Cô tiện tay thả báo ảnh lên bàn, đây là Họa báo Yogurt gửi cùng  đây. Khúc Kha sờ sờ khoăn quàng, lông xù xù cực kỳ thoải mái, tưởng tượng cũng  chắc chắn  ấm áp, Cô : “Thật mềm mại nha.”
Lê quản lý lập tức: “Đó là đương nhiên, bọn chú chọn cẩn thận lắm đấy, đây là len từ lông dê loại  nhất, dài nhất cơ mà.”
Khúc Kha    , tám phần giá  đắt.
Cô  tủm tỉm: “Vô công bất thụ lộc*, chú như , cháu ngại lắm.”
*  công lao  dám hưởng thụ
Lê quản lý lập tức  đổi sắc mặt : “Cô Cao! Lời như   thể    nhé! Có công lao   thì tự chú hiểu rõ trong lòng. Cháu giúp đỡ chú chính là đại ân  lớn . Chú là một chút việc như  thì  tính là gì? Đây là việc nên  thôi!”
Khúc Kha tự đáy lòng cảm khái: “Ngài ở công ty chắc chắn là quản lý kim bài*,   đối thủ.”
*Kim bài: vốn là tên gọi vật dụng vua ban, ý ở đây chỉ  giỏi, thuộc top đầu.
Lê quản lý phiền muộn : “Ở   thế? Chú thì  gì mà  gọi là giỏi giang? Cháu   đấy thôi, những lão già ,  một đám    hổ. Chú đây lẫn lộn trong đám bọn họ, từ một đóa hoa tuyệt thế trở thành bông hoa sen trắng độc lập, trong bùn mà  tanh mùi bùn. Người chính trực như chú đây mà ở cùng bọn họ,  hợp !”
Nhắc tới đám đồng nghiệp, Lê quản lý nhe răng, : “Xùy! Đám  đó á! Ha hả! Vì tuyên truyền còn  thể  rửa chân cho mấy tên đại gia  chứ!”
Khúc Kha: “……”
Lê quản lý vênh mặt, : “Dĩ nhiên chú    như !”
Khúc Kha  khăn quàng cổ trong tay,  liếc mắt về đám cua lớn trong phòng bếp một cái,  còn cửa sổ nhà  sạch sẽ …… Ừ, chú quả nhiên    loại chuyện !
Lê quản lý: “Trưa nay chú sẽ  bộc lộ tài năng cho cháu thấy.”
Gã bắt đầu xắn tay áo, chẳng qua hình như nhớ tới cái gì, : “Cô Cao, cháu còn nhớ thời gian     với cháu về nữ minh tinh  ? Chính là cô ả đó đó.”
Khúc Kha lập tức hiểu rõ: “Đào tiểu thư.”
Lê quản lý lập tức gật đầu, : “Chính là cô nàng. Lần  chú     chuyện của cô ả với cháu  ? Không  mấy ngày nay chú đều  chăm chăm thuyết phục cô ả . Cuối cùng cũng thành công. Cô ả  đáp ứng sẽ phối hợp tuyên truyền cùng chúng .”
Gã  bộ lau mồ hôi vốn  tồn tại, cảm khái: “Cô  đúng là khó mà thuyết phục . Chẳng qua cháu  đúng, hắc hồng thì cũng là hồng, cô  cũng mong   nổi tiếng mà, còn hơn chẳng  tiếng tăm gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-89.html.]
Khúc Kha : “Chắc cũng    khó nhỉ?”
Lê quản lý bật , rốt cuộc  lời  thật: “Đỗ  cũng   khả năng cả đời đều chăm sóc cho cô ả. Cô   thừa dịp hiện tại mà nổi tiếng ? Chờ tương lai   Đỗ  hỗ trợ, cô  càng khó nổi,  chỉ  thể ở Xưởng điện ảnh   tiếng tăm gì lui xuống thôi. Lúc  còn ai thèm để ý tới cô ả chứ? Giờ còn đắc tội nhiều  như , đến lúc đó nếu thật sự  nổi    kẻ chống lưng, cháu cho rằng  khác  dẫm cho cô ả một đạp chắc? Mặc kệ ở  đều  tình trạng dẫm cao phủng thấp cả. Nghề  của chúng ,  ngoài   chỉ thấy ngũ quang thập sắc* nhưng thực chất thế nào? Cũng may Đào tiểu thư  tùy hứng nhưng cũng     đầu óc. Nhìn cô ả, chắc  trở thành đại minh tinh nhà nhà đều . Kể cả kỹ thuật diễn  , mức độ nổi tiếng đủ cũng  .”
*tươi sáng,  tiền đồ
Đây chính là nguyên nhân chân chính gã  thể thuyết phục Đào tiểu thư.
Khúc Kha nhướng mày, gặp nhiều nên  trách.
Đại khái bởi Khúc Kha một chút cũng  biểu hiện giật  nên Lê quản lý càng cảm thấy cô nhóc  mắt tuổi  lớn nhưng   đầu óc. Tuổi nhỏ   thể   chuyện mà bọn họ tuổi  cũng  nhất định  thành, gã vạn phần chân thành bái phục!
Người như   nay gã đều vô cùng kính trọng.
"Ngày mai  đầu tiên chiếu phim của cô , còn  mời ngài đây đến xem   chỉ giáo." Gã đặt vé xem phim xuống,   tiếp: "Lúc   khả năng sẽ phiền toái nhiều cho cháu đấy!"
Đào tiểu thư đáp ứng sẽ phối hợp tuyên truyền,  thể bôi đen cô ả diễn  . Thế nhưng ở Bến Thượng Hải,    đầu óc chút    hiểu chuyện của Đào tiểu thư là như thế nào.   chẳng đắc tội Đỗ  .
Chẳng thể  rõ ai sợ ai.
Chẳng qua đơn giản chẳng ai  vì chút tiền trinh mà gây phiền toái cả.
Cần gì  thế ?
Đây cũng chẳng  chuyện hiên ngang lẫm liệt là gì,   thì xong cũng thôi. Thế nhưng nếu vì  mà thành lý do đắc tội  khác,  gặp đầy chuyện phiền toái thì đúng là mất mặt. Cho nên lúc  bọn họ thường hợp tác với vài chuyên gia tương đối  danh tiếng trong giới bình luận phim, tiền  cũng  dễ kiếm.
Dù  hiện tại thì hướng gió cũng  kỳ quái.
Mọi  đều  rằng  bán vé đắt khách thì  khen. Ấy thế mà   vị tiểu thư  mà xem,  khen kỹ thuật diễn thì cũng khen chẳng nổi. Hơn nữa   cứ khen là  thể đẩy doanh thu cho phòng bán vé. Lê quản lý  phòng bán vé đắt khách nên mới tìm lối tắt. Thế nhưng nếu áp dụng theo cách  mà   chắc thì hiệu quả   thế nào.
Một khi doanh  phòng bán vé sụt giảm còn  thể đắc tội với Đào tiểu thư nữa đấy!
Vì    nào ai dám nhúng tay . Áp lực của Lê quản lý bên  tự dưng lớn hơn hẳn.
Thế mà chẳng  vì cái gì mà Lê quản lý đối với Khúc Kha  lòng tin.
Tin tưởng mù quáng luôn!