Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi - Chương 2: Tiện bại hoại

Cập nhật lúc: 2024-10-07 11:11:27
Lượt xem: 248

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi trưa ngày hôm , chuyện Lã thị xe ngựa chạy trốn suốt đêm cùng kẻ tiền Thế Hữu truyền khắp cả Triệu gia thôn, thậm chí mấy thôn bên cạnh cũng truyền chút phong thanh.

Đối với một thôn trang nhỏ chút yên lặng quả nhiên là thể, đây chẳng khác nào là một tin tức lớn kinh thiên động địa cơ chứ, một vài phụ nữ trong thôn thường nhân lúc rảnh rỗi mà tán dóc chuyện lông gà vỏ tỏi, lúc nào cũng say sưa lảm nhảm chuyện . Lại thêm, thêm mắm thêm muối, ví dụ như là hơn mười ngày là ngày mười lăm tháng tám tết Trung Thu, trong đêm đó chính mắt thấy Lã thị một cái kiệu nhỏ đưa đến ngôi nhà cũ của Thế Hữu ở Triệu gia thôn, thầm nghĩ chắc là kín đáo gặp gỡ tình nhân...

Một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng cho nhà của Triệu Tương Nghi chịu đựng nối tin đồn, trong thôn chỉ trỏ, nọ, khiến cho cả một đại gia đình ngóc đầu lên .

Còn về phần Triệu Tín Lương lúc , ông từ buổi sáng đến bây giờ ngay cả việc trong ruộng cũng , chỉ buồn bực mà trong phòng lên tiếng, cũng để ý đến ai, ngẩn hoặc buồn bã tức giận.

Cái loại ẩn nhẫn tựa như một khắc thể yên lặng mà bùng nổ, là dọa .

Trong nhà bầu khí nặng nề cho Triệu Tương Nghi dám thở mạnh, đến Phương thị trong phòng khách cũng ngây ngốc cả , một lúc nàng cảm thấy trong buồn bực, liền dứt khoát đến cửa hàng nhỏ ở đầu thôn mua một chút kẹo, sẵn chờ Triệu Hoằng Lâm giảng bài học tại học đường ở thôn bên trở về, cùng ăn đường về nhà, cũng an ủi đứa nhỏ tám tuổi ngây thơ tổn thương .

Mặc dù Triệu Hoằng Lâm bên ngoài là đại ca của nàng, nhưng thực tế là Triệu Tương Nghi hơn hai mươi tuổi , chỉ thể ở trong lòng mà xem Triệu Hoằng Lâm là một đứa trẻ...

Trên đường khỏi chút buồn bực, nghĩ đến chuyện Lã thị cùng khác chạy trốn khiến cho cả nhà nhận lấy một sự xúc phạm, Triệu Tương Nghi nghiến chặt răng .

Từ ngày nàng xuyên đền đây ba tháng, chỉ thấy Lã thị ngoại trừ tham mộ hư vinh, chơi bời lêu lổng bên ngoài, lấy việc chỉ trích phu quân của thú vui, thỉnh thoảng lấy một việc nhỏ châm chọc chồng vài câu.

Ví dụ như thấy Triệu Tín Lương ở ruộng loay hoay việc khí thế nhất trời, liền oán giận chồng biển mà kiếm tiền. Thỉnh thoảng thấy chồng khác đối với vợ đều lời tuân theo, trong nhà luôn xem vợ là trời là lớn nhất, liền đ.â.m chọt Triệu Tín Lương học theo như để dụ dỗ nàng , v...v....

Triệu Tương Nghi vốn nàng thuận mắt, hơn nữa nàng mới ở đây ba tháng, càng thể cảm nhận công ơn sinh dưỡng của nàng đối với Lã thị, Lã thị đột nhiên chạy trốn cùng khác, đối với Triệu Tương Nghi tổn thương gây là ít. 

Đương nhiên, ở trong mắt ngoài, chỉ thể lý giải là, đó là Triệu Tương Nghi hiện tại tuổi nhỏ hiểu chuyện, cho nên mới cảm giác gì.

