Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 102
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:41:24
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tìm đường xuống núi
Sau khi điều chỉnh thăng bằng, cô cầm túi nhựa đựng cá bằng tay , tay trái dắt dây cương về.
Chiếc túi nhựa rò rỉ nước một chút, khi về đến nhà, nước gần như chảy hết.
Triệu Diệp Thanh vội vàng múc ít nước, thả cá nuôi.
Thời tiết gần đây còn quá nóng, món ăn tối qua ăn hết, hôm nay vẫn thể ăn tiếp.
Làm thêm món cá nhỏ chiên giòn, xào nấm.
Triệu Diệp Thanh định khoe thành quả hôm nay với Mục Hề, nhưng trong nhà thấy bóng dáng .
Sau khi đặt cá nhỏ bếp, cô rửa sạch tay trở về phòng.
Trên bàn một mảnh giấy.
Người thường chữ như , nhưng chữ của Mục Hề giống tính cách của .
Triệu Diệp Thanh mỗi thấy đều càu nhàu, cái con kiêu ngạo đến thế, thể một nét chữ uyển chuyển, nhẹ nhàng đến .
‘Ra ngoài cắt cỏ chăn nuôi, tối về.’
Triệu Diệp Thanh kẹp mảnh giấy sổ tay, cũng nghĩ đến việc ngoài tìm nữa.
Cô quyết định ở nhà nấu cơm , đúng lúc thời tiết , đồ ăn nấu cũng dễ hỏng.
Trong bếp sử dụng bếp lò mới xây, xây bằng gạch đỏ, trông giống lò nung gạch bên ngoài.
Mà thật, chất lượng gạch cũng tệ, mưa lớn gần cả tháng trời mà hề nứt.
Triệu Diệp Thanh đổ cá nhỏ từ giỏ , m.ổ b.ụ.n.g cá để bỏ nội tạng, lăn qua bột chiên giòn.
Bột chiên giòn pha bằng muối, trứng và bột mì, rắc thêm chút bột tiêu.
Phần dầu mang từ núi về chủ yếu là dầu hạt cải, xào rau thơm, nhưng cô thích dùng dầu hạt cải để chiên đồ ăn.
Cô vẫn chọn chai dầu lạc chỉ còn một ít.
Tìm một chiếc nồi nhỏ nhất, đổ dầu đun nóng, cho cá nhỏ chiên.
Lớp bột quá dày, chỉ phủ một lớp mỏng, như cá nhỏ chiên mới đủ giòn rụm, cả thịt cá và xương cá đều giòn tan, mềm.
Chiên cá nhỏ xong, Triệu Diệp Thanh ăn thử một con để thỏa cơn thèm, mới lấy nồi dầu , đậy nắp , chiên đồ ăn dùng tiếp.
Gà Mái Leo Núi
Nấm một giỏ đầy, hôm nay chắc chắn ăn hết.
Triệu Diệp Thanh lấy một phần ba , thái lát mỏng.
Mặc dù nấm mã bàng là nấm ăn , nhưng cũng xào chín mới ăn , còn sống là .
Triệu Diệp Thanh đến chậu ươm tre, nhổ một củ tỏi thái lát, đổ đủ dầu chảo, đun nóng đổ tỏi và nấm xào nhanh.
Bếp lò mới xây thấp như bếp lửa đất, nấu ăn đỡ đau lưng hơn.
Triệu Diệp Thanh dùng bếp lửa để hấp cơm, dùng bếp lò để xào rau.
Đợi nấm khỏi nồi thì cơm cũng gần chín.
Cô rút hai khúc củi đang cháy đỏ trong bếp lửa , giảm nhỏ lửa, dùng lửa liu riu để cơm từ từ chín.
Nấu xong cơm, đồng hồ mới bốn giờ.
Triệu Diệp Thanh bớt một ít cỏ khô từ khẩu phần ăn của Tiểu Hồng, mang cho thỏ ăn.
Hai con thỏ cái trong nhà mang thai, tính toán thời gian thì vài ngày nữa sẽ sinh con.
Sau khi hai lứa thỏ con đời, chuồng thỏ hiện tại lẽ sẽ nhỏ.
Triệu Diệp Thanh nghĩ, cô sẽ một vụ lớn.
Dù diện tích đồng cỏ bây giờ cũng đủ rộng, cô sẽ một cái chuồng thỏ thật lớn.
Lúc mới bắt thỏ về nuôi, chúng nuôi trong lồng gỗ, ngày nào cũng tìm cách chạy ngoài.
Nửa đêm vẫn thể thấy chúng cào và c.ắ.n ván gỗ.
Hiện tại nuôi hai tháng, chúng thích nghi với cuộc sống nuôi nhốt, khi mở lồng thỏ cho ăn, chúng đều ngoan ngoãn chờ cho ăn.
Trước đây cô từng thấy thỏ chăn thả tự do, bây giờ cũng thử một .
