Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi - Chương 182: Dọn vào nhà mới

Cập nhật lúc: 2024-11-21 13:04:29
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu lão tam và Lục thị còn cách nào khác, chỉ đành chịu đau đớn về nhà , sợ ở đây thêm một khắc nào nữa, bọn họ sẽ tìm thêm mấy cách chỉnh c.h.ế.t hai .

Mọi thấy thế, trong lòng cũng hả giận, cuối cùng cũng thể trị hai . Vì thế, Nhâm thị với ánh mắt kính nể.

Nhâm thị mà kiêu ngạo, chỉ : “Cha , chẳng con , hai thoả mãn ?”

“Thoả mãn, thể lấy công đạo cho vợ chồng lão nhị, thể trừng phạt vợ chồng lão tam, mà tốn chút khí lực nào, cũng là một vấn đề nan giải, thể biện pháp nào hơn biện pháp .” Hai mắt Phương thị sáng lên, đối với đứa con dâu càng ưng ý hơn.

Nghe bà bà [ chồng] khen, Nhâm thị mỉm : “Cha thấy thoả mãn là , chuyện như thế , mong cha đừng xem con là ngoại nhân, đều là một nhà, việc gì thì cùng giải quyết.” Dứt lời, tới mặt Lý thị trấn an, “Nhị , khi đến đây tẩu chuẩn cho thuốc dưỡng thai nhất, còn thuốc bổ máu, cho nên nhớ bảo nhị thúc nếu cho uống đấy, nếu chăm sóc chu đáo, hài tử sẽ vấn đề gì.”

“Cảm ơn đại tẩu.” Lý thị cảm kích Nhâm thị, vốn quan hệ chị em dâu giữa Lã thị, Dương thị cho Lý thị cảm thấy thất vọng, nhưng khi Nhâm thị xuất hiện, Lý thị càng thêm lòng tin về mối quan hệ chị em dâu, Lý thị tin tưởng Nhâm thị là một dễ cận.

“Đại tẩu là một hiền lành, nếu như đại ca thể gặp tẩu sớm hơn, cũng sẽ ...” So sánh giữa hai Nhâm thị và Lã thị, Triệu lão nhị nhớ về chuyện xưa.

Nhâm thị đúng lúc ngăn : “Đều qua, chúng hãy sống cho hiện tại.”

“Con dâu lớn đúng đó.” Triệu lão gia tử kìm lòng khen Nhâm thị.

Trò khôi hài hữu kinh vô hiểm cứ mà kết thúc, một nhà Triệu Tương Nghi xe ngựa về trấn Thanh Hà, bởi vì Nhâm thị cần xử lý chuyện ở Như Ý phường nữa.

Mà tam phòng bên , truyền đến tin tức, Triệu lão tam cả ngày lẫn đêm đau đến c.h.ế.t sống , nhưng mà những trong thôn thấy hoài cảnh nên cứ ngỡ là trò đùa mà châm chọc mãi.

Trong một thời gian dài, từ khi trong tam phòng nhận giáo huấn đau đớn , cũng dám điều xằng bậy gì.

Đến tận đây, danh tiếng Nhâm thị ở Triệu gia thôn lan toả nhanh chóng, hơn phân nửa là ở phương diện . Tất cả đều Nhâm thị quản gia giỏi, khuôn mặt xinh , mà ưu điểm nhất chính là thể trị .

Đến đầu tháng chín, Nhâm thị thực sự như nàng , đóng cửa Như Ý phường, đem chuyện xử lý cả, chỉ là Như Ý phường đột ngột đóng cửa kinh doanh, cho nhiều khách quen cam lòng, dù tay nghề Nhâm thị cũng , mà các tú nương nàng bồi dưỡng tay nghề cũng , nếu các nàng mở cửa buôn bán, thì họ nơi nào tìm tú phẩm chất lượng như thế đây?

Cả thành viên trong hội thương nghiệp, đột nhiên tin Nhâm thị rời khỏi hội, thở dài ngừng, lưu luyến rời. Lại , đem tức giận chĩa Triệu Tín Lương, là vì , nên một nữ nhân thông minh như Nhâm thị mai một tài năng. Có điều những là những yêu mến Nhâm thị nên bao nhiêu.

