Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:21:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mochi

Mục Hề đang xử lý đậu đỏ, thấy Triệu Diệp Thanh động tay, liền vội : "Bảo đừng động vội, để mười mấy phút mới nguội , xử lý xong đậu đỏ ."

Đậu đỏ thành đậu đỏ nghiền mịn, nhất là dùng máy xay thực phẩm để xay, Triệu Diệp Thanh cảm thấy đậu đỏ nghiền mà vẫn còn vỏ đậu, chút hạt nhỏ cũng ngon, nên cô định cho đường dùng cây cán bột để nghiền nát trực tiếp.

Mục Hề theo lời Triệu Diệp Thanh, lấy một túi zip, cho đậu đỏ trộn đường trắng túi.

Sau khi ép hết khí khỏi túi, thắt chặt miệng túi , đặt lên bàn dùng cây cán bột lăn lăn .

Đậu đỏ ninh bằng nồi áp suất vốn mềm, khi lăn lăn , chúng biến thành đậu đỏ nghiền mịn rõ rệt.

Triệu Diệp Thanh thấy nhân đậu đỏ sắp xong, liền đổ bột đậu nành trong túi nồi, nhấc lồng hấp bếp xuống, rang bột đậu nành cho thơm.

Trước đó bột rang , chỉ sợ để lâu còn thơm nữa, chỉ cần đảo qua chảo một chút là mùi thơm của bột đậu nành bốc lên.

Không rang lâu, thấy mùi thơm là tắt bếp.

Vừa lúc mochi cũng nguội bớt, chỉ còn ấm, Triệu Diệp Thanh chạm thấy còn nóng nữa, liền nắm lấy khối bột, nhào thành từng viên nhỏ.

Các viên nhỏ đặt một đĩa trống bên cạnh, một nửa dùng để lăn qua bột đậu nành. Một nửa dùng để bọc nhân đậu đỏ.

Mục Hề đổ nhân đậu đỏ nghiền mịn bát, trong bát còn chuẩn một cái thìa nhỏ, dùng để múc nhân đậu đỏ, cho mochi.

Đi đến bên cạnh rửa sạch tay xong, cầm lấy một viên mochi nhỏ mà Triệu Diệp Thanh nhào xong, lăn qua bột đậu nành bên cạnh, đưa đến miệng Triệu Diệp Thanh.

Triệu Diệp Thanh há miệng ăn ngay viên mochi ấm nóng, ăn vội, kịp phòng lớp bột đậu nành dày đặc bề mặt sặc.

Bột đậu màu vàng phụt một tiếng.

Gà Mái Leo Núi

Mục Hề vội vàng rót một cốc nước đưa cho cô: "Ăn chậm thôi, đừng vội, tranh với cô ."

Triệu Diệp Thanh sặc xong, nhưng viên mochi trong miệng một chút cũng nỡ nhả ngoài, khi cổ họng dịu , cô liền nhai ngấu nghiến nuốt xuống.

Mochi ngọt, dẻo mềm bọc lớp bột đậu nành thơm lừng, cực kỳ ngon.

"Độ ngọt vặn! Anh mau nếm thử ." Triệu Diệp Thanh gật đầu mạnh với Mục Hề.

Mục Hề là thích đồ ngọt chắc chắn sẽ từ chối, cầm một viên cũng lăn đầy bột đậu nành nhét miệng.

Triệu Diệp Thanh ăn một viên bột đậu nành xong, càng mong chờ đến viên nhân đậu đỏ, cô như bánh bao, tạo một lỗ trũng ở giữa viên mochi nhào xong, nhét nhân đậu đỏ .

Viên mochi nhỏ độ co giãn , từ từ kéo dãn lớp mochi bên ngoài, bọc kín nhân đậu đỏ bên trong, nhân đậu đỏ căng phồng, lớp vỏ mochi bên ngoài trở nên trong suốt.

Triệu Diệp Thanh nắm giữ chừng mực , bên trong bọc đầy đặn mà bên ngoài hề rách vỏ.

Cô đưa chiếc mochi nhân đậu đỏ đầu tiên gói xong cho Mục Hề: "Anh nếm thử."

Sau khi nhận lời khen như mong đợi, cô mới tự thưởng thức chiếc thứ hai.

Triệu Diệp Thanh còn nghĩ lát nữa sẽ ăn thêm một chút xôi nếp, nhưng ăn hai ba chiếc mochi thì cô dừng , dám ăn tiếp.

Mochi theo cách , với nhiệt độ hiện tại để một hai ngày sẽ hỏng, cũng cứng, nên cần vội, thể từ từ ăn.

