Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 285
Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:20:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xúc xích bò nấu chín hun khói. Mục Hề trong bếp dùng củi khô còn sót nhóm lửa, lấy một cái nồi nhỏ đun sôi nước, cà chua thái nhỏ thả nấu thành nước sốt cà chua đỏ au, đó thêm xúc xích bò thái nhỏ .
Cuối cùng chỉ cần nhúng bánh mì dẹt đó là ăn .
Ý tưởng chuẩn đồ ăn khô của Triệu Diệp Thanh là: nếu thể nhóm lửa thì sẽ nấu thành canh ăn với bánh mì dẹt, nếu thể nhóm lửa thì xúc xích bò thái lát mỏng, thêm cà chua thái lát kẹp bánh mì dẹt.
Chẳng đó là sandwich xúc xích hun khói ? Ở trong núi cũng thể ăn một bữa "tây",
Ai còn phân biệt là đang leo núi hoang đang cắm trại chứ.
Tất nhiên, nếu thể nhóm lửa, Triệu Diệp Thanh chắc chắn vẫn sẽ chọn những món ăn nóng hổi.
Sau khi ăn no, cả hai rửa mặt về phòng nghỉ ngơi.
Triệu Diệp Thanh về phòng, cởi giày và giẫm chân lên nền gạch men mà cảm thấy rưng rưng nước mắt.
Ai hiểu cảm giác chứ, căn phòng lát gạch, cửa sổ của cô, mới trang trí xong ở mấy ngày buộc chuyển nhà, phong phanh mưa nắng đến thảo nguyên nuôi bò cừu.
Trên giường trải ga trải giường vỏ chăn, cả hai chỉ ngủ một đêm cũng lười bày biện, bèn lấy túi ngủ , mỗi một cái chui . Sự mệt mỏi của chuyến khiến cả hai nhanh chóng chìm giấc ngủ sâu.
Triệu Diệp Thanh tỉnh dậy vẫn còn cảm giác như đang mơ.
Cửa sổ phòng mà Mục Hề mở để thông gió tối qua, giờ đây ánh nắng chiếu , xuyên qua khe hở của rèm lá đổ xuống nền gạch men màu vàng ấm áp. Gió nhẹ thổi tấm rèm voan trắng lướt qua bức tường trắng tinh, bên ngoài cửa sổ vọng tiếng chim hót líu lo trong rừng.
Cô mơ màng chớp mắt, suy nghĩ dần dần trở .
Rồi cô chui khỏi túi ngủ và úp sấp xuống nền gạch men.
Mục Hề động tác của cô tỉnh giấc, thấy đang úp sàn, mặc bộ đồ ngủ cotton hình gấu nhỏ mới , năm vóc sát đất, mái tóc đen dài đến vai rũ xuống sàn, miệng thỉnh thoảng còn phát vài tiếng thở dài,
37_Anh ngơ ngác, "Em đang gì ?"
Triệu Diệp Thanh kiên định , "Ai nuôi bò cừu thì nuôi , em nữa ."
Mục Hề dở dở , "Thật sự nữa ?"
Giọng điệu kiên định, "Không nữa!"
"Không ăn thịt bò thịt cừu nướng xèo xèo mỡ ?"
Giọng điệu d.a.o động, "Không ăn..."
"Cả mấy chú ch.ó ở nhà cũng cần nữa ?"
Triệu Diệp Thanh từ đất bò về giường, kéo cánh tay của Mục Hề khỏi túi ngủ c.ắ.n một cái, lườm , "Đi , , chỉ giỏi thuyết phục."
Hôm qua về quá mệt, ngủ dậy tám giờ , may mà hôm nay Mai Sơn sương mù như khi, ánh nắng ấm áp đ.á.n.h thức cả hai.
Xuống lầu, Tiểu Hắc vẫy đuôi chờ cả hai dậy.
Rửa mặt ăn sáng xong, Triệu Diệp Thanh lục lọi trong phòng tìm giấy tiền đến mộ ông bà.
Lâu về, đáng lẽ chút đồ cúng, nhưng giờ điều kiện cho phép, nên chỉ mang mấy quả lê dại hái đường về đặt mộ, cùng với hũ rượu ông nội chôn đây.
Hũ rượu đào uống hết thì cả hai rời Mai Sơn, mang về cho ông bà nếm thử.
Kế hoạch của cả hai là ngày mai sẽ về, hôm nay nhiều việc , nên họ dành thời gian ở bên bốn vị tiền bối và chậm rãi dọn dẹp cỏ dại mộ.
Triệu Diệp Thanh luyên thuyên kể về những chuyện xảy trong hai năm gần đây, đợi đến gần trưa mới dọn dẹp về nhà.