Mặc kệ ánh mắt ngoại nhân như thế nào, nghị luận , thì Nhâm thị chính là chủ mẫu đại phòng Triệu gia, tâm ý hậu phương cho Triệu Tín Lương, lo lắng mỗi khi đại sự.

Cho nên trấn Thanh Hà, ngay cả những hương trấn gần bên, đều lan truyền đại danh Nhâm thị, Nhâm thị giống như là một truyền kỳ, từ khi khởi nghiệp ở trấn Thanh Hà, xuất đầu lộ diện mở tú phường, cho đến khi còn tiếp tục kinh doanh nữa, an tâm là chủ mẫu, thì nàng vẫn là chủ đề câu chuey65n phiếm mỗi khi thưởng .

Nhâm thị xử lí chuyện ở Triệu gia một cách trật tự, mua toà nhà với tốc độ nhanh nhất, hiệu quả sửa chữa cũng nhanh hơn, Nhâm thị và bà bà Phương thị còn cùng chọn một ngày để dọn nhà mới.

Nhâm thị và Triệu Tín Lương là chủ gai đình, nên ở viện lớn ở trung tâm toà nhà, Triệu Hoằng Lâm đặt là Lương Viên. tên lấy từ tên Triệu Tín Lương đặt, đơn giản, dễ nhớ, nên đều tán thành.

Mà nhị lão Triệu gia an bài ở Chỉ Lan viện, tên do Triệu Tương Nghi đặt, Triệu Hoằng Lâm thấy , đồng thời cũng thích hợp với phận của nhị lão, vì thế đổi. Chỉ Lan Viện cũng nhỏ hơn Lương Viện, chẳng qua là chủ viện mà thôi, hơn nữa Nhị lão càng thêm thích Chỉ Lan Viện, vì viện tương đối thanh tĩnh, tiếng chim muôn hoa, nhị lão đều thích.

Triệu Hoằng Lâm thì chọn Lan Thương Viện, tên lấy, Triệu Tương Nghi vốn đặt là Thanh Huy Viện, thấy cái tên quá mức nghiêm minh, cho nên sửa là Lan Thương Viện. Lan Thương Viện gần với nhà thuỷ tạ [lầu các mặt nước], Triệu Hoằng Lâm đặc biệt yêu thích, mỗi khi rãnh rỗi, thể đến nhà thuỷ tạ uống vài chén đậu xanh, lẳng lặng sách luyện chữ.

Mà bạn nhỏ Triệu Tương Nghi an bài ở Trầm Tiêu Viện, toà nhà năm viện, trừ ba viện , chỉ còn Trầm Tiêu Viện và Bích Thủy Viện, hai tên đều do Triệu Tương Nghi đặt, kiến trúc trong sân khác lắm, chỉ vì Trầm Tiêu Viện sát nhà chính, cũng gần nhà thuỷ tạ, Triệu Tương Nghi liền chọn Trầm Tiêu Viện ở. Còn Bích Thủy Viện thì Triệu Nguyệt Cầm Triệu Mẫn Mẫn ở, nơi cách xa hồ nước, đối với vấn đề an của hài tử cũng đảm bảo, Triệu Nguyệt Cầm cực kỳ thoả mãn.

Trừ những viện , còn hai nơi là đông sương phòng và nam sương phòng, còn trống nên khách phòng.

Thủ tục dọn nhà mới xong, là đến chuyện cần mau nha hạ nhân, ăn nhà lớn như nếu chỉ mấy bọn họ chăm lo, hẳn nổi, cần mua về mới .

Nhị lão Triệu gia nghĩ đến sẽ phục vụ mỗi ngày, trong lòng khỏi cảm khái, cũng tin đây là sự thật

Nhâm thị việc lưu loát sảng khoái, dọn nhà mới, liền hẹn với mua bán, mang theo nha và gã sai vặt phủ để chọn. Lúc đó trừ Triệu Tín Lương ở ngoài, đều ở trong nhà, Tề Uyển Dao vì theo Nhâm thị học nghệ, nên cũng đến.

Mọi tề tụ ở phòng khách nhà mới, ngươi mua bán thấy Nhâm thị việc thoải mái, hào khí, trong lòng cũng đặc biệt vui vẻ, bỏ qua lời giới thiệu vòng vo, thẳng vấn đề, chỉ bên một đám nha gã sai vặt : “Dựa theo phu nhân dặn dò, đều chọn những đứa năng lực cả, chẳng phu nhân hài lòng?

