoa nở thể chưng cất tinh dầu, hoặc ngâm trong dầu thuốc để kem dưỡng da tay…
Chưa gì khác, chỉ riêng khoản thu hoạch và hái lượm ở khu đất 700 mẫu đó thôi, cũng đủ kéo công ăn việc cho mấy làng xung quanh.
Kiều Kiều bàn bạc sôi nổi thì phấn khích cực độ, hỏi: “Mọi thật sự em đấy ?”
“ đó!” Tống Đàm trịnh trọng : “Nghe Kiều Kiều! Chúng sẽ trồng ngải cứu và hoa cúc dại! Đến lúc đó em cũng dẫn mấy chú chó nhà tuần núi mỗi ngày, ?”
“Em !” Mặt Kiều Kiều đỏ ửng vì phấn khích! Oa! Cả một ngọn núi theo lời nha!
“Em nghĩ xem nên báo tin vui cho các bạn nhỏ thế nào mới .” Cậu nhóc nghiêm túc, thực sự để tâm đến chuyện .
Tần Quân mở lời: “Chỉ nghĩ thôi thì đủ, chi bằng một bài nhật ký hoặc bài văn cảm nghĩ , mấy chục năm nữa còn cái mà lôi xem.”
Lại đến , hoạt động nào mà chẳng cảm nghĩ, tổng kết …
Kiều Kiều những phản cảm mà ngược còn hào hứng hơn: “Được ạ, em liền…”
Nghĩ một chút hỏi: “Em thể xem núi ?”
Bây giờ á? Gió bấc ngoài đang gào rít đấy…
May mà thầy Tần cao chiêu: “Không vội, đợi em xong, chúng livestream một , dẫn các bạn học sinh cùng xem! Làm thầy xem một nha!”
Trời ơi trời! Tống Đàm kìm cảm thán: mắt tinh thế chứ, bao nhiêu mà mời một gia sư giỏi thế !
Còn bên , cô cũng thúc bí thư Tiểu Chúc: “Cô đừng hỏi nhận nữa, chắc chắn là nhận ! Cô , kế hoạch xong xuôi cả . Đi , ký hợp đồng thôi!”
“Không gấp gấp!” Bí thư Tiểu Chúc giữ chậm : “Mời luật sư đến soạn hợp đồng cho tử tế, nhân tiện để mặc cả thêm với làng bên vài hôm.”
Không gì , chỉ là thể để cảm thấy bên quá nóng lòng. Lỡ ăn phát đạt, nghĩ thì dễ nảy sinh hối hận lắm.
“Còn nữa, Yến Nhiên mãi đến ? còn định nhờ flycam một chút…”
Thôi , là đặt mua luôn một chiếc nhỉ, về dùng cũng giữ chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-935-ngai-cuu-va-hoa-cuc-dai.html.]
“Đừng!” Tống Đàm ngăn : “Chúng dùng công việc riêng, mà cũng tránh lấy việc riêng xài việc công. Máy bay lái nhà thể nào cũng cần, mua.”
“Mua gì mà mua!” Trương Yến Bình liếc cô: “Thuê đất mất tiền ? Đừng vì chuyện nhỏ mà tiêu xài phung phí! Chờ , bữa thịt heo mở hai suất, mời hai nh.i.ế.p ảnh gia đến.”
Người thiết đủ đầy, dàn ống kính dài như tường, kỹ thuật cũng thuần thục, video bột sắn khi đăng đến giờ, lượt xem cũng vượt 300 ngàn , mà đó là một tài khoản mới đấy!
Chỉ với trình độ như thế thôi, hơn hẳn việc tự mua flycam và máy ảnh !
Mà bữa thịt heo náo nhiệt thế , video ghi thì thật đáng tiếc!
là một thì tính xuể, nhiều bàn bạc mới việc!
Tống Đàm lập tức hài lòng mặt: “Yên tâm! Có ý tưởng gì thì cứ , chuyện như , suất ăn bữa thịt heo nhà lúc nào cũng sẵn sàng!”
Đã tới nước thì…
Bí thư Tiểu Chúc ngượng một tiếng, lập tức giơ tay lên: “ năm ông nội, kèm theo năm nhà cùng.”
Thật còn hai bà cụ nữa cũng thể , chỉ là thời trẻ việc ở cơ sở từng chịu nhiều khổ cực, trời lạnh dễ ảnh hưởng sức khỏe nên đành thôi.
“Được!” Tống Đàm bây giờ còn là cô gái chắt bóp từng đồng như , lúc vô cùng hào sảng: “Dành riêng cho các ông một bàn! Nói nhé, nhà cô cơ sở tầm thường, nhưng tiệc thôn quê thì câu nệ gì cả, nếu đông quá thì chen chúc cũng là bình thường nhé!.”
“Yên tâm!” Chuyện thì bí thư Tiểu Chúc đảm bảo : “Hồi đó họ còn xổm cửa dân ăn bánh ngô, ai mà để ý bàn tiệc bao nhiêu !”
Nói đến đây, cô nàng còn mang theo một tin tức nội bộ: “Đường làng chẳng sửa xong nhanh quá ? ngóng chút tin…”
Thông thường việc sửa đường cần quy hoạch ba đến năm năm, thành phố Vân Thành đúng là kế hoạch mở rộng vùng lân cận, nhưng tiền đến thì cũng mãi chỉ là kế hoạch giấy.
Thế mà chính quyền thành phố còn kịp đấu thầu, ngân sách giải ngân, mà ưu tiên thi công đoạn đường qua làng Vân Kiều tiên…
Bí thư Tiểu Chúc thể điều tra?
Ai giúp đỡ, dù họ , nhưng phía cũng thể !
Tống Đàm thấy cô nghiêm túc thì cũng chú ý lắng .
“Nghe là một vị ở cấp tỉnh, từng dẫn theo thư ký đến đây một chuyến, cảm thấy phát triển nông nghiệp thì thể thiếu hạ tầng giao thông, nên đó mới đề xuất chuyện …”
Nói đến đây, hai đồng thời lướt nhanh trong đầu mấy lạ từng ghé nhà . Rồi cùng sang .
“Ngô Lôi!”
Ồ ! Hóa ông họ ngốc nghếch cũng vô dụng! Tống Đàm bật , lập tức gọi điện cho Ngô Lôi:
“Anh Ngô Lôi , cái yêu cũ của bạn gái cũ của tên gì nhỉ? Em cảm thấy đối với thật lòng, là dịp Tết mời đến ăn bữa sát trư thái nhé?”
Cô ân cần tâm huyết: “Mời với danh nghĩa của nhé, là dịp c.uối năm làng tụ họp cho vui, đúng , dẫn theo hai bên tổ mua sắm của thành phố tới, họ cũng giúp đỡ nhiều lắm, hỏi xem liên lạc , mời luôn một thể.”
Ngô Lôi cúp điện thoại, trong lòng trào dâng một trận hào hùng, thấy ! Em họ tôn trọng bao! Bạn mà cô còn nghĩ cho chu đáo thế !
Thật đầu óc cũng đến mức ngốc nghếch, ý của là mời hai bên mua sắm , nên tự đắc nghĩ:
Hiểu ! Tuy ký đơn hàng, nhưng củng cố quan hệ là điều cần thiết.
Mà để bạn mời, nhà bạn cũng kinh doanh, kết mối ăn thì ?!
Ôi trời! Trong đống phân bò, Ngô Lôi đột nhiên hối hận vì năm xưa thi công chức, thấy đúng là cái đầu đấy!