Vừa nhắc tới chuyện ăn sáng, ai nấy đều khách sáo nữa. Dù gì cũng là dân lao động dậy sớm, ai mà chẳng đang bụng đói cồn cào.
Huống hồ, họ còn mấy cảnh món ăn dân dã nóng hổi để tư liệu nữa.
Thế là cả đám , nào máy , nào tấm hắt sáng, lỉnh kỉnh kéo hết cả bếp.
Cảnh đầu tiên chính là đĩa củ cải trộn chua cay!
Trong gian bếp ấm áp chút oi nồng, nhưng đĩa rau trộn tươi mát , ai nấy chỉ thấy mát rượi trong lòng, chẳng ai còn nhớ cái lạnh mùa đông.
Sợi củ cải trắng ngần, sợi nào sợi nấy, đều tăm tắp, nay trộn thêm chút ớt đỏ, dội một lượt dầu nóng phi thơm, màu xanh đỏ đan xen, mà cắn ngay một miếng!
Mà đặc biệt nhất, loại dầu mè mua ở , mà thơm nức mũi, bay khắp cả gian bếp!
Dư Yến nuốt khan, bụng bắt đầu réo rắt, nhưng giờ tới lúc ăn, đành cố gắng lảng sang chuyện khác:
“Đĩa củ cải là do sư phụ Tống thái mà khéo thế ạ? là cao nhân ẩn dật!”
“Không !” Giọng của Kiều Kiều vang lên từ lưng Trương Yến Bình:
“Là em dùng dụng cụ bào sợi đấy!”
Cậu còn tỏ vẻ thương cảm:
“Mấy ai dùng qua ?”
Dùng lắm nhé! Còn loại bào lát, bào sợi to, bào hạt… Một cái chỉ 5 tệ thôi mà!
Thời nay khác , ông chú Bảy dạy Kiều Kiều cũng ép cắt d.a.o tay thuần thục thứ, chỉ cần nắm chắc cơ bản, thao tác thành thục, mấy việc còn dùng đồ nghề cho nhanh.
“Dùng thì dùng…” Anh phim lẩm bẩm, chỉ là cảm giác cái máy bào hiện đại đặt giữa bếp lò củi … lệch tông.
ngẩng đầu xung quanh, ở góc bếp còn thấy cả bình gas và máy hút mùi đấy thôi, hiện đại pha truyền thống, cũng hợp lý chán!
Mọi nuốt nước bọt, tiếp tục lia ống kính sang chiếc nồi lớn bên cạnh.
ông chú Bảy mở nắp nồi, lập tức một làn trắng mờ mịt bốc lên, đó, những miếng khoai lang vàng ươm, mềm dẻo lộ , xen lẫn là hạt gạo căng tròn, tách rời từng hạt…
Hương thơm ngọt lịm của khoai quyện với hương gạo, chiếc vá lớn đảo lên, trong nồi dậy sóng chỉ là cháo khoai mà còn là lòng bồn chồn của đám đang đói cồn cào!
Thao Dang
Mùa đông giá rét, sáng sớm mà bưng bát cháo nóng hôi hổi, thơm phức thế , ai mà chẳng động lòng cho !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-962-banh-trung-gion.html.]
Cô trợ lý mới mắt dán c.h.ặ.t nồi cháo, chẳng rời nổi, Dư Yến thì suýt nữa lỡ lời than thở, cố gắng lắm mới dằn cơn thèm, vội hô:
“Quay tiếp sang nồi bên !”
Nào ngờ, nồi bên càng khiến phát điên vì đói!
Chỉ thấy trong chiếc chảo gang to tướng, những chiếc bánh trứng mỏng dính đang chao dầu xèo xèo, thơm lừng!
Hương hành, hương dầu, hương trứng quyện , thơm tới mức cả căn bếp chao đảo, bụng ai kiểm soát nổi, réo ầm ầm cả lên!
Ông chú Bảy phấn chấn hẳn, thấy máy lia tới gần, liền vung xẻng lật bánh cực điêu luyện, thuyết minh:
“Bánh cố ý cán thật mỏng, bên trong trộn sẵn bún khô, hành hoa, hẹ và trứng, cho chảo chiên giòn rụm. Này thì thơm khỏi bàn!”
Ông còn cố ý trêu:
“Có ăn thử ? cho thêm hành phi đấy, chắc ai ở đây kỵ hành nhỉ?”
Dư Yến lập tức nghiêm mặt lắc đầu, bình thường cô ăn mì còn gắp hết hành , huống gì giờ đang việc, ăn món nặng mùi thế .
mà…
mà!!!
Làm đến mức mà còn nhịn ăn thì là nữa ?!
Cô sang chằm chằm phim:
“Quay xong ? Quay xong thì chọn góc để máy ở đó luôn, mau ăn sáng thôi!”
Anh phim gồng lên chút ý chí c.uối cùng, lia máy thật gần, cho hẳn mấy cảnh đặc tả cận mặt, ánh sáng đầy đủ.
khi xong, sang cô trợ lý đánh đèn cũng đang ngó nghiêng ngó dọc, lập tức vứt máy, chạy thẳng bếp:
“ thử miếng bánh nhé!”
“Ôi trời ơi, củ cải trộn ngon tuyệt vời!!”
“Á á á nóng quá! Khoai lang nóng bỏng miệng luôn!!”
…
Khung cảnh bữa sáng, chính thức tan hàng!