Đi đến cửa hàng nhỏ, ông chủ là một đàn ông trung niên mập mạp, mặt hồng hào, tất cả đều gọi ông là Triệu Ải Tử, bởi vì ông thật sự lùn .

Bên , Triệu Tương Nghi đến mua kẹo, Triệu Ải Tử cũng ngại chuyện của Lã thị mà Triệu Tương Nghi bằng ánh mắt đồng tình, thấy Triệu tương Nghi chỉ mới ba tuổi, xác thực là hiểu chuyện gì, liền nhân cơ hội đối với những mua hàng khác thầm: "Chậc chậc, nhà họ cái vị tức phụ đúng là gây nghiệp chướng, hai hài tử một tám tuổi và một ba tuổi, cùng tình nhân vù vù chạy trốn."

"Không , ông thấy nàng bình thường lắng lơ. Cái dạng mà nam nhân khác tâm sinh ngứa ngáy mới là lạ, thấy , giờ thông đồng cùng khác bỏ trốn." Cùng lúc, một đàn ông trung niên thô tục nhướng lông mày phụ họa theo.

Tiền trong tay Triệu Tương Nghi bỗng run lên, như việc gì, tay run rẩy đưa ba văn tiền cho Triệu Ái Tử.

Triệu Ải Tử tiền trong tay Triệu Tương Nghi, cuối cùng thở dài một , giọng điệu đồng tình : "Thôi, tiền xem như , một túi kẹo mà thôi, cầm về ăn , về nhà lời một chút, đừng chọc giận cha cháu."

Tuy chỉ là lòng hảo tâm, nhưng Triệu Tương Nghi lòng tự ái cao, nàng cần ngoài thương hại mà bố thí cho, hơn nữa càng chịu nổi việc Triệu Ái Tử cùng khác trong mắt lộ vui sướng khi gặp họa. 

Nàng ngẩng đầu lên, lễ phép mà về phía Triệu Ải Tử và các khách nhân khác mỉm : "Bà nội cùng cha dạy, thể tự tiện nhận đồ mà việc cực khổ mới ." Nàng cũng một câu "Vô công thụ lộc", chính là sợ bọn học hiểu, cũng sợ họ hiểu đó là một câu triết lí, do đó sẽ hoài nghi nàng là yêu tinh nọ...

Cùng lúc đó, xong bỗng " Ơ " một tiếng, đó liền xổm xuống Triệu tương Nghi: "Cha và bà nội cháu dạy cháu như ?

Vậy cháu thì , nàng dạy cháu chút đạo lý? Ai, cháu cháu ?".

Triệu Tương Nghi trong lòng thầm mắng, những đúng là miệng tích đức, vạch vết sẹo của lắm ? Nàng nhất thời chút hối hận khi mua đồ tại cửa hàng nhỏ , đúng là đánh giá thấp khả năng bát quái nhiệt tình của thôn dân ở Triệu gia thôn.

"Cha cháu , thể cùng chuyện!" Triệu Tương Nghi cũng lười tính toán với , hừ một tiếng, ném tiền trong tay cầm lấy túi kẹo rời , dù phận hiện tại của nàng là một hài tử ba tuổi, ai thể tức giận một hài tử chứ?.

, thành khi nào !" Phía còn truyền đến giọng phục của nọ, khả năng Triệu Tương Nghi như thế nào , trái khiến khác một trận.

Rời khỏi cửa hàng nhỏ, trong lòng Triệu Tương Nghi thoải mái, dọc đường đều thấy thôn dân nàng mà khoa tay múa chân, rõ hành vi của Lã thị, ảnh hưởng lớn đến thế diện của Triệu gia, về nhà của nàng thể vững trong thôn?

Đang cầm túi kẹo đậu cúi đầu suy nghĩ, lưng chợt truyền đến tiếng hô to:" Đứng ". 

