Suy nghĩ miên man một lúc, Khúc Kha dần chìm  giấc ngủ,  lẽ quá mệt mỏi nên ngày hôm  cô thức dậy  giữa trưa. Cơ thể cô cũng   yếu đuối đến mức đó, dù  cũng là một cô gái khỏe mạnh bình thường. Chẳng qua hôm qua bận việc từ sáng sớm đến tối muộn, phụ nữ nhiều,  chuyện ríu rít liên tục,  còn  giúp họ chỉnh  quần áo, trang điểm. Thậm chí mỗi một động tác, biểu cảm, cô đều  chỉ điểm một chút, hao phí  ít tâm trí và sức lực   tính theo thời gian là .
Hôm nay chắc kỳ thứ 2 của Thịnh Đường sẽ đăng báo, Khúc Kha : “Tiểu Đông,  cùng Tiểu Bắc  ngoài xem  Báo Nhân dân  nhé.”
Lại : “Nếu   thì thôi,  cần  chỗ xa tìm .”
Hai    đầu ngõ, vòng về phía phố  là đường lớn. Tại đây  một sạp báo, bên cạnh còn ngẫu nhiên  một hai đứa bé phát báo chạy qua. Chỗ  còn là điểm dừng của xe điện.
Tiểu Đông: “Được.”
Hai  em cùng xuống lầu, Khúc Kha rời giường rửa mặt. Cô   bàn còn đặt sữa dê  lạnh kèm theo một đĩa bánh lòng đỏ trứng gà, chắc hôm qua  về. Sữa dê chắc hẳn mua sáng nay.
Khúc Kha thấy sữa dê lạnh vị tanh càng nặng,  thể thích nổi.
Cô  thoáng qua thời gian,  sắp 12 giờ nên  dùng bữa sáng nữa. Cô bắt đầu chuẩn  bữa trưa luôn. Cô múc  một muỗng bột mì, đổ thêm sữa dê   nhào.
“Chị, mua  !” Giọng Tiểu Bắc  trong trẻo.
Khúc Kha  đầu : “Đặt  bàn sách cho chị .”
Tiểu Đông: “Bọn  mua đúng tờ cuối cùng luôn.”
Khúc Kha  tủm tỉm: “Vậy vận may của hai  thật .”
Tiểu Đông gật đầu đồng tình: “ đấy, may mà em trai khôn khéo, thằng bé  đến tiệm báo  chạy nhanh qua. Bọn   cầm  tờ báo,    hai bước    khác tới tìm mua.”
Tiểu Đông thấy động tác  siêu nhanh, vận may   ai bằng.
Khúc Kha: “Vậy khen thưởng hai  nhé! Hôm nay giữa trưa sẽ  bánh nướng áp chảo nha.”
“Hở, đỉnh vầy luôn? Bọn  giúp  gì ?”
Khúc Kha: “Hai  nhặt hành giúp em, chờ một chút xào thịt dê.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-209.html.]
Khúc Kha trải qua một ngày thoải mái, bên ngoài giờ    nhiều  vì mua   báo mà sốt ruột c.h.ế.t mất.
Cô còn  , lúc hai   mua báo  là  thứ hai bổ sung.
Kết thúc chương , Tiểu Đường rơi xuống vách núi,   đều   y sẽ gặp  chuyện gì tiếp theo. Quyền tiểu thuyết   tên 《 Thịnh Đường chi lữ 》,  vẻ như liên quan đến triều Đường. Thế nhưng phần dạo đầu của chương  rõ ràng  về thời đại ,  liên quan gì đến triều Đường cả. Hơn nữa nam chính   tên Tiểu Đường nên ai cũng  khuynh hướng cho rằng 《 Thịnh Đường chi lữ 》sử dụng chữ 'Đường' trong tên nam chính Tiểu Đường.
Chương 2  khiến    nghẹn họng  trân trối.
Tiểu Đường    đuổi theo  dừng, đến khi sắc trời  tối đen, y chạy  đến đỉnh núi,   bờ vực thẳm  thể lùi   nữa. Ngay lúc  đám kẻ  bức bách, Tiểu Đường  cẩn thận ngã xuống vách núi. Trong nháy mắt khi ngã xuống , y  về phía  trung, chỉ thấy 7 ngôi  sáng ngời tạo thành một đường.
Trước khi Tiểu Đường hôn mê vẫn còn nghĩ  c.h.ế.t mà còn gặp  cảnh tượng kỳ ảo như  coi như  uổng phí một đời.
Chờ y  nữa tỉnh  chỉ thấy một đứa bé đang chăn mười mấy con trâu.
Y trải qua đủ loại chuyện mới kinh ngạc phát hiện bản   hiểu   xuyên qua… xuyên đến thời đại Thịnh Đường.
Chương 2  chỉ công bố chuyện y xuyên qua triều Đường theo đúng chủ đề tên tiểu thuyết mà còn biểu hiện đầy hoa mĩ các cách thức 'tìm chết'.
Nhảy sông, bùm một cái rơi xuống nước cả nửa ngày y mới phát hiện  nước chỉ cao đến eo , ngược  còn bắt  hai con cá. Bụng y đang kêu thầm thì vì đói, đơn giản nướng ăn luôn.
Nhảy vực, rơi từ  cao xuống mắc  cành cây,  cây còn lấy  một quả trứng chim. Y giãy giụa chật vật bò xuống, lông tóc vô thường   thưởng thức trứng chim  ăn bao giờ.
Thắt cổ, dây thừng   tại  đột ngột đứt, y rơi xuống, rầm một tiếng đ.â.m thẳng  một con thỏ hoang đang chạy toán loạn. Tiểu Đường trong đau khổ  vui sướng ăn thỏ nướng.
……
Mọi việc cứ thế.
Thật   nên  vận may của y rốt cuộc là     nữa.
Kết thúc chương 2, y rơi  giai đoạn '  chết'. Y quyết định sẽ sống thật  ở nơi . Dù  ở đây y  thể ăn no, cha  y bớt  một đứa con, gánh nặng sinh hoạt sẽ nhẹ hơn  ít.
Nghĩ đến đây Tiểu Đường thấy thông suốt hẳn.
Chương 2 kết thúc,  nhiều   còn   thèm.