Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 131: Đàn Sói
Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:08:58
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm mới đương nhiên thức đón Giao thừa.
Sau bữa cơm tất niên, hai dọn dẹp sơ qua bếp, thức ăn thừa nhiều, tâm trạng cả hai đều , ăn thoải mái nên ăn kha khá.
Cá chắc chắn còn thừa, sợ tối lũ ch.ó và báo đói sẽ ăn vụng, cá đựng trong giỏ, treo lên trần nhà.
Năm nay là một năm Gala mừng Xuân.
Pháo hoa cũng thể b.ắ.n , nhưng trong điện thoại cô vẫn còn lưu trữ một bộ phim hài chiếu Tết mà xem, thức đêm lấy xem cũng coi như hợp cảnh.
Triệu Diệp Thanh bật điện thoại, hai quây quần lò sưởi đang cháy, điện thoại đặt bàn tròn nhỏ, mở video.
Cốt truyện phim hài chặt chẽ, tình tiết gây liên tục, Triệu Diệp Thanh vui đến mức ghế bập bênh rung lắc ngừng.
Một bộ phim xem xong, Mục Hề đồng hồ, tạm dừng video, "Đếm ngược ."
Thời gian điện thoại kết nối mạng chút sai lệch, đồng hồ đeo tay hiển thị , kim giây.
23:59.
Cô chằm chằm đồng hồ, cho đến khi con đó biến thành 00:00.
Bên tai tiếng đếm ngược náo nhiệt của Gala mừng Xuân, ngoài cửa sổ pháo hoa nổ tung.
Yên bình như một đêm bình thường nhất.
Hai chằm chằm khoảnh khắc thời gian nhảy , mỉm ngước mắt đối phương, đồng thanh ,
"Chúc mừng năm mới."
"Chúc mừng năm mới."
Mùng Hai Tết, hai lấy các lễ vật đặt mộ chủ nhà cũ đêm Giao thừa xuống, để đó hai ngày mà kỳ lạ là cũng động vật khác đến ăn.
Phong tục bên họ là ăn thức ăn thừa dịp Tết, mùng Một Tết ăn thức ăn thừa cả ngày, hôm nay định vài món chay đơn giản để thanh lọc cơ thể.
Nhà sẽ đến chúc Tết, cũng cần bận rộn chuẩn cỗ bàn, hai ngủ dậy tự nhiên, Triệu Diệp Thanh định tưới nước đông cho ruộng lúa .
Nhiệt độ ban ngày bây giờ chỉ mười độ, Triệu Diệp Thanh mặc áo bông tìm thấy trong làng, còn mới chín mươi phần trăm, chắc là mua từ Tết năm ngoái, kiểu dáng bình thường.
Màu đỏ tươi rực rỡ, trông vui mắt.
Mục Hề cũng áo bông. Tuy nhiên, chiếc của Triệu Diệp Thanh là của một nhỏ tuổi trong nhà, kiểu dáng còn khá trẻ, còn chiếc của Mục Hề thì là của một vị trưởng bối.
Áo bông màu đỏ sẫm của còn họa tiết mây lành, vốn định mặc chiếc áo khoác quân đội màu xanh lá cây tìm thấy trong làng, nhưng Triệu Diệp Thanh cố nén yêu cầu nhất định mặc chiếc áo đỏ sẫm .
Lý do hợp lý – Tết mặc màu đỏ, hợp cảnh mang may mắn.
Cô cố gắng nhịn , Mục Hề mặt mày đen sì, cuối cùng thở dài một tiếng vẫn mặc .
Triệu Diệp Thanh ngoài lùa bò, Mục Hề dắt Tiểu Hồng kéo một xe nước.
Mấy ngày để ý, cỏ chăn nuôi cao thêm một đoạn.
Khoảng một tuần nữa, đợt cỏ lúa mạch đen đầu tiên thể thu hoạch.
Mấy mảnh đất đều tưới nước bón phân, hai bãi cỏ ngắm mây bay lững lờ.
Đợi bò ăn no và trời cũng còn sớm, hai mới về nhà.
Vừa mới cất bước, thấy tiếng Đại Hoàng sủa.
Chưa kịp để cô phản ứng, tiếng sủa của mấy chú ch.ó con cùng Đại Hoàng cũng đồng loạt vang lên.
Hai giật , thầm nghĩ , liền trèo lên đỉnh dốc gần nhất về phía phát tiếng động.
Đàn cừu hoảng loạn chạy về phía nhà, lâu , mấy chú ch.ó cũng từ đỉnh núi xa lộ diện, chạy sủa về phía .
Khi đàn cừu và ch.ó con chạy xuống khỏi đỉnh núi, đỉnh núi xuất hiện vài bóng hình màu xám nâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-131-dan-soi.html.]
Là đàn sói!
Mục Hề rõ ngay lập tức, tay đẩy Triệu Diệp Thanh về phía nhà, "Cô mau dẫn bò về , sẽ về ngay."
