Vu Mãnh rụt rụt cổ,  hổ , hình như giờ mới nhớ  đầu sỏ gây tội.
Hắn chỉ hướng Khúc Kha, “Cô  hù  đó chứ.”
Nói lên cái ,  đột nhiên nghĩ đến một chuyện nghiêm trọng, : “ ,   bên   gì sáng lên?”
Một giây  chuyển đề tài.
Khúc Kha: “Đèn pin nha.” Cô lắc lắc đèn pin  lớn trong tay một chút.
Vu Mãnh: “…… Cô  ngoài còn mang cái ?”
Cứ như đạo cụ chuyên dụng  thể thiếu khi kể chuyện ma  bằng.
Khúc Kha: “Ăn cơm xong chắc chắn trời cũng tối ,  cái đèn pin tiện hơn nhiều.  dù  cũng là con gái đấy.”
Trước khi  cô nhét tạm trong túi xách đó.
Vu Mãnh: “……”
Khúc Kha  tủm tỉm: “Lá gan  nhỏ thật.”
“Gan  mới  nhỏ. Cô   thể khinh thường  khác như ? Không tin cô cứ kể tiếp ! Cô  kể 100 truyện,  cũng  sợ. Một chút  cũng  sợ.” Thiếu niên trung nhị Vu Mãnh so với mấy  nhóc còn giống vị thành niên hơn.
Khúc Kha: “…… À.”
Ánh mắt tràn ngập sự  tin.
Vu Mãnh còn đang  chứng thực khả năng của . Toàn bộ quá trình  trầm  nhất, mặc kệ gió nổi mây phun ngoài , mặt  đổi sắc vẫn cứ ăn ăn ăn chỉ  Túc Bạch.
Cuối cùng  cũng buông đũa xuống, : “Lại lên vài món nữa .”
Giám đốc vốn còn đang run run rẩy rẩy nghĩ   nên ở trong phòng, mà  trèo lên nóc nhà mới đúng. May quá,   đến cứu ông  trong tình thế nước sôi lửa bỏng  . Ông  bỗng cảm thấy Túc Bạch là  đàn ông  nhất thiên hạ.
Ông  ngẩng đầu,  cực kỳ ngay ngắn, thể hiện phong thái chuyên nghiệp  khéo léo : “ đây  sắp xếp liền.”
Túc Bạch: “Mọi  còn  gọi thêm gì ?”
Toàn bộ thời gian  vẫn yên tĩnh như gà nhưng cảm giác tồn tại vẫn  mạnh. Tầm mắt Vu lão gia tử dừng   Túc Bạch, ông như  như  cong khóe miệng một chút.
Khúc Kha thấy, rũ mắt, : “Túc Bạch,  thêm một bình rượu!”
Túc Bạch liếc cô một cái thật sâu: “Được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-355.html.]
Thẩm Hoài: “!!!”
Trợ Trụ vi ngược!
(*)Trợ Trụ vi ngược: nghĩa là giúp vua Trụ (Trụ Vương)  những điều tàn ác, bạo ngược. Ðời nhà Ân, vua Trụ vốn là một vị hôn quân vô đạo; cho nên  nào giúp y  những điều độc ác tức là   “trợ Trụ vi ngược”  hiểu đơn giản tức là “tiếp tay cho kẻ ác”.
Những  khác giờ mới hiểu , quả nhiên cách thức say rượu  cả trăm loại.
Cô nhóc … say!
Phương thức uống say của mỗi   giống , Khúc Kha coi như một trường hợp đặc biệt trong  đó.
Cô dù   gọi cũng  , nhất quyết lôi kéo    kể chuyện ma, ước chừng kể đến nửa đêm về sáng qua  2 giờ. Hơn nữa trong đó còn   nhiều  dọa  khác thót tim.
Thật khiến cho    cảm khái,  dọa  khác cũng  xem  bản lĩnh  . Cô như  cũng  coi như nhân tài kiệt xuất trong 'lĩnh vực' .
Hơn nữa cô còn dọa   chỉ một , ngoài Vu Mãnh mỗi   thét  rốnggào thì còn  Lôi đội trưởng và mấy  Đỗ Tiểu Ngũ đều liên tiếp  dọa sợ.
Xui xẻo nhất  kể đến Tần An, dù  bên ngoài  vẻ vẫn còn  nhưng  may   cạnh một tên đầu gỗ. Vu Mãnh tự   hù  , cứ 10  thì  đến tám  liên lụy đến  .
Một đám thảm  tả nổi.
Thật kỳ quái.
Mấy  Đỗ Bách Tề và Đỗ Tiểu Ngũ vốn chẳng thì  bộ dạng của  , tuy nhiên  vài  gặp mặt, Khúc Kha dần buông bỏ tâm lý phòng . Đỗ Bách Tề bày  sự  thiện, hiển nhiên Khúc Kha cũng cảm nhận .  Tần An,    khác, Khúc Kha  tài nào yên tâm nổi, bất chấp việc hai  bọn cô  quan hệ hợp tác, tóm  Khúc Kha vẫn cứ cảm thấy    khiêm tốn như vẻ bề ngoài.
Khúc Kha  thể nào thích   nhưng bây giờ cũng  nhịn   đồng tình với  . Người  may  một ông em họ như Vu Mãnh, quả thật cuộc đời của     chịu nhiều cực khổ .
Quả thực  ai thảm hơn so với  .
Vu Mãnh cũng  chân thành xin  đấy, nhưng xin   ích gì? Dĩ nhiên chả  ích gì cả.
Tần An vẫn giữ nguyên biểu tình nhất quán từ đầu đến giờ - dịu dàng, trong nét dịu dàng  kèm theo biểu cảm căng chặt thần kinh đến nỗi gương mặt đen xì như  nhỏ nước.
Khúc Kha hết  bên    ngó bên ,  hì hì.
Phía  cô  đặt mười mấy bình rượu rỗng. Khúc Kha thấy mấy giữa  họ vẫn   ý định  về bèn quyết đoán kể chuyện ma tiếp, nghĩ nghĩ  : “Chúng  tắt hết đèn ? Kỳ thật kể truyện ma  trong  cảnh tối lửa tắt đèn,  thấy năm ngón tay âm âm u u mới hợp.”
Mọi : “……”
Nhóc mi còn bày trò nữa ?
Đèn bật, mi  dọa  thót tim, giờ  còn đòi tắt đèn.