Trên đồng cỏ còn các loài động vật hoang dã khác, chăn thả tự do quy mô lớn an , Triệu Diệp Thanh nghĩ, cô sẽ khoanh một khu vực lớn gần nhà để nuôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-102.html.]
Vị trí chọn chuồng nhất là đất cứng chắc, ở vùng trũng thấp, và càng gần nhà càng .
Triệu Diệp Thanh chọn vị trí phía Tây nhà, nơi thường xuyên qua , đất giẫm đạp khá chắc chắn, gần nhà tiện cho việc cho ăn và chăm sóc.
Lấy xẻng từ nhà chứa dụng cụ , khi phân định phạm vi, cô dùng xẻng bắt đầu đào nền móng hàng rào.
Hàng rào cô định dùng tre, chỉ là trận sạt lở đất hiện tại còn thể tìm thấy tre .
Hàng rào hình vuông, diện tích gần ba mươi lăm mét vuông.
Nền móng đào sâu hơn, thì mới dễ đổ.
Triệu Diệp Thanh đào nền của hai bức tường thì Mục Hề trở về.
Người về tiên ăn cơm, cô rửa tay, trong lúc ăn cơm kể cho Mục Hề suy nghĩ của .
Mục Hề trầm ngâm một lát : “Tre chắc chắn tìm , nhưng bây giờ tìm, núi.”
Họ từng đến núi, Triệu Diệp Thanh suy nghĩ một chút : “Con đường xuống núi ban đầu sạt lở, chúng đằng nào cũng tìm đường xuống núi để xem , chi bằng cứ tìm đường , gặp tre thì ?”
Hướng núi là nơi bầy linh cẩu từng biến mất, cô nghĩ nếu thể tránh thì nhất nên tránh.
Mục Hề gật đầu: “Vậy , mai chứ?”
“Được!”
Hai ăn cơm xong, khi trời tối đào xong nền móng.
Sáng sớm hôm .
Hai dọn dẹp đồ đạc chuẩn xuất phát xuống núi tìm đường.
Đường xuống núi chắc chắn chỉ một con đường họ từng , trong nửa năm ngắn ngủi, những con đường khác chắc chắn cũng sẽ bỏ hoang nhanh như .
Hồ Hồ và Tuyết Bánh theo ngoài, chạy nhảy ở phía , khi phát hiện một nơi giống như ngã rẽ thì dừng kêu meo một tiếng.
Sau khi thử sai ba ngã rẽ, cuối cùng họ cũng tìm một tuyến đường chính xác.
Mặc dù hoang phế, nhưng cỏ dại đường cũng ngập đến mắt cá chân.
Mục Hề quen thuộc dọn dẹp đường phía , cành cây gãy đường còn nhiều hơn , dọn dẹp cũng dễ dàng.
May mắn là xuống núi một đoạn lâu, họ thấy tre.
Hai nghĩ đến đây thì cứ dọn thông đường hẵng về.
hiện thực giáng một đòn mạnh.
Chướng ngại vật đường quá nhiều, thậm chí còn cả một cây lớn đổ xuống chắn ngang đường.
Dựa theo cách dự đoán, vị trí họ xuống núi hiện tại đang đối diện với làng, cây cối suốt con đường đều gãy đổ, thậm chí còn sạt lở nhỏ.
Không ngôi làng biến thành dạng gì .
Đợi hai xuống đến chân núi, trời sắp tối.
Triệu Diệp Thanh cảnh tượng mắt, nên nên .
Khóc là vì ngôi làng đất đá sạt lở chôn vùi hơn một nửa, là vì vẫn còn vài gia đình ảnh hưởng.
Bao gồm cả căn nhà họ từng ở đây.
Hai vẫn ngủ trong căn nhà , dự định sáng sớm sẽ mang hết những vật tư thể chuyển về.
Sức lao động của hai vẫn còn khá hạn chế.
Dù cố gắng nhồi nhét ba lô, họ cũng chỉ mang một lượng nhỏ lương thực và vật phẩm tiêu hao.
Triệu Diệp Thanh nhét lẩm bẩm: “Gạo, đậu, ngô, gia vị... À đúng , còn lược nữa, mang về chải lông cho Tiểu Hồng.”
Ba lô của Mục Hề còn chất thêm vài bộ quần áo: “Thời tiết đổi thất thường, bây giờ còn nóng lắm, lẽ sắp đông .”
Triệu Diệp Thanh đồng ý với lời , cô chịu đủ thiệt thòi vì thời tiết .
Sau khi chất đồ xong, cô tấm chăn bông lớn còn .
“Cái nên mang về ? Anh còn chăn mà.”
Nói xong cô mới nhớ , Mục Hề cho đến bây giờ vẫn luôn ngủ trong túi ngủ sàn nhà mỗi ngày.
Triệu Diệp Thanh cảm thấy chút thiệt thòi cho , : “Hay là cho một cái giường .”
Mục Hề liếc Triệu Diệp Thanh một cái : “Thôi , nhà nhỏ đặt hai cái giường .”