Anh ôm chặt khẩu s.ú.n.g trong lòng, kể từ vụ đàn lợn rừng , về cơ bản luôn mang s.ú.n.g theo mỗi khi ngoài.
"Đừng lo, sẽ lùi quan sát, nếu chúng đuổi theo, sẽ nổ s.ú.n.g cảnh cáo, sẽ mạo hiểm."
Triệu Diệp Thanh chần chừ, chỉ , "Phải cẩn thận."
Rồi lập tức xuống khỏi đỉnh núi, lùa bò về nhà.
Bị đàn sói phát hiện con bò , mục tiêu sẽ càng lớn hơn.
Mấy chú ch.ó nuôi , hình cũng nhỏ, tuy so với sói vẫn bé hơn một chút, nhưng đều dũng cảm.
Gà Mái Leo Núi
Những chú ch.ó lông xù và những con sói gầy đó cứ thế thảo nguyên đối mặt .
Đại Hoàng phía , nhe răng gầm gừ, nhất thời đàn sói thực sự lao tới.
Tiểu Hoàng lùa cừu chạy về nhà, Đại Hoàng, Tiểu Hắc và Tiểu Hoa ở phía đối mặt với năm con sói, gầm gừ đối diện.
Triệu Diệp Thanh đưa bò về, thấy Tiểu Hoàng lùa đàn cừu trở về.
Cô vội vàng mở chuồng cừu, Tiểu Hoàng thực cũng sợ hãi cực độ, Triệu Diệp Thanh đóng chuồng cừu liền lập tức an ủi nó.
Mặc dù sợ đến mức đuôi kẹp giữa hai chân, nhưng nó vẫn an đưa đàn cừu trở về.
Cô ôm Tiểu Hoàng, ngừng khen ngợi nó, tay vuốt ve lưng nó để an ủi.
Nhà vẫn còn một cách với nơi phát hiện đàn sói ban nãy, là vì cách nên tiếng động truyền đến, là mấy chú ch.ó sủa nữa.
Trên thảo nguyên yên tĩnh lạ thường.
Tim Triệu Diệp Thanh như treo lơ lửng, lồng n.g.ự.c nặng trĩu, chỉ thể hít thở thật sâu bằng miệng mới thể trấn tĩnh một chút.
Cô tự an ủi , động tĩnh lẽ là đàn sói rút lui .
Lời an ủi kịp phát huy tác dụng, đột nhiên, sự yên tĩnh phá vỡ bởi một tiếng s.ú.n.g lớn.
Triệu Diệp Thanh nắm chặt lòng bàn tay, ngừng về phía xa, hai phút , bóng dáng mấy chú ch.ó xuất hiện, phía đàn sói, Mục Hề cũng theo cùng.
Trái tim cô mới hạ xuống một nửa khi thấy lũ chó, treo ngược lên, thảo nguyên vọng tiếng sói tru dài.
Kèm theo đó là một tiếng s.ú.n.g nữa, tiếng s.ú.n.g là tiếng vó ngựa.
Tim Triệu Diệp Thanh như tàu lượn siêu tốc, cho đến khi thấy lưng ngựa, cô mới phát hiện lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Mục Hề xuống ngựa, liền cô lao lòng.
Anh bật , "Sao phúc lợi như thế ?"
Triệu Diệp Thanh ngẩng đầu khỏi lòng , để ý đến lời trêu chọc của , đ.á.n.h giá từ xuống , "Thế nào ? Sao lũ ch.ó về mà về, còn nổ s.ú.n.g hai phát?"
Mục Hề nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, " nổ s.ú.n.g là để ép chúng rút lui, nổ s.ú.n.g là để uy h.i.ế.p chúng bám theo, cô đừng lo."
"Toàn là b.ắ.n đạn rỗng?"
Mục Hề gật đầu, đàn sói lẽ đói, uy h.i.ế.p sẽ tiến lên, nhưng nếu b.ắ.n c.h.ế.t sói thì khó .
Suốt mấy ngày liền còn để Đại Hoàng ngoài chăn cừu nữa, mà đó là tiêu thụ cỏ chăn nuôi trong nhà.
Buổi tối cũng khá yên bình, Mục Hề chằm chằm ngoài cửa sổ, ngoài việc thỉnh thoảng phát hiện những con vật là cáo chồn, mắt phát ánh sáng u ám lảng vảng xung quanh rời , thì con vật nào khác đến gần.
Không khí năm mới chỉ tồn tại mấy ngày tan biến.
con một khi nghỉ ngơi thì lười động đậy, Triệu Diệp Thanh lò sưởi đan khăn quàng cổ, lửa trong lò sưởi đốt căn phòng ấm áp.
Trong làng thể nào len sợi, chỉ là khi nhà cửa chôn vùi, còn nhiều, những chiếc áo len tìm thấy trông còn khá mới nhưng size, Triệu Diệp Thanh cũng mang về tháo thành sợi len.