Rõ ràng Lam tiểu thư  còn   nhiều điều   hết.
Có điều nghĩ cũng đúng, Lam tiểu thư với cô chẳng qua là quan hệ chủ cho thuê nhà và khách thuê, miễn cưỡng thì coi như là bạn bè. Kể cả quan hệ   ruột thịt cũng  chuyện  thể  rõ ràng huống hồ chỉ là bạn bè.
Cho nên chị   hết  bộ, Khúc Kha  cảm thấy  cái gì  đúng.
Nếu trong lòng chị  hiểu rõ,  ngoài như cô cũng  tiện  thêm cái gì.
Khúc Kha  một pha cân não, tự  suy nghĩ, Lam tiểu thư   cấp bách  dọn  ngay bởi vì chị thấy nơi đây cảnh còn  mất. Chuyện cảnh còn  bất  là chỉ việc Tần gia năm đó bắt trộm con chị ?
Lần  chị liên tiếp hai  chiêu đãi Tần An chỉ sợ cũng chỉ  tìm hiểu tình hình. Dù   khi chị gặp qua Tần An mới tìm cô  thông báo tìm .
Khúc Kha  , thầm nghĩ quả nhiên mỗi  thoạt  đều   đơn giản như .
Cô  nhà, nghĩ đến kế tiếp khả năng còn  tìm phòng, thở dài một  thật sâu. Cô thấy cái phòng  ở còn khá  đấy.
“Chị, chị  thế?”
Tiểu Bắc  tủm tỉm thò qua, thằng nhóc tương đối hoạt bát.
Khúc Kha: “Không  việc gì, chị đang nghĩ về  nếu chuyển nhà nên chọn chỗ nào mới .”
Tiểu Bắc lập tức trừng lớn mắt, : “Chuyển nhà? Bọn   chuyển nhà ? Nơi   thể ở nữa ?”
Khúc Kha: “Tạm thời  dọn,  điều về  khẳng định  chuyển nhà. Đến lúc đó, bọn  sẽ dọn đến trong Tô Giới. Mỗi tội cũng   trong Tô Giới  chỗ nào  chỗ nào khá khẩm chút  nữa.”
Khúc Kha nhắc mãi mới thấy đủ,  nhắc: “Chờ thêm một đoạn thời gian, bọn   Tô Giới một vòng  xem tình huống thực tế mới .”
Nghe thế Tiểu Bắc vội gật đầu đáp: “Dạ.”
Tiểu Đông lúc  cũng ngẩng đầu: “Anh cũng ,  cũng .”
Khúc Kha đồng ý, cô     Tiểu Đông đang ghé   bàn cơm, trong đầu thì thầm nghĩ đến việc chuyển chỗ ở. Nhất định  chuyển đến một nơi  diện tích lớn hơn một chút, tối thiểu cũng  là chỗ  một thư phòng đủ lớn,  thể đặt  ba cái án thư, mỗi  em bọn cô một cái chứ     dùng chung như bây giờ.
Tưởng tượng như  khiến Khúc Kha thấy kỳ thật chuyển nhà cũng   gì  .
Cô giỏi về điều tiết cảm xúc nhất, chẳng bao lâu  bắt đầu vui vẻ.
“Kiếm tiền, nỗ lực kiếm tiền.”
Khúc Kha  ở án thư, nỗ lực kiếm tiền.
“Chị, em  một bí mật siêu siêu lớn nha.” Tiểu Bắc  tủm tỉm, vẻ mặt đắc ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-244.html.]
Khúc Kha: “Hở?”
Cô  về phía thằng bé, cũng  kỳ quái. Vị đại sư bát quái  luôn hóng   ít chuyện lớn nhỏ.
Khúc Kha   tư thế chăm chú lắng , : “Chuyện gì?”
Tiểu Bắc hắc hắc hắc, nhỏ giọng: “Thầy Túc mua phòng .”
Khúc Kha: “!!!”
Cô kinh ngạc  Tiểu Bắc, tin  thật gây chấn kinh , vội hỏi: “Mua phòng?”
Tiểu Bắc nghiêm túc gật đầu khẳng định: “ đó.”
Bé như   xương èo uột dựa  ghế, : “Thầy Túc mua một đống phòng ở đối diện, gần đây đang tự trang hoàng. Thầy  còn , về  thầy  cũng  cho thuê.”
Nói tới đây, đôi mắt Tiểu Bắc sáng lấp lánh hỏi: “Chị, chúng  nếu đổi phòng ở,  thể  thuê phòng của thầy Túc ?”
Khúc Kha: “!!!”
Cô : “Đối diện? Trong Tô Giới?”
Tiểu Bắc gật đầu: “Chắc .” Bé gãi gãi đầu, : “Thầy Túc   là Tô Giới, thầy   ở đối diện.”
Nhãi con  bổ sung: “Em bảo thầy  chỉ cho em xem chỗ thì là phương hướng Tô Giới.”
Khúc Kha: “…… Kẻ  tiền!”
Như Khúc Kha, cô  thế đạo gian khổ chắc chắn sẽ  biến chuyển lớn, cô cũng    nhất định  mua phòng! Chính là trăm triệu  nghĩ tới,  mua phòng ở vị trí an  chút   chuyện đơn giản như .
Phòng nhỏ bây giờ cũng  giá tới mười mấy vạn, cô còn  đủ tiền chứ  gì đến những phòng ở lớn hơn chút. Ví dụ như một căn nhà kiểu tây ba tầng  thêm một cái sân cũng  giá  20-30 vạn. Khúc Kha  coi như   khả năng kiếm tiền mà đến phòng nhỏ cũng mua  nổi.
Đương nhiên cô  thể dùng đống vàng và kim cương  tay nhưng chuyện     cần suy xét!
Vậy nên cô  suy xét đến việc mua nhà. Những chỗ bình thường giờ  kém, thậm chí đến  trăm năm  còn   giá. Tuy nhiên cô   thể sống  đến trăm năm . Bây giờ mà dùng tiền đầu tư cho một  chỗ ở ngoài Tô Giới thì   thích hợp.
Không  phòng bảo đảm an  một chút, Khúc Kha  thể yên tâm nổi.
Mạng  còn thì  gì đến cái khác?
Không suy xét nhà như .
Tuyệt đối  suy xét.