Triệu Tương Nghi tim đập mạnh, ngẩng đầu lên trời, ánh sáng mặt trời phía chói lọi, thầm nghĩ thôn trang nhỏ như mà giữa ban ngày xuất hiện đạo tặc.

Xoay , nàng khỏi mê mang ba đứa bé trai phía lưng , trong lòng thầm nghĩ chắc tụi nó đang gọi ?

"Hắc hắc hắc, ngươi còn cái gì! Chính là gọi ngươi đó!" Nam hài ở giữa ước chừng mới bảy, tám tuổi, mặt ngăm đen, cái miệng cong cong lên, điểm c.h.ế.t hai lỗ mũi là hai hàng nước mũi màu vàng ...

Thỉnh thoảng hít vài cái, thời điểm nước mũi chảy xuống, lưỡi thuận tiện l.i.ế.m vài miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-nong-thon-nhan-roi/chuong-2-tien-bai-hoai.html.]

Triệu Tương Nghi cảm thấy ghê tởm mà nắm chặt tay, nhép nhép môi, tận lực thấy nam hài đó.

"Trong tay ngươi là cái gì?" Một nam hài khác mở miệng, sợ hãi, liền ở phía nam hài chảy nước mũi , nam hài chảy nước mũi bảo hộ, lúc chuyện khỏi mấy phần khuyến khích.

Lúc Triệu Tương Nghi mới ý thức trong tay nàng là một cái túi kẹo đậu, rụt tay dấu ở phía , ưỡn lên đám nam hài đánh cướp : "Các ngươi gì!" Giọng trong vắt, mặc dù lớn tiếng, nhưng cũng chút lo lắng.

Bọn họ cũng ngờ rằng Triệu Tương Nghi sợ bọn họ, hai mắt cũng lộ chút kinh ngạc. Nam hài chảy nước mũi cầm đầu liền chỉ Triệu Tương Nghi khí thế : "Không bọn tao đánh thì ngoan ngoãn đem kẹo đậu đưa đây, nếu bọn tao sẽ tiến lên đoạt lấy!"

Oa, mấy từ thật chút giống như trong phim ảnh Hắc bang cướp bóc , nếu Triệu Tương Nghi nàng thật sự là một tiểu hài tử mới ba tuổi, bết hù dọa thành bộ dáng gì , nhưng đáng tiếc , nàng kỳ thật hơn hai mươi tuổi giả thành một đứa trẻ mà thôi, căn bản sẽ sợ sự uy h.i.ế.p của bọn họ.

Bởi nên thông minh quá sẽ thông minh hại, Triệu Tương Nghi cũng quên rằng thể chỉ mới hơn ba tuổi là cùng, yếu ớt chịu nổi, thể thành đối thủ của bọn chứ?

trong đầu nàng hiện tại mơ hồ cùng bọn động thủ động cước...

"Ôi chao! Mau xem đây nhà của nó ?" Phía một nam hài bỗng nhiên sợ hãi chỉ Triệu Hoằng Nhân ở phía Triệu Tương Nghi .

Đây Triệu Hoằng Nhân, con trai của tam thúc, năm nay sáu tuổi, đồng thời là họ của nàng .

Nàng luôn luôn cùng với nhà tam thúc , nhưng nghĩ đến tình cảnh bây giờ của , một giúp đỡ , họ Triệu Hoằng Nhân của nàng, sống , cũng thể nào đối nghịch với nàng mà giúp ngoài ăn h.i.ế.p nàng ?

"Hoằng Nhân ca!" Triệu Tương Nghi lùi về phía vài bước, giọng non nớt chỉ về phía đám hài tử tức giận , "Bọn khi dễ !" Ý là Triệu Hoằng Nhân bên cạnh nàng mà tăng thêm dũng cảm cho nàng!

Không nghĩ tới, dứt lời, đám tiểu tử đột nhiên phá lên, tiền phủ hậu ngưỡng , đang lúc Triệu tương Nghi hiểu gì cả, nam hài chảy nước mũi về phái Triệu Hoằng Nhân xa : "Ngươi đây!"