Tiểu Hắc từng đến đây, đối với thứ trong núi đều thấy mới lạ, đến cũng cúi đầu đ.á.n.h .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-285.html.]
Cả hai cũng bước chậm đường về nhà, theo Tiểu Hắc, thấy rau dại và nấm thì hái một ít mang về.
Mùa việc nấu ăn với nguyên liệu tại chỗ khá đơn giản, các món sơn hào hải vị tùy ý xào cùng , thêm chút dầu muối là đủ tươi ngon.
Đến chiều, Triệu Diệp Thanh mới bắt đầu sắp xếp hành lý cho sáng mai.
Cô vẫn luôn ý nghĩ rằng một ngày nào đó sẽ về đây sống, vì những đồ vật mang ngoài đồ dùng cá nhân và thực phẩm, còn quần áo mùa đông.
Mỹ phẩm dưỡng da mà Triệu Diệp Thanh trữ đây xem ngày cũng sắp hết hạn, cô nhanh chóng mang hết , cùng với các vật dụng vệ sinh cũng sắp hết hạn, và cả những món ăn vặt mà cô vẫn luôn nỡ ăn.
Nhiều thứ quá hạn một, hai tháng Triệu Diệp Thanh cũng mang theo, chỉ cần loại thực phẩm dễ mốc như bánh mì, còn những thứ như thạch, que cay, khoai tây chiên, bánh quy nhỏ... hết hạn một thời gian cô đều bận tâm.
Tiêu chuẩn đ.á.n.h giá của Triệu Diệp Thanh là chỉ cần mốc thì đều thể ăn, huống chi những thứ khi cả đời cũng ăn nữa.
Chuyến giống Mục Hề về đây mang theo Tiểu Hồng, Tiểu Hồng thể những con đường núi quá dốc, dễ trượt ngã.
Lần Mục Hề về để nó ở chân núi . Lúc đó khu vực Mai Sơn động vật và khá an , thu dọn đồ đạc luôn, cũng ở nhà mà cùng Tiểu Hồng cắm trại trong núi.
Lần về sẽ ở nhà một đêm, thể để Tiểu Hồng một trong rừng, nên dứt khoát mang theo.
Dù hành lý ngoài một ít quần áo cũng đồ nặng gì.
Sáng sớm hôm , trời còn sáng hẳn cả hai cầm hành lý chuẩn lên đường.
Khóa cổng sân xong, Triệu Diệp Thanh cuối về phía căn phòng của , thầm nghĩ nếu thể tìm cách chuyển đồ, nhất định chuyển về đây sống.
Hôm nay cả hai xuất phát còn sớm hơn cả ngày về Mai Sơn. Tiểu Hắc dường như cảm nhận nguy hiểm tiềm ẩn trong rừng khi trời sáng, nên phía mở đường thận trọng.
May mắn , đường ngoài những con cáo trong rừng , gặp sinh vật nguy hiểm nào.
Về đến thảo nguyên lúc mười giờ tối.
Cả hai khỏi rừng thông một đoạn về phía nhà, từ xa thấy tiếng Đại Hoàng và các con khác sủa.
Tiểu Hắc sủa "gâu gâu" hai tiếng, phi như bay về nhà.
Cả hai tay đều mang hành lý, chỉ thể tăng nhanh bước chân trở về.
Gần đến nhà, Mục Hề đưa đồ cho Triệu Diệp Thanh cầm, còn thì vác s.ú.n.g chạy lên .
Khi lọt tầm , cả hai kỹ , cổng sân hai con vật đó, lông vàng trắng xen lẫn đốm đen.
Mục Hề nghi ngờ, "Hổ Hổ và Tuyết Bánh?"
Gà Mái Leo Núi
Triệu Diệp Thanh cũng ngơ ngác, tiếng sủa của mấy chú ch.ó như đang xua đuổi hai con báo gấm, nhưng đây chúng cùng ăn cùng ở , theo lý mà thì nên như chứ.
Cả hai , Mục Hề mang theo sự cảnh giác bước tới.
Hai con báo là ngửi thấy mùi thấy tiếng động, đều đầu , lúc trong sân đột nhiên con báo thứ ba từ tường rào nhảy .
Trong chớp mắt, cả hai đều giật , đồ trong tay Triệu Diệp Thanh đều rơi xuống đất.
Lúc hai mới rõ, con báo nhảy từ trong sân là Hồ Hồ, còn trong hai con đang mặt, con hoa văn quen quen đầu rõ ràng chính là Tuyết Bính.
con còn là ai?
Mục Hề do dự một chút, vẫn sự thật mà Triệu Diệp Thanh thừa nhận:
"Đến đây, gặp con rể của chị ."