Triệu Tương Nghi bên cạnh Nhâm thị, chờ Nhâm thị , Triệu Tương Nghi liền chủ động chỉ một tiểu cô nương gấy yếu hỏi mau bán: “Nàng năm nay mấy tuổi?”

“Bẩm Triệu tiểu thư, nha đầu năm nay tròn mười tuổi, thích hợp để hầu hạ tiểu thư.” Người mua bán mỉm , Triệu Tương Nghi thấy quá gian, điều vẫn tiếp tục tiểu cô nương .

Mới mười tuổi, nhưng vóc dáng khá cao, tuy nhỏ gầy, nhưng nhãn thần sáng sủa, sắc mặt bình tĩnh, hẳn là một nha đầu hiểu lễ nghĩa, nếu nha bên cạnh lúc phù hợp.

(Bạn đang truyện Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi – Vitamin C edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn những phút giây truyện vui vẻ >.<)

“Tương Nghi thích nàng?” Nhâm thị ngón tay chỉ tiểu cô nương .

Triệu Tương Nghi suy nghĩ một chút, đó đáp: “Hỏi thêm vài câu , nếu lòng sẽ mua, về phần trong viện của con cần nàng , con suy nghĩ .”

Thật mấy năm nay, nàng thói quen khác phục vụ, hôm nay còn giống như , mặc dù trong lòng nàng chút tự nhiên, nhưng nghĩ đến ca ca, Nhâm thị và ở đây bên cạnh , cảm thấy gì.

“Con thật thận trọng.” Nhâm thị , nhưng hạ giọng lo lắng , “ mà, bây giờ nương và cha chống đỡ cho con, con cần kiên cường như thế, nương thương con, con bây giờ chỉ là một đứa trẻ mới lớn thôi.”

Hai tay Triệu Tương Nghi nắm chặc , tim đập nhanh hơn. Nàng bây giờ chỉ mới là hài tử bảy tuổi, nhưng tuổi thật thì bằng Nhâm thị, nàng giả con nít cũng tự nhiên lắm, cũng ngày lộ … May mà Nhâm thị vẫn hoài nghi, chỉ nghĩ là nàng từng sống trong cảnh nghèo khó nên trưởng thành sớm.

“Cha, nương, Hoằng Lâm, Nguyệt Cầm.” Nhâm thị thăm hỏi một , “Mọi hãy suy nghĩ kỹ chọn, thấy ưng ý ai thì lưu .”

Phương thị và Triệu lão gia tử , xoa xoa tay chút thích ứng cuộc sống như thế.

Triệu Nguyệt Cầm ý chọn hầu hạ, vì nàng vốn tránh bọn Trương gia nên mới đến đây giúp đỡ, bây giờ nàng chọn hạ nhân, chuyện nàng .

Còn Triệu Hoằng Lâm nhíu mày những mặt một , cuối cùng chỉ một gã sai vặt : “Con chọn , những còn con , trong viện con đơn giản, cần nha ,” Dứt lời, ánh mắt về phía Tề Uyển Dao

Tề Uyển Dao khẽ run, hai tay đan .

Nhâm thị thấy, cũng thêm cái gì, chỉ chuyển ánh mắt tiểu cô nương mà Triệu Tương Nghi chọn trúng, hỏi tiếp: “Ngươi mười? Tính tình cũng , nhiều chuyện.”

“Bẩm phu nhân, nô tỳ gọi là Bích Văn, mười tuổi, cha mất, thể ký văn tự bán đứt.” Tiểu cô nương trả lời Nhâm thị.

cũng những trong sảnh cả kinh.

“Đứa nhỏ tử đáng thương.” Phương thị lòng thương cảm, bà cũng thích sai bảo khác, Bích Văn đến cảnh ngộ của , hai mắt đẫm lệ.

“Trước lưu .” Nhâm thị gật đầu, mau bán vui vẻ, nhưng thấy Nhâm thị chỉ mấy nữa, “Mấy đứa cũng lưu , còn nữa, đứa sai vặt mà Hoằng Lâm chọn trúng, lên phía cho .”

