Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 315
Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:21:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bôi thuốc
Vết thương khó mà lành , chắc chắn cũng bôi thuốc.
Tiểu Mộc giống như Hồ Hồ và Tuyết Bính, hai con đó là do cô nuôi nấng từ bé, tin tưởng cô mà hề chút địch ý nào.
Tiểu Mộc lớn lên trong rừng núi, dù lời đến mấy, đối với con vẫn luôn giữ thái độ cảnh giác.
Triệu Diệp Thanh chút dám bôi t.h.u.ố.c cho nó, nhỡ nó đau, nó nổi khùng vồ cho một móng thì ai chịu nổi?
Đang lưỡng lự, Tiểu Mộc thương đang sấp đất yếu ớt ngẩng đầu cô một cái, bất ngờ an tâm phơi bày tấm lưng cho cô.
Mục Hề tránh vết thương, một lúc lâu mới mặc xong quần áo, "Em đây, sẽ bôi t.h.u.ố.c cho nó."
Mục Hề dậy về phía , nhưng Tiểu Mộc đang sấp đất bỗng nhiên ngẩng đầu lên tỏ vẻ cảnh giác.
Đây là đang đề phòng Mục Hề ?
Triệu Diệp Thanh ngây chớp mắt, "Chẳng lẽ là vì em cứu con?"
Mục Hề lùi , Tiểu Mộc liền cúi đầu sấp. Mục Hề tiến lên, đầu nó ngẩng lên.
Triệu Diệp Thanh dở dở , "Thôi , hai đừng dằn vặt nữa, để em thì em ."
Cô xổm xuống, miệng lẩm bẩm: "Hơi đau đấy nhé, con ráng chịu một chút, đừng vồ em một móng đấy."
Vết thương của Tiểu Mộc ở chân , Triệu Diệp Thanh rắc t.h.u.ố.c bột màu vàng nhạt lên. Sự kích thích của t.h.u.ố.c bột khiến nó rụt theo bản năng, Triệu Diệp Thanh cũng sợ đến giật .
khi rụt một cái thì còn phản ứng gì nữa, cô mới yên tâm tiếp tục bôi thuốc, bôi t.h.u.ố.c nhẹ nhàng thổi vết thương.
Theo lý mà , khâu lẽ sẽ hơn, nhưng cô thực sự từng khâu vết thương, càng dám khâu cho báo, chỉ thể bôi t.h.u.ố.c . Với khả năng hồi phục của báo thì chắc chắn sẽ khỏi, chỉ là sẽ tốn thời gian hơn.
Gà Mái Leo Núi
Bôi t.h.u.ố.c xong dùng băng gạc băng , cô nghĩ đến việc chuẩn thức ăn cho .
Hai đó ăn no, bây giờ ăn nổi, nhưng mấy con vật tiêu hao nhiều năng lượng và thương, cần ăn nhiều hơn để bổ sung năng lượng.
Triệu Diệp Thanh khoác áo khoác, định ngoài lấy thịt trong tủ đông. Đèn sân vẫn tắt, kéo cửa cô thấy con cáo đỏ đang chén no nê xác sói.
, ba con sói , thức ăn của báo cải thiện. Họ hứng thú với thịt sói, nhưng bây giờ báo mỗi ngày đều ăn nhiều thịt, thể khẩu phần ăn cho chúng.
Thế là cô tiến lên đuổi con cáo .
Cáo đỏ mới ăn hai miếng đuổi , chút tức giận còn tấn công Triệu Diệp Thanh, Triệu Diệp Thanh đang ở trạng thái chiến đấu thoát ly, trở tay dùng xẻng sắt đ.á.n.h bật .
"Đi , chẳng gì mà cũng đòi ăn ? Nếu vì ngươi cũng tác dụng cảnh báo, ngươi cũng sẽ biến thành khẩu phần ăn ."
Những con sói gầy, cô một tay kéo một con nhà, cân thử, ước chừng mỗi con chỉ hơn ba mươi cân.
Khoảnh khắc mở cửa, Hồ Hồ trong nhà ngửi thấy mùi cáo đỏ, lập tức nhảy bổ ngoài, suýt chút nữa thì vồ trúng con cáo đỏ đang chuẩn gặm xác sói đầu đàn.
Sợ đến nỗi con cáo đỏ ngoảnh đầu mà nhảy khỏi tường rào sân.
Đợi đến khi Triệu Diệp Thanh kéo ba xác sói cửa nhà chuẩn phân chia, đang cân nhắc nên lột da sói , Mục Hề giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-315.html.]
"Tay còn đang thương thì đừng đây, lỡ mà động vết thương, nó rách toạc thì phiền phức lắm, em tự , chỉ là đang cân nhắc nên lột da sói ."
