Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 299
Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:21:02
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối tăm
Nguyên lý của hệ thống sưởi sàn là khói thải từ quá trình đốt sẽ dẫn qua các đường ống sàn nhà, từ đó ấm gian bên trong.
Thế nhưng, lúc khói tràn từ đường ống, thậm chí còn kéo theo ngọn lửa hút trong lỗ thông. Dù khiến bên trong bốc cháy, nhưng ngọn lửa trong vì lên, khiến nồi đặt phía thể đun sôi nước.
Mục Hề cũng từng gặp tình huống như , liền vội vàng điều chỉnh hướng lửa, nhưng vẫn tác dụng.
Triệu Diệp Thanh thấy tiếng Mục Hề loay hoay bên lò sưởi, liền đặt điện thoại xuống tới, khi rõ tình hình, cô lấy một tấm kim loại từ đống vật liệu bên cạnh.
Tấm kim loại là vật liệu phế thải còn sót khi đường ống phía đó. Cô cắm tấm kim loại cửa thoát khói của bếp lò, vặn chặn ở giữa đường ống, hai bên vẫn còn một trống để khói thoát , chặn phần lớn lực hút ở giữa.
Ngay khi tấm kim loại cắm , ngọn lửa liền trở đúng quỹ đạo, còn hút trong nữa.
Mục Hề thấy lửa bùng lên trở , đang định đặt nồi lên thì thấy tiếng động bên ngoài.
“Em cứ cho đồ nấu , chị xem mấy con báo về .”
Triệu Diệp Thanh gật đầu, Mục Hề mới ngoài.
Bây giờ trời khá muộn, nhiệt độ càng lúc càng thấp, mấy con báo gần đây cũng thường ngoài kiếm ăn, tối mới về, hôm nay về sớm hơn một chút, lẽ là do tuyết rơi quá lạnh.
Ước chừng nhiệt độ chỉ âm mười lăm độ C, Mục Hề chống tay lên bệ cửa sổ cũng thể cảm nhận lạnh từ bên ngoài, xem nếu nhà ấm hơn nữa thì dày thêm những chỗ mới .
Cô xuyên qua tấm kính, thấy những con báo nhảy qua tường rào từ bên ngoài , Huhu và Tuyết Bánh , con cuối cùng là con báo đực đó.
Mục Hề khẽ thở dài, bức tường rào nhà họ thật sự thể ngăn những con vật nhanh nhẹn, ba con về nhà tránh đông cũng coi như một sự đảm bảo .
Cả ba con thẳng về phía bức tường gạch, điều đó nghĩa là hôm nay thu hoạch.
Những ngày thường nếu ngoài săn con mồi, Huhu về đến sẽ cào cửa phòng họ để xin ăn một chút, nhưng hôm nay trông nó vẻ ăn no nê.
Mục Hề yên tâm trở bên lò sưởi, thấy nước lèo trong nồi lúc sôi sùng sục, đang sủi bọt ùng ục.
Triệu Diệp Thanh bỏ củ cải trắng , so với củ cải trắng thái lát thì cô thích ăn củ cải trắng thái miếng hơn, nấu mềm, c.ắ.n một miếng ngọt thanh mọng nước.
Cái cần nấu đủ lâu, nên cô cho củ cải trắng , nấu mười mấy phút mới cho các loại rau khác .
Bếp lò của họ ở đất, quây quần ăn lẩu quanh bếp thì sàn nhà.
Bây giờ sàn nhà ấm áp, cần trải thêm đệm , tấm chiếu cói ban đầu cạnh lò sưởi dọn , sợ dính tàn lửa cháy lên.
Triệu Diệp Thanh kéo tấm chiếu cói bên cạnh trải đất, gọi Mục Hề mang thịt thái lát để bên ngoài , đó cả hai cùng phịch xuống sàn nhà.
Mùa đông cần ngoài trồng trọt việc, thể lực tiêu hao ít, rau và thịt trong nhà cũng ít, hai cũng lười nấu cơm nữa, cứ ăn thịt ăn rau cho no.
Những lát thịt mỏng nhúng vài trong nồi là chín tới, hai đĩa thịt đầy ắp nặng trĩu ăn sạch bách.
Triệu Diệp Thanh ăn xong thịt, liền múc vài muỗng nước lèo từ nồi biến từ nước trong thành nước hầm thịt bát, đó nhúng rau .
Nước lèo nhúng thịt nếu uống thì uống khi nhúng rau, nước lèo nhúng rau sẽ đổi hương vị.
Triệu Diệp Thanh thổi nhấp từng ngụm nước hầm thịt đậm đà, chờ cải cúc trong nồi chín.