Gã sai vặt ước chừng tám chín tuổi, hình thấp hơn nhiều so với Triệu Hoằng Lâm, nhưng khoẻ mạnh, da tay ngăm đen, cánh tay rắn chắc, thành thật.

Chờ tiến lên vài bước, Nhâm thị mở miệng hỏi: “Mấy tuổi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-nong-thon-nhan-roi/chuong-182-don-vao-nha-moi.html.]

“Bẩm phu nhân, con năm nay mười tuổi.” Gã sai vặt thành thật .

Nhâm thị gật đầu, hỏi: “Tên gì, trong nhà còn những ai?”

“Bẩm phu nhân, con tên, đều gọi con là Tiểu Đức, con nhân.” Gã sai vặt tên Tiểu Đức đáp, lúc nhân, cũng bi thương như Bích Văn .

Người mau bán thấy thế, vội vàng tiến lên giải thích: “Lão phu nhân, phu nhân nghìn vạn đừng bọn nó xui xẻo, đều dựa theo ý phu nhân đem dẫn đến, phu nhân mua thì mua ký văn tự bán đứt, nhưng phụ mẫu đều đau lòng con , hơn phân nửa là nhà nghèo còn cách nào mới bán con, cũng luyến tiếc chịu bán đứt, cũng chỉ cha hoặc chỉ , mới thể đúng theo yêu cầu của phu nhân mà ký văn tự bán đứt nha “

“Ta cũng gì.” Nhâm thị khoát khoát tay, thuận tiện chỉ ào mấy khác hỏi, chờ nghiên cứu kỹ, Nhâm thị chỉ lưu mấy nha hoan và gã sai vặt, mau bán mang đến, đại đa đều Nhâm thị chọn trúng, chỉ mấy an phận, Nhâm thị lưu. Có thể thấy mua bán hiệu suất tệ.

Chờ Nhâm thị đem bạc trả, mau bán liền đem khế ước bán giao cho Nhâm thị, Nhâm thị bảo A Bình cầm tiền thưởng đưa cho mua bán, “Khổ cực”, phân phó một nha lưu tiễn mau bán .

Sau khi việc thoả , Nhâm thị mới bắt đầu bàn bạc với đem những nha , gã sai vặt nơi nào.

Triệu Tương Nghi cực kỳ hài lòng với Bích Văn, trong lòng Nhâm thị , liền đem Bích Văn đưa đến hầu hạ cho nàng. Thật bảo Bích Văn hầu hạ Triệu Tương Nghi, nhưng Triệu Tương Nghi chỉ là một hài tử mới lớn, cũng là thiên kim tiểu thư, cho nên công việc của Bích Văn nhẹ, mỗi ngày chỉ cần cùng Triệu Tương Nghi vui đùa một chút là .

Phân chia xong, nhưng vẫn còn vài nha bọn sai vặt.

Nhâm thị vốn đưa thêm một nha cho Triệu Tương Nghi, nhưng Triệu Tương Nghi cự tuyệt, cuối cùng, sự kiên trì của Nhâm thị, một nha thô sử chọn đến hầu hạ Triệu Tương Nghi.

Nha ngốc, còn thể nhiều việc, thấy nàng thành thật, Triệu Tương Nghi cự tuyệt nữa. Còn hỏi tên nàng , nàng tên “Như hoa”, Triệu Tương Nghi khuôn mặt đỏ lên vì nghẹn , để phòng ngừa còn tên “Như hoa” liền nhớ đến “Như hoa” trong phim ảnh gia đình, Triệu Tương Nghi liền đặt cho Hoa cô nương một cái tên khác: “Từ nay về ngươi tên là ‘Chi Chi’, chi trong cỏ linh chi.”

“Tên hơn tên .” Nhâm thị đồng ý .

Sau đó, tiếp tục phân chia hạ nhân.

Nhị lão Triệu gia cần, vốn chỉ cần một nha , một nha thô sử, nhưng Nhâm thị kiên trì , nhị lão chỉ hai hầu hạ, vả tuổi tác cao, nhiều chuyện thể . Vì để hai nha , hai nha thô sử hầu hạ.

