“Bọn  chỉ thỉnh thoảng qua  thôi,  chung cũng  nhiều lắm thôi,   thích   khác quấy rầy.” Túc Bạch .
Nghe những lời , Khúc Kha chẳng thấy ngoài ý , giống như cha con Thẩm Hoài ở cách vách , rõ ràng đều hướng về Túc Bạch mới  thể chọn thuê ở đây, thế nhưng mấy  họ qua  cũng  nhiều. Thậm chí Tiểu Bảo đến nhà của cô còn nhiều hơn đến nhà  .
“ .” Túc Bạch hình như nhớ tới cái gì, trầm mặc một chút mới : “Anh   một tin tức  liên quan đến em.”
Khúc Kha: “Hở?”
Gương mặt trứng ngỗng của cô ngẩng lên chăm chú  Túc Bạch.
Sắc mặt Túc Bạch nháy mắt   hồng,  dời tầm mắt, tự cho bản   lưu  dấu vết mà yên lặng lui  phía  một bước.
Khúc Kha: “Anh  cần như  chứ, em  đến quá gần  mà.”
Túc Bạch: “  sẽ khẩn trương.”
Khúc Kha: “……”
Lúc , đổi thành cô  chút ngượng ngùng.
Túc Bạch: “Khúc thị, cô của em  tìm một vài kẻ du côn đang hoạt động trong khu vực Phụng Thiên Thành, mấy    chỉ tìm gia sản mà Bạch lão gia  giấu  mà còn  tìm ba  em các em.”
Khúc Kha: “Bà  tìm em?”
Túc Bạch: “ , thật  từ sớm Bạch gia  thả  tin tức  rằng ba  em bọn em khi chạy trốn  cầm   nhiều vàng bạc. Chẳng qua những lời   tạo  sóng gió gì,   cũng chẳng ai tin.”
Nghĩ đến cũng , bọn cô chỉ là mấy đứa nhỏ,  thể chạy trốn   gian khổ ,  còn  thể mang  châu báu của Bạch gia?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-372.html.]
Lại , lúc đó  nhiều   khuynh hướng cho rằng ba  bọn cô   tự  chạy trốn, ai bảo từ  đến nay vẫn   qua trong bọn cô    thể lái xe.
Mà lúc  chỉ   gác cổng là kẻ duy nhất gặp qua tài xế, tên  cũng   rõ mặt mày của tài xế, theo lời tên đó thì  nọ là đàn ông.
Như  thì  càng  đúng .
Càng là  thông minh thì càng bày  hàng loạt thuyết âm mưu, ai ai cũng cho rằng chuyện   đơn giản như thế. Họ cho rằng ba đứa trẻ bọn cô tuổi còn nhỏ khi chạy trốn  hề dễ dàng,  còn   đốt nhà  lái xe, chiêu dương Đông kích Tây   như , nghĩ đến nghĩ  chắc chắn   thủ đoạn mà mấy đứa trẻ  thể nghĩ . Họ cho rằng ở giữa  kẻ  đục nước béo cò.
Hơn nữa  bộ Bạch gia đều tinh ranh, vì giấu giếm của cải của  mà bày  lý do thoái thác do mấy đứa trẻ cầm  cũng   chuyện   khả năng. Mấy món đồ như vàng bạc châu báu  vốn trọng lượng nặng,    thể dễ dàng lấy  như ? Càng nghĩ càng thấy  thể.
Cho nên Bạch gia dù  thả tin tức  ngoài  ba  em bọn cô trộm   nhiều châu báu nhưng vẫn chẳng  ai tin tưởng. Mãi đến bây giờ  vài kẻ  phát tài đến điên mà   tìm  cách nào mới ngựa c.h.ế.t chữa thành ngựa sống nhớ .
Rồi   nữa, Bạch gia  tiếp tục  kho báu kìa cũng  ba  em bọn cô tìm , lúc      chịu tin nữa. Đặc biệt là  khi đám  đó tìm  bức họa  ở Bạch gia. Tất cả đều cho thấy những tin tức thả   đó đều là do Bạch gia tính toán  dương Đông kích Tây mà thôi.
Thậm chí còn   suy đoán ba  em nhà      Bạch gia  hại  ,   đem  chuyện thoái thác lên  mấy đứa bé với mục đích di dời sự chú ý về kho báu.
Tóm ,  đủ loại cách  khác .
Theo chuyện lên lên xuống xuống của Bạch gia, vốn dĩ   gần như  quên  em Khúc gia thì nay  khác.
Khúc thị đột nhiên trở về Phụng Thiên. Trước đó cô phu nhân Bạch gia  hướng tầm mắt của   đến Khúc thị, gần như  thế lực đều điên cuồng tìm mụ, hận  thể gặm một miếng thịt   mụ xuống. Chẳng qua   cách vẫn   kết quả gì.
Ai mà ngờ  cuối cùng một bang phái nhỏ ở Phụng Thiên Thành  tìm  Khúc thị, cũng   tại  mà Khúc thị   thể cấu kết với đầu đảng của bang phái . Vô   tìm bang phái  đòi  nhưng Khúc thị chỉ bằng lực cá nhân  thể khiến   tin tưởng mụ  giành  bất cứ tài sản gì. Ngược  mụ   trở về chính là hy vọng  thể tìm  mấy thứ .
Mụ kiên quyết khẳng định  em Khúc gia trong lúc chạy trốn  cầm   ít trang sức châu báu . Bởi thế mụ   trở về  chỉ  tìm  gia sản Bạch lão gia  che giấu mà còn  tìm mấy  Khúc Kha lấy về những món đồ .
Chính bởi vì Khúc thị kiên quyết khẳng định mà  ít   chia  tìm kiếm. Càng như  càng khiến cho    thêm vài phần tin tưởng. Hiện tại Phụng Thiên Thành vẫn hỗn loạn như cũ, vài kẻ tìm kiếm vàng bạc Bạch lão gia để ,  khác  chia  tìm mấy đứa nhỏ Khúc gia.