Gió bắc đột ngột nổi lên ngoài cửa sổ, tấm kính bắt đầu lạch cạch gõ khung cửa.
Mục Hề: “Ngày mai cố định cửa sổ, đóng hai cái đinh cạnh khung cửa sổ bằng gỗ để giữ chặt chắc sẽ kêu nữa.”
Triệu Diệp Thanh gắp cải cúc chín trong nồi bát: “Đợi khi thời tiết ấm lên thì sửa cửa sổ một nữa, xem thể mở rộng một chút , bằng cửa kính ba lớp siêu dày của các homestay ở khu du lịch .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-299.html.]
Cửa kính bên đó lẽ là để khách du lịch ngủ ngon hơn, dùng loại kính ba lớp siêu dày, chắc chắn cách âm .
Bây giờ chắc chắn thể tháo dỡ , tuyết bên ngoài sẽ rơi đến khi nào mới ngừng.
Thời gian đó dường như chứng thực nỗi lo của Triệu Diệp Thanh, tuyết rơi ngày càng lớn, và giống như năm ngoái, một tuần mới dần nhỏ .
Tất cả gia súc trong nhà đưa xuống tầng hầm, nhiệt độ bên trong lạnh nóng, chỉ duy trì ở mức âm ba, bốn độ C, vẫn cần đốt lửa sưởi ấm.
Lượng tuyết tích tụ trong sân cũng dần dày lên, giờ cao ngang bắp chân.
“Lượng tuyết rơi năm nay hình như lớn bằng năm ngoái?”
Lúc cả hai cho gia súc ăn xong, đang lấy thịt từ tủ đông trong sân để chuẩn bữa ăn hôm nay.
Mục Hề giẫm mấy cái lớp tuyết tích tụ, trả lời: “ là bằng, nhưng nhiệt độ cũng ấm hơn là bao.”
Lúc tuyết dù nhỏ hơn một chút nhưng vẫn ngừng rơi, cả hai liền tăng tốc mang thức ăn nhà.
Triệu Diệp Thanh về đến nhà đặt đồ xuống đến cạnh lò sưởi hơ đôi tay lạnh cóng đỏ ửng cho ấm lên.
“Không năm nay sẽ lạnh bao lâu, tuyết vẻ nhỏ một chút, nhưng thời tiết cũng giống sắp quang đãng.”
Không những giống sắp quang đãng, ngược còn tối hơn mấy phần.
Đến tối, tuyết dần ngừng rơi, nhưng trời tối , lúc thể rõ tình hình bên ngoài.
Khi cả hai tỉnh dậy và ngoài, họ dám tin mà xác nhận thời gian mấy .
Triệu Diệp Thanh ngây , nỗi bất an trong lòng dần lớn lên, cô ngoài cửa sổ, nơi bóng tối trống rỗng, đầu : “Mục Hề… bây giờ là mấy giờ?”
Giọng Mục Hề trầm xuống: “9 giờ.”
“Là 9 giờ sáng đúng ?”
“Ừ.”
Triệu Diệp Thanh nhắm mắt mở , ngoài cửa sổ vẫn là một màn đêm đen kịt, một tia sáng nào.
Cả hai rợn tóc gáy, chằm chằm màn đêm đen kịt khỏi dâng lên một chút sợ hãi trong lòng.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng cào cửa dồn dập, Triệu Diệp Thanh giật , lông tơ dựng , Mục Hề vội vàng ôm lấy cô: “Đừng sợ, thể là Huhu và Tuyết Bánh, chị xem .”
Đèn trong nhà bật sáng, Mục Hề giày xuống giường, ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu sân.
Gà Mái Leo Núi
Ánh sáng đột ngột xuất hiện khiến tiếng cào cửa cũng dịu .
Mục Hề cầm s.ú.n.g ngoài qua cửa sổ cạnh cửa, thấy là ba con báo đang ở ngoài cửa, lúc mới mở cửa, nhưng khẩu s.ú.n.g trong tay vẫn nắm chặt.
Cho đến khi thấy ba con báo , trạng thái của chúng khác gì bình thường, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ bóng tối bên ngoài cũng khiến mấy con báo giật , lúc nhà thấy ánh sáng, Huhu và Tuyết Bánh liền đến bên giường và nũng với Triệu Diệp Thanh.
Hai con báo vẫn nhớ quy tắc đó là lên giường, nên chúng ngoan ngoãn chờ bên giường để vuốt ve.
Vuốt ve bộ lông mềm mượt, tâm trạng của Triệu Diệp Thanh hề dịu như khi, cả trái tim cô treo lơ lửng, một chút cũng yên lòng.
“Chuyện là ?”