Mà Lương Viên hầu hạ Nhâm thị và Triệu Tín Lương, còn một nha tên Văn Châu và hai nha thô sử gọi là A Hạnh, tiểu Ninh. Người bên Nhâm thị nhiều, bên A Bình, vì cần thêm một nha để phục vụ, nếu như cần thì chờ nhà thêm .

Triệu Hoằng Lâm chọn tiểu Đức, Nhâm thị vốn chọn một nha chăm sóc , nhưng Triệu Hoằng Lâm kiên quyết cần, là xa phu A Quang cũng thể kiêm gã sai vặt cho , Nhâm thị thấy thế, cũng kiên trì nữa, điều vẫn điều một nha thô sử đến Lan Thương Viện quét dọn, gọi là Xảo Vân, mười ba tuổi, là an phận, hơn nữa tâm tư, cũng chỉ là quét dọn thôi nên Triệu Hoằng Lâm cự tuyệt nữa.

Triệu Nguyệt Cầm thấy lập tức sẽ đến phiên , tâm tư chạy, nhưng mới ôm Triệu Mẫn Mẫn, Triệu Mẫn Mẫn vui.

Hoá con bé đang cùng một tiểu nha chơi đùa vui vẻ.

Nhâm thị thấy thế, liền trấn an Triệu Nguyệt Cầm : “Em chồng , chuyện gì, đều một nhà, còn khách khí cái gì. Tẩu thấy tiểu nha hợp ý Mẫn Mẫn, Bích Thủy Viện của và con bé chi bằng dùng tiểu nha . Còn nữa, tẩu thấy A Như và Mẫn Mẫn quan hệ , thì để A Như đến Bích Thủy Viện hầu hạ Mẫn Mẫn . Một và đứa nhỏ cực khổ, nhiều hầu hạ giúp đỡ, hài tử cũng thể thoải mái, đừng từ chối ý của tẩu, bằng tẩu sẽ tức giận đó.”

“Vậy thì cám ơn đại tẩu, thời gian qua, đại tẩu giúp nhiều .” Triệu Nguyệt Cầm tiếng cám ơn, Triệu Mẫn Mẫn thì sớm cùng tiểu nha A Như chơi đuổi bắt.

Mọi thấy , rộ.

Chờ phân hầu hạ các viện xong, Nhâm thị chỉ A Bình uy nghiêm với nha , sai vặt mới tới: “Các ngươi đây, từ bây giờ các ngươi sẽ việc ở đây, ngoại trừ chủ tử sai bảo, còn A Bình việc. A Bình là công nhà , cũng là quản gia Triệu phủ, các ngươi chuyện gì bẩm báo với , thể nhờ A Bình, mệnh lệnh của bà là ý của , các ngươi hiểu

“Vâng, phu nhân, rõ” Cả đám đồng thanh đáp, tràng diện như cho Triệu Tương Nghi run , nổi cả da gà.

“Còn nữa.” Nhâm thị cầm khế ước bán , “Ta mới nãy khế ước bán của các ngươi, phát hiện đồng nhất, cũng mất trật tự. Cho nên, quyết định sẽ một văn tự bán cho các ngươi ký, các ngươi nhớ cho kĩ, một ngày Triệu phủ, sẽ trung thành với các chủ tử, lưng tâm cơ, càng nô lấn chủ, cưng chìu mà sinh kiêu, nếu phát hiện một , xử phạt như thế nào, sẽ cho các ngươi thấy mà e ngại.”

Nghe thấy giọng Nhâm thị lạnh dần, thể xác và tinh thần đều phát lạnh

Song, Nhâm thị lập tức chuyển đề tài: “Đương nhiên, Triệu gia bọn cũng là dạng ỷ mạnh h.i.ế.p yếu, phàm nào bổn phận của , bọn sẽ đối đãi thật , cho các ngươi thoải mái, thưởng phạt phân minh, tuyệt đối sẽ thiên vị bất cứ ai.”

“Vâng, phu nhân” đồng loạt trả lời.

“Được , còn những chọn trúng, tạm thời ở bên ngoài viện vẩy nước quét nhà , cũng kiêm luôn thủ vệ canh đêm, chờ mấy ngày nữa tìm gã sai vặt và bà tử gác đêm phủ hợp, khi đó sẽ an bài các ngươi đến nơi khác. Còn nữa, chuyện trù phòng cần các ngươi quản, tự .” Nhâm thị đấy phân phó .