Triệu Hoằng Nhân liền hốc mắt ửng đỏ, điềm đạm đáng yêu của Triệu Tương Nghi, một đám hài tử khí thế hư hỏng, cuối cùng bĩu môi, cúi đầu yếu đuối về phía đám hài tử hư hỏng đó.

Nhìn thấy như , hai mắt Triệu Tương Nghi thật rơi xuống!

Đây là cái chuyện gì ? Hắn gì cũng là nhân của nàng, cư nhiên mặc kệ an nguy của nàng, liền chạy đến chỗ bọn tiểu tử bên cùng phối hợp khi dễ nàng?!

Có lầm ...

Nam hài chảy nước mũi thấy Triệu Hoằng Nhân phẫn nộ tới, liền dùng ánh mắt khiêu khích Triệu Tương Nghi, thuận tiện hít hít hai hàng nước mũi đậm đặc của , giống như tuyên bố rằng thắng.

"Ngươi hãy cho kỹ!" nam hài chảy nước mũi khí thế chỉ Triệu

Hoằng Lâm, hướng về phía Triệu Tương Nghi bĩu môi." Chỉ cần chạy đến nàng nhổ một ngụm nước miếng, đó liền mắng to ba tiếng 'tiểu bại hoại", chúng sẽ dẫn ngươi chơi. Nếu ngươi dám , chúng sẽ gọi ngươi là đồ nhát gan!"

Khóe miệng Triệu Tương Nghi rút rút , đây là chuyện gì?

Xung quanh đám hài tử bắt đầu ồn ào la hét, xô đẩy Triệu Hoằng nhân là dám , mắng Triệu Tương Nghi là tiểu bại hoại...

Lúc Triệu Tương Nghi thật sự nổi giận, cướp kẹo, đe dọa nàng thì , nhưng dám dùng lời để vũ nhục nhân cách của nàng, thật nghiêm trọng !

"Bọn các ngươi, dựa cái gì dám mắng !" Nói xong liền đem kẹo nhét trong ngực, xông lên đánh Triệu Hoằng Nhân thấy Triệu Tương Nghi giống như gà con tức giận, khỏi chút kinh ngạc, bộ dạng chính , trong lòng khỏi chút khó chịu. 

Nam hài chảy nước mũi vui vẻ chỉ Triệu Hoằng Nhân hung hăng quát lên: "Này nhé, ngươi còn bằng cái 'tiểu bại hoại" đó nữa !"

Triệu Hoằng Nhân run cả lên, cuối cùng liền hạ quyết tâm, đẩy cái tiểu tử hư hỏng , chạy đến mặt Triệu Tương Nghi : "Tiểu bại hoại đê tiện!" Nói xong vẫn còn cảm ghiền, liền ngứa miệng mắng to, "Mẹ kể cho , ngươi chạy trốn theo tình là tiện bại hoại, chúng mất hết mặt mũi! Ngươi là do ngươi sinh, cũng là tiện bại hoại!

Tiểu tiện bại hoại!"

Nhiều tiếng nhục mạ, xuất từ miệng của một hài tử sáu tuổi, mặc dù là giọng trong trẻo non nớt, nhưng cũng đánh mạnh lòng của nàng.

Thế cho nên, Triệu Hoằng Nhân phun nước miếng nàng, nàng cũng đủ nhanh nhẹn để tránh thoát...

Cũng may nào ở phía lưng nàng, chợt tiến lên kéo nàng phía , tránh một màn phun nước miếng của Triệu Hoằng Nhân... Vành mắt nàng cũng nhanh đỏ lên, nước mắt cứ mà chảy .

Nàng đầu mới là ai xa lạ mà là đại ca ruột của nàng, Triệu Hoằng Lâm.

Cũng để ý rằng hơn hai mươi tuổi , liền dùng hết sức lực nhào trong lòng đại ca Triệu Hoằng Lâm, trong miệng thỉnh thoảng ngập ngừng : "Ca ca... Bọn thật hư, cướp kẹo của , còn mắng nữa..."

Loading...