Xác sói trong tuyết, nãy đông cứng , lột da khá khó khăn. Hơn nữa cũng thể kéo nhà đợi rã đông mới lột, nếu sẽ cả nhà dính đầy máu.
"Vậy thì thôi , chặt hết thành từng khúc bằng rìu."
Mục Hề cố gắng nhấc cây rìu Triệu Diệp Thanh để bên cạnh lên, Triệu Diệp Thanh ngăn , "Đi , trong phòng , em tự ."
Chặt những sói đông cứng thành từng khúc, độ khó cũng khác chặt củi là mấy.
Triệu Diệp Thanh trực tiếp dùng rìu chặt xuống một cái chân sói nguyên vẹn, đưa cho Mục Hề, "Anh mang trong tan đá , chia cho chúng ăn ."
Phần sói còn khi chia thành từng khúc cũng cho tủ đông. Tủ đông gian lớn, đó khi g.i.ế.c lợn cho cũng chỉ chiếm đến một nửa.
Giờ đây cho thêm ba con sói , vặn chật kín cả tủ đông.
Triệu Diệp Thanh mang thêm một cái chân sói nhà, định cho chúng ăn nhiều hơn tối nay.
Đám ch.ó và báo đều thể ăn thịt sói, cái chân sói đầu tiên chia , đặt bát ăn của , khi Triệu Diệp Thanh thì chúng đang chén no nê.
Hai thường ngày đặt mấy cái chậu inox ở hai bên cửa , sẽ mang thịt cần ăn đặt chậu để rã đông.
Cô tiện tay ném cái chân sói mang chậu, rửa sạch tay, cởi bỏ áo khoác ngoài, lúc mới thật sự thư giãn dài ghế.
Nhớ trận chiến , Triệu Diệp Thanh nhận thức sâu sắc hậu quả của việc quá phụ thuộc s.ú.n.g đạn. Nếu tới đúng lúc nguy hiểm, s.ú.n.g kẹt thì ?
Chỉ nâng cao thực lực bản mới là quan trọng nhất, s.ú.n.g đạn cũng ngày hết đạn, dựa đôi tay của thì sẽ bao giờ sai, chỉ là vẫn cần một vũ khí thuận tay.
Hôm nay cô dùng rìu, gây sát thương thấp, chỉ là chút nguy hiểm. Nếu hôm nay những con sói đó no đủ, trong trạng thái đói khát gầy trơ xương, cô chắc chắn sẽ thể lành lặn chút xây xát.
Nếu thể một vũ khí dài hơn thì , giống như cây trường mâu cô tự chế ở Mai Sơn ngày . Khoảng thời gian cô cũng từng nảy ý định trường mâu, nhưng mỗi định bắt tay những chuyện lặt vặt khác chậm trễ.
Đặc tính của trường mâu thể duy trì cách, cũng thể bảo vệ an cho bản hơn, trường mâu cũng tương đối dễ sử dụng, sẽ giống như b.ắ.n cung, còn cần luyện tập lâu mới đủ độ chính xác.
Mục Hề bên cạnh cô, hai tay nắm lấy tay cô sưởi ấm, cô chuyện vũ khí, trong đầu lập tức suy nghĩ về vật liệu cần thiết để chế tạo trường mâu.
Mũi mâu nhất nên dùng kim loại, như mới đủ sắc bén và cứng cáp. Nếu , thể dùng xương, trong nhà nhiều xương sói cũng coi như khá cứng.
Vết thương trận chiến đang hồi phục định, một tay Mục Hề cử động , hai ngày nay ở trong nhà trường mâu cho Triệu Diệp Thanh.
Làm trường mâu khó, chỉ cần một cây gậy gỗ dài cộng thêm một mũi mâu sắc nhọn.
Vật liệu mũi mâu vẫn thống nhất, nhưng gỗ để cán dài thì nhà thiếu.
Trước đó củi dùng cho lò sưởi nhất nên là loại gỗ độ cứng cao, nên chặt mấy cây. Hầu hết chẻ thành những khúc củi nhỏ, nhưng vẫn còn một khúc gỗ dài.
Mục Hề chọn một khúc gỗ, về phòng từ từ đ.á.n.h bóng cho nhẵn, cán gỗ cũng đ.á.n.h bóng kỹ, nếu cẩn thận sẽ dằm gỗ đ.â.m tay.
Độ dày và chiều dài của trường mâu cũng đo ni đóng giày theo kích thước bàn tay và chiều cao của Triệu Diệp Thanh.
Nhìn thấy cán trường mâu sắp thành, bộ đàm đeo bên hông đột nhiên reo lên.