Triệu Tương Nghi nâng cằm , Bích Văn thì phát hiện nàng đang tập trung Nhâm thị căn dặn, bèn cúi đầu thầm, quả thật là đáng tin, tính tình trọng.

“Được , một chuyện khác nữa là các ngươi chủ tử của là ai, quý phủ bọn đơn giản, hy vọng các ngươi đem bầu khí đổi, hiểu lời của ?” Nhâm thị dặn thêm.

Mọi đồng loạt đáp ứng.

Nhâm thị hài lòng xuống uống một ngụm , cung kính hỏi ý kiến Phương thị và Triệu lão gia tử: “Cha, nương, hai cảm thấy thế nào?”

“Đều cả con dâu, con việc thật là lưu loát” Phương thị đối với cách của Nhâm thị khen dứt miệng.

Hạ nhân thấy quan hệ chồng nàng dâu nhà , khỏi thở dài một , âm thầm thấy may mắn. Bởi vì những vị đấu đá, mà họ cũng thể sống một cuộc sống đơn giản, như cũng giảm bớt ít phiền phức.

“Con thấy hôm nay dọn nhà, chọn hạ nhân, cũng chút mệt mỏi, chi bằng để bọn họ đưa về nghỉ. Vừa vặn xem gia cụ mới của quý phủ, con cho đưa gia cụ đến Chỉ Lan Viện, chỉ chờ cha nương đánh gái.” Nhâm thị săn sóc .

Lúc , Triệu Hoằng Lâm đưa Tề Uyển Dao nhà thuỷ tạ thưởng thức bộ cụ mới của .

“Thiến Tuyết, Tố Âm.” Nhâm thị gọi hai nha hầu hạ Nhị lão Triệu gia, “Các ngươi hầu hạ lão thái gia, lão phu nhân cho , nếu , đừng trách .”

“Vâng, phu nhân.” Thiến Tuyết và Tố Âm tuân lệnh, hai hiểu sâu, thích hợp hầu hạ lão nhân. Hai lẳng lặng theo phía Nhị lão rời khỏi phòng khách.

“Nương, con đem Bích Văn, Chi Chi Trầm Tiêu Viện .” Triệu Tương Nghi dậy, Triệu Mẫn Mẫn cũng dậy theo.

“Không cùng Mạn Vân chơi vui vẻ ? Sao giờ theo tỷ đây?” Triệu Tương Nghi bẹo khuôn mặt nhỏ của Triệu Mẫn Mẫn, cất cao giọng hỏi.

Mạn Vân là nha Triệu Mẫn Mẫn đặc biệt dính.

Triệu Tương Nghi những lời xong, Mạn Vân liền bày bộ dáng thật xin .

“Biểu tiểu thư, để nô tỳ ôm, nô tỳ từng hầu hạ những tiểu chủ tử giống như biểu tiểu thư, nên cách chăm sóc.” Thu bộ dạng , Mạn Vân bước đến .

Nhâm thị hài lòng gật đầu: “Chả trách Chu mụ mụ ở vùng danh tiếng , trướng bà việc thoả đáng, nghiêm túc việc.

” Chúng thôi.” Triệu Tương Nghi cũng thể ôm tiểu bất điểm Triệu Mẫn Mẫn, giúp, nàng đương nhiên nguyện ý.

Triệu Nguyệt Cầm vẫn chút lo lắng cho nữ nhi, vì cũng theo, dù đến Bích Thủy Viện cũng qua Trầm Tiêu Viện, lúc đưa hai tiểu nha đến Bích Thủy Viện quen.

Chờ rời hết , Nhâm thị cũng rãnh rỗi, tiếp tục bàn với A Bình chuyện đãi tiệc mừng tân gia và việc trong nhà

Theo phong tục thời , dọn nhà mới thì bày rượu mở tiệc chiêu đãi bằng bạn , nhà họ ở trấn Thanh Hà bây giờ cũng chút danh vọng, tự nhiên là thể thiếu chuyện .

Yến hội lúc đó, những khách nhân đến dự, danh mục quà tặng, vấn đề chỗ tiếp đãi, Nhâm thị đều an bài thoả đáng, một chút cũng để rắc rối xảy , để tránh mệt mỏi.

Loading...