Chỉ là món thích hợp cho mấy chú ch.ó ở nhà ăn, mấy chú ch.ó hai ăn ngon lành, nước dãi chảy sắp rớt xuống đất .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-308.html.]

Mục Hề thấy mấy chú ch.ó hôm nay ăn ké , cũng hào phóng một cho mỗi chú một miếng thịt khô.

Mấy chú ch.ó ăn no thì lăn ngủ, còn ba con báo thì vẻ lo lắng đến mức ngủ .

Bây giờ bên ngoài ngày nào cũng tối đen, ngủ cũng phân biệt ngày đêm, hai về cơ bản là buồn ngủ thì ngủ, cũng quản là mấy giờ.

Triệu Diệp Thanh cũng xem giờ, cầm bản vẽ thành : "Trước tiên hãy cái giá ngủ cho mấy con báo , cứ thế sợ chúng nó trầm cảm mất."

Môi trường sống phù hợp dễ khiến động vật trở nên hung dữ hoặc trầm cảm, tỉ lệ tử vong cũng sẽ tăng cao, giống như việc nhốt trong gian chật hẹp, ngột ngạt trong thời gian dài.

Đối với Hô Hô và Bánh Tuyết, Triệu Diệp Thanh coi chúng như , đương nhiên cố gắng tạo cho chúng một môi trường hơn.

Nếu điều kiện cho phép, hai con thường xuyên ở trong nhà, cô còn cho Hô Hô và Bánh Tuyết một cái khung leo báo siêu lớn!

chúng cũng thuộc về rừng rậm, thời gian về nhà ở ít, khung leo thì , bây giờ chỉ thể hai cái ổ báo cao hơn một chút.

Gỗ đều sẵn, Mục Hề dựa theo kích thước mà Triệu Diệp Thanh vẽ trực tiếp bắt tay , khung nhanh chóng đóng xong.

Không gian bên trong tường gạch nhỏ, vì bao gồm cả mái của mấy căn phòng, chiều cao cũng thấp, khi đóng xong khung sẽ vẻ chật chội.

Triệu Diệp Thanh di chuyển những chiếc ổ mà mấy con báo tuyết thường ngủ lên giá, Hô Hô và Bánh Tuyết cô thao tác, yên tại chỗ, đợi đến khi cô thang, vỗ vỗ giá : "Lên thử ."

Hô Hô và Bánh Tuyết lập tức hiểu ý, đạp bức tường bên cạnh, một cú xoay nhảy lên cái giá cao hơn hai mét.

Hai con báo giẫm giẫm lên tấm chăn bông trải sẵn giá, từ từ xuống, Triệu Diệp Thanh giơ tay xoa đầu chúng, Hô Hô và Bánh Tuyết cọ lòng bàn tay cô, phát tiếng khịt mũi thoải mái.

Thế là chúng hài lòng.

Con báo còn vẫn lên, hiểu ý, chút cảnh giác.

Triệu Diệp Thanh vẻ ngốc nghếch của nó, như một khúc gỗ, liền : "Sau mày sẽ gọi là Tiểu Mộc ."

Hình như đây xem phim truyền hình, các bà vợ đều gọi bạn trai mà con gái đưa về là Tiểu X, gọi như chắc cũng vấn đề gì.

Mục Hề chút rối bời, Tiểu Mộc, cứ như đang gọi , nhưng cũng dám đưa ý kiến.

Con báo thật sự phản ứng với cái tên đó, Triệu Diệp Thanh gọi "Tiểu Mộc", con báo liền đầu cô.

Cái Triệu Diệp Thanh bật : "Được , mày cũng lên ."

Cô vỗ vỗ cái giá trống, hiệu cho Tiểu Mộc nhảy lên, Bánh Tuyết ngẩng đầu, liếc Tiểu Mộc bên .

Lúc Tiểu Mộc liền hiểu ý, cũng nhảy một cái lên, giá.

Bốn góc của giá thêm một chút hàng rào bảo vệ, đảm bảo mấy con báo ngủ sẽ rơi xuống.

Dưới sàn của cái giá, Triệu Diệp Thanh còn trải một ít cỏ khô, nhưng Mục Hề ngăn : "Bây giờ chúng nó còn là những con báo con ngủ ngoan như nữa, quen ngủ trong rừng , dễ ngã ."

Triệu Diệp Thanh mang nỗi lo của một , mỗi vệ sinh đều kiểm tra xem chúng ngủ ngon lành đó , rơi xuống mới yên tâm.

Mấy con báo thể thấy rõ ràng tâm trạng lên, thỉnh thoảng còn leo trèo đùa giỡn.

Tâm trạng thì ăn ngon, thấy lượng thịt dự trữ trong nhà đang cạn kiệt, đến lúc g.i.ế.c lợn .

 

Loading...