Cô dùng sức gật đầu : “ đúng đúng,   sẽ khá lên.” Khúc Kha nghiêng đầu : “Có nhiều chuyện thật huyền diệu khó giải thích  . Tiểu Đông khi ở Phụng Thiên  thế nào cũng  khá lên . Giờ thì khác . Chờ    hơn, em với Tiểu Bắc sẽ   lo lắng như bây giờ nữa. Anh đừng  Tiểu Bắc tuổi còn nhỏ chứ thằng bé như ông cụ non nhọc lòng  chuyện .”
Dù   đều cho rằng cái nhà  do Khúc Kha   gánh vác nhưng bản  cô  hiểu , nếu   Tiểu Đông và Tiểu Bắc thì cô cũng sẽ vô cùng gian nan.
Hơn nữa đừng nghĩ Tiểu Bắc  học  là thôi, cu  ở nhà vẫn   nhiều việc,  ít chuyện do Tiểu Bắc phụ trách  phần. Kể cả việc chi tiêu trong nhà  mua thêm đồ đạc cũng .
Khúc Kha vốn   một cô gái  tính cẩn thận, ai bảo đời  cô quá tiết kiệm, cô  sống ở đời  thể khắt khe bản  quá nhưng một  việc vẫn  để tâm hết . Cứ như chuyện Tiểu Đông và Tiểu Bắc cao lên, quần áo  còn  nữa, cô cũng  chú ý lắm. Sau  cô đem mấy việc đó giao hết cho Tiểu Bắc, quả nhiên việc   đấy cả.
Khúc Kha ngoài việc tính toán mua những đồ vật  khả năng giữ tiền thì đa  tiền đều đặt ở chỗ của Tiểu Bắc. Từ khi cu   tính toán đến nay,  thể   chứ quả thực như giải phóng thời gian cho Khúc Kha .
Mọi việc tự  lấy  quá mệt nhưng một khắc cũng   nhàn rỗi. Bây giờ  hơn nhiều .
Những việc  đều giao cho Tiểu Bắc, việc giặt giũ nấu cơm trong nhà thì   Vương. Lúc  cô mới thấy cuộc sống dễ dàng  bao nhiêu,  thể khiến con   hưởng thụ. Mỗi ngày cô chỉ cần  bài, những cái khác  cần quá quan tâm, thật sung sướng quá .
“Nếu Tiểu Đông  dần lên, về  em……”
Lời còn   hết   thấy tiếng mở cửa truyền đến, Khúc Kha lập tức dừng    nữa.
Cô liếc mắt  về phía cửa, hai  Tiểu Đông và Tiểu Bắc  lấy nước  về, Tiểu Bảo còn cầm theo hai cái cốc lẽo đẽo theo  hai .
Tiểu Đông: “Người đến lấy nước thật nhiều, may mà chúng  lấy  để  thể pha .”
Tầm mắt Tiểu Bắc còn đang dính  hình ảnh Khúc Kha nắm tay Túc Bạch, Khúc Kha nhận thấy  tầm mắt cu  mới phản ứng , lập tức : “Mau  .”
Thuận thế tự nhiên thu tay  .
Khúc Kha nhận lấy ấm nước  pha cho mỗi  một ly . Dù trong ly chỉ  mấy lá  trông ít đến đáng thương nhưng  xe lửa thật khó  khi  lúc nhàn hạ thoải mái thế . Khúc Kha cúi đầu nhẹ nhàng thổi thổi, : “Nóng quá,  thể uống ngay .”
“Đừng vội.”
“Lần   về, kể cả chúng   chủ động thì lấy  phận  rể  cũng sẽ   tìm đến chúng . Cho nên   thương lượng với  rể,  nhất để   tìm một  phận.” Túc Bạch  đến việc chính luôn trật tự rõ ràng.
Khúc Kha gật đầu, thật  cô cũng mang theo đồ trang điểm định dù  hóa trang cho bản  thì cũng  thể trang điểm cho xinh xẻo một chút miễn       nhận .
“Em……” Nói đến cái , Túc Bạch chút đỏ mặt,  nhấp khóe miệng,   khả nghi liếc mắt  Khúc Kha một cái.
Khúc Kha buồn bực  : “Anh   chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-426.html.]
Túc Bạch chần chờ một chút, rốt cuộc : “Em  thể giả bộ  vợ  ?”
“Có thể!”
“Không !”
Người  là giọng Khúc Kha,   là tiếng của Tiểu Bắc.
Tiểu Bắc nắm chặt nắm tay,  chằm chằm Túc Bạch: “Anh   gì?”
Cậu nhóc choai choai thoạt  hung dữ như  cắn .
Cu     lòng mang ý , chắc chắn đang mơ ước chị ! Không  thứ gì !
Tiểu Bắc tức đến mức gào lên: “Chị em mới  thèm  vợ !”
Tiểu Đông do dự một chút mới hùa theo: “Em cũng  tán thành.”
Hai  em nhanh chóng  cùng một chiến tuyến,  phương diện đối phó  ngoài như thế  cả hai luôn tay nắm tay chiến đấu với .
Làm cháu ngoại trai của  nào đó, Tiểu Bảo       bạn  của . Một lúc    sang  chị, đôi mắt cứ đảo qua đảo  hết  bên     bên , mãi  mới mở miệng: “Cậu,  già như  , cùng chị giả  vợ chồng  giống !”
Cho nên,  nay mới luôn   trong nhà  đáng tin cậy nhất!
Phía chính chủ  đ.â.m cho một nhát chí mạng.
Khóe miệng Túc Bạch  run rẩy: “Cháu là cháu ruột của  đấy ?”
Tiểu Bảo: “Tình bạn còn quan trọng hơn.”
Túc Bạch: “Ha hả!”
Tiểu Bắc cũng  nhịn   bật .
Khúc Kha trừng mắt  bọn họ, chậm rãi mở miệng: “Thật  em cùng Túc Bạch giả bộ thành vợ chồng thích hợp nhất.”
Nghe  lời , tầm mắt   đều đồng bộ  cô, cô  dứt khoát: “Tiện lợi mới là quan trọng nhất, nếu   nhận  chúng  khó tránh khỏi sẽ gặp  phiền toái. Em  lo lắng gì khác, chỉ  yên tâm về Khúc thị.”